Chương 21

Các khách quý mua sắm xong, lập tức trở lại khách sạn bắt đầu thu dọn vật tư.

"Mọi người thu dọn một chút, sáu giờ sáng mai tập hợp ở đại sảnh, các tổ nhỏ chia nhau đi tới núi tuyết." Đạo diễn cầm loa kêu gọi ở đầu hàng.

Mọi người mua đồ cũng không ít, thu dọn mất không ít thời gian.

Chỉ có Cố Ngôn Đình và Hà Dao Chi là trang bị ít đến đáng thương.

Cố Ngôn Đình cầm lấy túi leo núi không chứa đầy, sắc mặt cũng không tốt lắm.

Trong ví tiền hiện ra hơn mười tấm thẻ cơm, chuyện như vậy đã vượt qua phạm vi nhận thức của anh ta.

Mà càng làm cho anh ta khó có thể tiếp nhận chính là, anh ta căn bản tìm không thấy đầu sỏ gây ra việc này!

Cố Ngôn Đình chỉ cảm thấy mí mắt phải giật giật, tâm tình hỏng bét tới cực điểm.

Mà ở bên cạnh, tâm tình Hà Dao Chi cũng không khá hơn chút nào.

Cô ta và người đại diện an bài hot search liên quan tới "Bá tổng", toàn bộ đều bị đẩy xuống, #Cố Chi CP# nhiệt độ cũng giảm xuống rất nhanh. Tất cả những nỗ lực trước đó đều trôi theo dòng nước.

Không chỉ như thế, kế hoạch tiếp theo của bọn họ cũng toàn bộ ngâm nước nóng.

Chuyến đi núi tuyết lãng mạn?

Không, nhìn theo xu thế này, cô ta còn hoài nghi mình có thể thuận lợi leo lêи đỉиɦ núi hay không.

Nhìn trang bị ít đến đáng thương trước mắt, Hà Dao Chi hít sâu một hơi, quay đầu nhìn về phía Cố Ngôn Đình.

[Anh Cố, lần này Lê Khinh Nhan chuẩn bị trang bị đầy đủ nhất. Không bằng chúng ta đi tìm cô ấy mượn một chút đi?]

Suy nghĩ của Hà Dao Chi rất đơn giản.

Tổ tiết mục cấm khách quý tự mang trang bị, nhưng lại không cấm khách quý mượn trang bị lẫn nhau.

Chuyến đi lần này của bọn họ chắc chắn sẽ không thuận lợi lắm. Chuyện đã đến nước này, vậy không cầu thứ hạng cao, nhưng ít nhất phải hơn Lê Khinh Nhan mới được.

Cố Ngôn Đình nghe xong đề nghị này, cũng khẽ nhíu mày, không nói gì.

Hà Dao Chi thấy anh ta do dự, cẩn thận nói: "Nhưng em lo lắng... Lê Khinh Nhan sẽ không đồng ý."

Lúc này, Cố Ngôn Đình không chút suy nghĩ liền trực tiếp mở miệng: "Cô ấy dám?"

Trong mắt anh ta, Lê Khinh Nhan là vật sở hữu của mình, đồ của cô tự nhiên cũng thuộc về mình.

Cho nên, anh ta căn bản không nghĩ tới khả năng Lê Khinh Nhan sẽ cự tuyệt mình.

Hà Dao Chi lộ ra một nụ cười: "Vậy em đi hỏi một chút?"

Cố Ngôn Đình trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn gật đầu.

"Nhớ để lại cho cô ấy vài món", Anh ta nói, "Đừng để cô ấy chết trên núi tuyết."

Lúc này Lê Khinh Nhan cũng đang thu dọn hành lý.

Trên đường trở về, cô phát hiện thời gian đếm ngược "20 ngày" trên đỉnh đầu mình nhạt đi không ít. Đây quả thực là sự thay đổi khiến người ta vui vẻ.

[Tích, chúc mừng ký chủ hoàn thành phân đoạn mua sắm, đạt thành tựu

[Điểm thưởng: 3]

[Điểm tích lũy còn lại hiện tại: 7]

[Hào quang nữ chính ngược văn yếu bớt 1%, trước mắt còn lại: 97%]

Sau khi thông báo xong tình huống, giọng điệu của hệ thống cũng cao hứng theo: "Ký chủ, hào quang chỉ cần hạ thêm 7% nữa là có thể tránh khỏi nguy cơ 20 ngày sau!"