Chương 42

Thời Chi mấy ngày nay còn có thêm một cái tên mới: Thời Chi Đại Gia.

Nghề nghiệp của Thời Chi chính là dựa vào gương mặt mà kiếm cơm, nếu chỉ dựa theo nhan sắc mà tính ra giá trị, khi đó Thời Chi có thể gọi là sao hạng A cũng không ai thắc mắc.

Cho dù ở thời điểm tồi tệ nhất trong sự nghiệp, anti-fan cũng chưa bao giờ có thể mang nhan sắc của Thời Chi ra mà chê bai, nhưng Thời Chi cùng danh xưng “đại gia” này nghe qua có vẻ như không liên quan lắm.

Nhưng độ dung hợp lại không hề thấp!

“Thôn trang của chúng ta" quay ở miền Nam, mùa đông cũng không lạnh lắm, giống như Hùng Bảo Khiết vẫn còn mặc váy, Bạch Vu cũng mặc rất nhẹ nhàng khoan khoái, đảo mắt nhìn qua Thời Chi một chút.

Không có một chút điểm nhấn, áo dài quần dài, màu sắc cũng rất qua loa, che kín dáng người.

Mặt hẳn là mặt mộc luôn? Dù sao nhìn cô cũng không cảm nhận được sự tồn tại của trang điểm, nhiều lắm là bôi chút kem chống nắng, trên đầu Thời Chi còn đội mũ rơm giống như lão đại gia.

Nón rơm đúng là do các cụ ông ngư hữu tặng cho, bên cạnh chân Thời Chi còn đặt cốc tráng men uống nước, cô ngồi ở trên ghế tre thần thái nhàn nhã câu cá, nhìn từ trang bị cùng động tác câu cá, so với các cụ ông bên cạnh không có bao nhiêu khác biệt.

……

[A ha ha ha, tôi thật sự không trách được, bảo sao lại gọi là Thời Chi đại gia.]

[Chết tiệt, tôi cười sắp vỡ bụng rồi, ly tráng men ở đâu ra?]



[Còn có người không xem qua cảnh tượng Thời Chi đi thảm đỏ thời gian trước sao, mặc áo lông, đi thảm đỏ, lúc trước tôi còn hoài nghi cô ấy lấy lòng mọi người, hiện tại tôi xin lỗi, cô ấy đã bại lộ bản tính, thân mỹ nữ, tâm lão gia.]

[ a a a, cái này cũng quá phung phí của trời đi, nói thật, tôi mà có tướng mạo của Thời Chi, tôi khẳng định mỗi ngày tôi đều diện váy để khoe hết vẻ đẹp của cơ thể! ]

[Điều làm người ta tuyệt vọng chính là, Thời Chi đại gia lôi thôi lếch thếch trông cũng rất đẹp.]

Kênh chat thoáng chốc bất động, nam nhi trầm mặc, nữ nhi rơi lệ, Thời Chi cho dù lôi thôi lếch thếch như vậy, vẫn trông rất xinh đẹp, là một nét đẹp rất tự nhiên, hài hòa.

Về phần Thời Chi thì đơn giản cô chỉ là lười biếng.

Lúc trước có ekip ở bên cạnh, thợ trang điểm chuẩn bị chu đáo cho cô, hiện tại chỉ có một mình cô, dù sao cũng là ở nông thôn, tất cả mọi người đều ăn mặc như vậy, vậy thấy thế nào thoải mái thì làm thế đó.

……

Kế hoạch đổi cá lần này của Thời Chi cũng không thuận lợi, bởi vì đạo diễn nói cho bọn họ biết.

Công thức đổi này, cần phải sửa.

Đạo diễn cũng đã bị bất ngờ. Thời Chi vừa tới đã thể hiện kỹ thuật câu cá siêu đỉnh, bọn họ còn vui mừng thấy thành công, một ngày hai ngày còn tốt, nhưng tiếp tục làm nữa, những người còn lại đều không cần vận động.



Vậy cũng chỉ có thể đổi công thức, một con cá không đổi được bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn, xem bọn họ có thể khom lưng vì hiện thực hay không.

Đương nhiên, đạo diễn công bố tin tức này, nhận được sự phản đối nhất trí của tất cả khách mời.

“Sao lại thế? Khó khăn lắm mới ăn được mấy bữa cơm no, hiện tại lại phải đi hái cải trắng?”

Đạo diễn tỏ vẻ mặc kệ, dù sao quy tắc là bọn họ định ra, nguyên liệu nấu ăn là bọn họ cung cấp, ở đây họ mới là chủ!

Ninh Gia Trì không phục, "Không phải chứ, các người sao lại giở trò chơi xấu rồi.”

Điền Hồng ở bên kia cố gắng mặc cả với đạo diễn, tranh thủ để giá trị con cá cao hơn một chút, đổi nhiều nguyên liệu nấu ăn một chút.

Thời Chi tương đối bình tĩnh, cô hỏi, "Thật sự phải sửa sao?”

Đạo diễn, "Thật đó!”.

Vốn đạo diễn cũng đang rất tò mò Thời Chi sẽ ứng phó như thế nào, giống như các nữ khách mời thi triển kỹ năng làm nũng sao, vậy đúng thật là không thể chịu được đâu.

Thời Chi chỉ gật đầu, nói với Bạch Vu đang lo lắng, "Không sao đâu.”

Vậy thì không đổi cá với bọn họ.