Chương 4

Thời Chi hỏi, "Nhưng chuyện này có liên quan gì đến tôi?

Cô biết nhân viên cục xuyên nhanh về hưu nếu không trở lại thế giới hiện thực, đều sẽ bị an bài đến một trong những tiểu thế giới, cũng xem qua rất nhiều võng văn tương tự, thậm chí làm qua nhiệm vụ tương ứng.

Nhưng hệ thống nói cho cô biết bối cảnh lớn chi tiết như vậy, có ý nghĩa gì chứ?

Cô ấy đến để dưỡng lão.

Mặc dù Thời Chi đã có dự cảm không lành, khi hệ thống nói ra thân phận lần này cô trùng sinh thành chính là nữ chính sảng văn, vẫn là thời điểm trước khi chuyển mình, Thời Chi vẫn không nhịn được muốn chửi má nó.

Cô hít sâu, "Tôi xin liên hệ tổng bộ, hiện tại là sự hiểu lầm, yêu cầu điều kiện của tôi lúc trước với thế giới này thực sự không giống nhau." Đâu chỉ không giống nhau, căn bản không có bao nhiêu phần phù hợp với nguyện vọng của cô.

Lúc này Thời Chi còn ôm một chút kỳ vọng vào lương tâm của Cục Xuyên Nhanh, tổ chức lớn như vậy, lại có lỗ hổng rõ ràng như vậy, sao lại không biết xấu hổ như vậy chứ?

Hệ thống trầm mặc một đoạn thời gian, một lát sau mới nói, [Khác biệt không lớn, mỹ mạo, dáng người đều đẹp, tiền thì.....]

Thời Chi dùng sức chỉ chỉ căn phòng trọ trống rỗng không có mấy loại đồ dùng trong nhà, trên mặt đất còn đặt chậu đang rỉ nước, làm hệ thống phải suy xét rõ ràng rồi nói tiếp.

Lúc giới thiệu bối cảnh, Thời Chi đã cảm thấy nữ chính sảng văn này đang ở trong thời điểm đen tối nhất trong cuộc đời, được phú hào bao dưỡng.

“Được bao dưỡng và sống ở đây?”

Hệ thống dừng lại chốc lát khi bị Thời Chi hỏi vặn rồi tiếp tục diễn giải cho Thời Chi, tiền khẳng định cũng sẽ có, thậm chí Thời Chi sẽ trở thành người giàu nhất, chỉ cần cô chịu khó một chút, đi xong con đường của nữ chính sảng văn, sẽ được quản gia phát hiện, đón cô trở về kế thừa di sản.

Thời Chi sai rồi, cô sai ở điểm mong chờ vào lương tâm của Cục Xuyên Nhanh, căn bản là không có, thật không biết xấu hổ.



Sau khi bọn họ để xảy ra nhầm lẫn, tuyệt nhiên không có ý định sửa chữa, để cho người về hưu vô tội như cô phải tự chịu, 999 nhiệm vụ cô làm tính là gì, không có cục bảo vệ lao động đến xử lý sao?

Thời Chi sau khi hiểu rõ rang tình thế của mình, cũng cạch mặt chửi rủa.

Hệ thống lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân trở mặt nhanh như vậy, từ ôn hòa xã súc trở thành một đại tỷ không tốn một giây nào.

“Chờ một chút.”

Thời Chi đang chửi hăng hái thì cô nhận ra điều gì đó, bước nhanh về phía bếp lò.

Bên kia trong bếp lò sôi ùng ục hai quả trứng gà, chính là hai quả lúc trước nhóm fan quá khích ném vào cô, cuối cùng bị cô bỏ vào túi LV.

Túi LV bị công ty lấy đi, bản thân nghèo rớt mồng tơi, quần áo toàn thân đều do công ty sắp xếp, chỉ có hai quả trứng gà là không cần lấy, Thời Chi liền mượn túi nilon của nhân viên cảnh sát xách về.

Căn phòng nhỏ rách nát này hoàn toàn không có một chút đồ ăn, Thời Chi chỉ đành luộc hai quả trứng này.

Trong kịch bản gốc, nữ chính Thời Chi được nhóm fan quá khích dùng trứng gà ném thẳng vào trán, thê thảm hết cỡ, còn bị chụp được ảnh xấu khoảnh khắc đó, từ đó bắt đầu hành trình tranh bá làng giải trí.

Mà hiện tại thì Thời Chi từ trong nồi lấy ra hai quả trứng gà cũng không biết rốt cuộc quả trứng gà nào mở ra nội dung của hành trình tranh bá kia, cô cân nhắc vài giây, sau đó đập trứng xuống mép bàn.

Liên tiếp hai tiếng "răng rắc" vỏ trứng vỡ tan, Thời Chi nhìn trong vỏ trứng lộ ra hình dạng hoàn mỹ, dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng nhu hòa, cô lộ ra nụ cười vui mừng đầu tiên từ khi tới nơi này.

“Vừa chín, có thể ăn rồi.”