Chương 6

"Hử?"

Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Cố Tình nhìn thấy hai người ôm ấp trên giường liền kinh ngạc hỏi,

"Nhị công tử đây là muốn ngủ cùng chúng tôi sao?"

"Thê chủ"

Tống Minh Chi chôn trong chăn, chỉ ló nửa cái đầu xù xù, giọng nói rầu rĩ phá lệ mê người. Cố Tình không khỏi bật cười, Tống Gia từ trong chăn chui ra, cười nói:

"Em muốn ngủ cùng thê chủ và ca ca ~ có thể chứ ạ?"

Ánh mắt cong cong như cái móc câu, Tống Minh Chi nghe thấy lời này, mặt núp trong chăn đỏ sắp nhiễu máu! Chẳng lẽ buổi tối để em trai chứng kiến cảnh tượng mình bị thê chủ cᏂị©Ꮒ choẹt... vẫn là... vẫn là cùng em trai.... Không được, không được, không được, mắc cỡ chết mất!

"Nếu không...... Đêm nay thê chủ ngủ cùng tụi em?"

Mi mắt y ướŧ áŧ dầm dề, chăm chú nhìn Cố Tình.

Ánh mắt Cố Tình da^ʍ tà, dường như biết tỏng ý tưởng trong lòng y, khoé miệng nhếch lên, dùng ngữ khí không thèm để ý nói,

"Ngủ cùng thì ngủ cùng."

Mặt Tống Minh Chi càng đỏ hơn, cả người trực tiếp vùi trong chăn. Cố Tình đi tắm rửa, Tống Gia xấu xa dán đến bên người Tống Minh Chi,

"Ca ca đang sợ gì vậy?"

"Anh không sợ!"

Giọng y đột nhiên lớn hơn nhiều, giống như thỏ con bị hoảng. Tống Gia phụt cười thành tiếng,

"Kìa ca ca, sao cổ đỏ hết trơn vậy?"

"Anh...... anh đây là nóng."

Hai người đang trò chuyện trên giường, đột nhiên chăn bị xốc lên, một thân thể mang theo hơi nước chui vào, Cố Tình vừa mới tắm gội nên người có chút lạnh, lúc dán lên Tống Minh Chi, y bị kí©h thí©ɧ "ưm hừ" một tiếng.

"Lạnh......"

"Đúng vậy, thực lạnh, cho nên Minh Chi tính giúp tôi thế nào?"

Cố Tình nhìn y chậm rãi chui vào ngực mình, tự dùng cơ thể nóng hầm hập sưởi ấm cho nàng, tay chân Tống Minh Chi đều vòng ôm lấy Cố Tình, Tống Gia cũng dán sát phía sau Tống Minh Chi, hiện tại y tựa như bánh mì có nhân bị hai người kẹp chính giữa.

"Ưʍ...... Thê chủ......"

Tống Minh Chi cảm giác nhiệt độ cơ thể Cố Tình đã tăng trở lại, thân thể ấm lên rất nhiều, nhưng y đột nhiên cảm giác được con trăn dưới thân đang chậm rãi thức tỉnh! Tống Gia phía sau mơ màng sắp ngủ, Tống Minh Chi nhìn về phía Cố Tình, người nọ vừa lúc cúi đầu nhìn y.

Y dường như giận dỗi, khẽ hừ nhẹ một tiếng.

Cố Tình duỗi tay ôm lấy, hai người dán với nhau càng chặt! Cố Tình bồng bột cứ thế chen cây hàng vào giữa hai chân Tống Minh Chi.

"A......"

Thân ©ôи ŧɧịt̠ cọ xát l*и non mềm mại, kí©h thí©ɧ chảy ra một dòng nước da^ʍ, hai người dính vào nhau cực gần, ©ôи ŧɧịt̠ cùng lỗ l*и thân mật khắn khít, bé sò hé mở ngậm thân ©ôи ŧɧịt̠ thô to, l*и nhỏ không cần thầy dạy cũng biết mấp máy mυ"ŧ, lúc đóng lúc mở, tựa như thấy mỹ thực liền ứa nước miếng.

"Minh Chi thực sốt ruột?"

Cố Tình thầm thì bên tai y, tuy là câu hỏi nhưng ngữ khí khẳng định chắc nịch.

"Ưʍ......"

Tống Minh Chi xác thật gấp gáp, y cảm thấy lỗ da^ʍ cực ngứa! Hận không thể lập tức nhét ©ôи ŧɧịt̠ này vào trong đυ. ȶᏂασ một phen thoả thích.

"Gia ngủ rồi."

Bàn tay Cố Tình mò đến nơi hai người gắn kết, sờ thấy mép môi kề sát thân ©ôи ŧɧịt̠, một cái chạm đã khiến người trong lòng run rẩy thấp giọng cố nén tiếng rên.

"Mau......"

Nam nhân rêи ɾỉ nỉ non, thực làm người khác dễ dàng nổi lên ý xấu.

"Cái gì? Nghe không rõ"

"Nhanh lên...... Nhanh vào đi...... Ưʍ......"

Ngón tay Cố Tình cắm vào lỗ l*и nam nhân, bên trong vô cùng ẩm ướt, thọc sâu thêm chút liền ọc ra nước da^ʍ, mấy ngón tay nhanh chóng khuấy đảo bên trong, Tống Minh Chi phê không chịu nổi dùng tay che miệng mình, sợ bật ra tiếng rên da^ʍ bị em trai nghe được.

"Bên trong ngứa sao?"

"Minh Chi thực sốt ruột?"

Cố Tình thầm thì bên tai y, tuy là câu hỏi nhưng ngữ khí khẳng định chắc nịch.

"Ưʍ......"

Tống Minh Chi xác thật gấp gáp, y cảm thấy lỗ da^ʍ cực ngứa! Hận không thể lập tức nhét ©ôи ŧɧịt̠ này vào trong đυ. ȶᏂασ một phen thoả thích.

"Gia ngủ rồi."

Bàn tay Cố Tình mò đến nơi hai người gắn kết, sờ thấy mép môi kề sát thân ©ôи ŧɧịt̠, một cái chạm đã khiến người trong lòng run rẩy thấp giọng cố nén tiếng rên.

"Mau......"

Nam nhân rêи ɾỉ nỉ non, thực làm người khác dễ dàng nổi lên ý xấu.

"Cái gì? Nghe không rõ"

"Nhanh lên...... Nhanh vào đi...... Ưʍ......"

Ngón tay Cố Tình cắm vào lỗ l*и nam nhân, bên trong vô cùng ẩm ướt, thọc sâu thêm chút liền ọc ra nước da^ʍ, mấy ngón tay nhanh chóng khuấy đảo bên trong, Tống Minh Chi phê không chịu nổi dùng tay che miệng mình, sợ bật ra tiếng rên da^ʍ bị em trai nghe được.

"Bên trong ngứa sao?"

Cố Tình giống tiểu ác ma, bức bách Tống Minh Chi nói ra du͙© vọиɠ của mình.

"Ưʍ...... A...... Ngứa......"

Vừa mở miệng chính là tiếng rên nhỏ vụn ra trước.

Cố Tình rút tay, mép l*и ướt nhem bị qυყ đầυ đỉnh, Tống Minh Chi nắm lấy bả vai Cố Tình, tự mình đẩy xuống nuốt ©ôи ŧɧịt̠ lớn vào trong, l*и non từng chút được ©ôи ŧɧịt̠ béo nhồi đầy, Tống Minh Chi thoải mái thở ra.

"Ha a...... Nhét đầy......"

Đôi mắt y có chút ướŧ áŧ, rất thích cảm giác bị nàng chen chúc, l*и non trướng căng thật thoải mái... cảm giác được ©ôи ŧɧịt̠ chà bá đυ. ȶᏂασ l*и mình, gân xanh dữ tợn chà xát vách thịt non mềm, kɧoáı ©ảʍ truyền tới đại não phê chín tầng mây.

Tống Minh Chi chậm rãi nuốt sâu hơn, l*и nhỏ miệt mài co rút càng thêm hăng say, gắt gao quấn lấy ©ôи ŧɧịt̠ Cố Tình. Khi đυ. đến chỗ sâu nhất, qυყ đầυ hướng cung khẩu Tống Minh Chi bắn vào một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt.

Y bịt kín miệng, sướиɠ trợn trắng cả mắt. Kɧoáı ©ảʍ như thủy triều cuồn cuộn ập tới, chim bé đã bắn hai lần, lần này không còn gì để bắn.

Cố Tình kéo tay y đang che miệng ra, nước miếng theo khóe môi chảy xuống, bộ dạng hoang da^ʍ cực kỳ.

"Sao ca ca ăn vụng một mình vậy~"

Giọng Tống Gia đột nhiên truyền đến từ đằng sau, Tống Minh Chi bị doạ, l*и nhỏ siết chặt, chim bé nhảy dựng lên giần giật lại phun ra mấy tia dịch nhợt nhạt.

Y quay đầu lại, phát hiện Tống Gia nhìn hai người tủm tỉm cười, ngón tay vuốt ve l*и nhỏ của mình, qυყ đầυ phía trước rỉ rả dịch trắng, hiển nhiên là đã bắn qua, cũng không biết từ khi nào bắt đầu xem trận đông cung này.