Chương 37

Anti-fan trong phòng truyền hình trực tiếp trầm mặc, nhân viên ghi hình cùng với cậu bé cũng ngây người.

Có kẻ vẫn còn mạnh miệng, nói đây là một chuyện ngoài ý muốn, Thời Chi chỉ là chó ngáp phải ruồi thôi, sau đó liền kề.

Con cá thứ hai.

Con cá thứ ba.

Con cá thứ tư......

......................

Những con cá từng làm nản lòng những vị khách mời kia giờ lại ngoan ngoãn đến kỳ cục, một đám giống như là tự nguyện dâng hiến cho Thời Chi, liên tiếp được câu lên.

Trong kênh chat từ dấu chấm hỏi đồng loạt đến dấu chấm than đồng loạt.

“!!! Thời Chi là bậc thầy câu cá gì sao?!”

Trong màn spam ký hiệu của khán giả, có người yên lặng trả lời bình luận trước của anti-fan Thời Chi, “Vừa trồng cây chuối vừa ăn mì bằng lỗ mũi, định khi nào làm đây?”

“Tôi cũng muốn xem.”

Cảm tạ Thời Chi, cảm tạ anti-fan Thời Chi, để cho bọn họ lúc còn sống có thể quan sát đại thưởng mê hoặc của nhân loại - -

Vừa trồng cây chuối vừa ăn mì bằng lỗ mũi!

Bất quá người qua đường trong phòng truyền hình trực tiếp xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, anti-fan mạnh miệng vừa rồi sau khi xem Thời Chi câu được con cá đầu tiên liền nhanh chóng ẩn đi.



Ngay từ đầu khán giả trong phòng truyền hình trực tiếp còn cảm thấy Thời Chi sẽ bị vả mặt, không nghĩ tới lại biến thành vả mặt anti-fan châm chọc khıêυ khí©h Thời Chi.

Người vốn nói chắc như đinh đóng cột rằng dựa vào tư thế cầm cần câu vừa nhìn là biết Thời Chi chưa từng câu cá, nếu như trước khi câu được cá, thoạt nhìn thật đúng là rất có đạo lý, nhưng hiện tại so sánh lại có vẻ rất buồn cười.

Tư thế chuyên nghiệp thì có thể thế nào nữa? Chiến tích câu cá lợi hại như vậy, tư thế Thời Chi này mới chính là tư thế chuyên nghiệp!

Bình luận lại tiếp tục bùng nổ.

[Ặc, xấu hổ quá đi, thì ra Thời Chi thật sự biết câu cá.]

[Tay nghề thật điêu luyện, xét về cấp bậc, tôi nguyện ý gọi cô ấy là đại sư câu cá.]

[Có chút thích Thời Chi rồi, có những con cá này, đêm nay mọi người có thể ăn một bữa ngon, không phải đói bụng nữa.]

……

Thủ pháp câu cá của Thời Chi rất ổn định, mỗi lần thu cần đều rất gọn gàng linh hoạt, không bao lâu, cá đã chứa hơn nửa thùng.

“Thế nào?”

Thời Chi đưa cho cậu bé đã trêu nàng chiêm ngưỡng một chút chiến lợi phẩm bên trong thùng nước, mà cậu bé khi nhìn Thời Chi liên tiếp giật cá lên, hai mắt đã sớm ngây dại.

Nhóc cẩn thận nhìn hai mắt, vỗ vỗ ót mình, cuối cùng giơ ngón tay cái lên.

"Chị giỏi hơn họ!"

Sau khi nói xong cậu bé đứng dậy chạy như bay, vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn Thời Chi, ngoài miệng la hét.



“Thì ra không riêng gì ba ba thích ngắm mỹ nữ, cá lại càng thích, chúng nó đều bị mỹ nữ mê muội!"

Nhân viên ghi hình:??? Sau khi kịp phản ứng lại liền cười thành một tràng.

Thần mẹ nó cá bị mỹ nữ mê hoặc, lại còn từ trong câu nói vô tri ấy lấy được tin tức khó lường.

Mẹ cậu bé có xem chương trình mà nghe được câu này thì bố cậu bé lại gặp nguy hiểm rồi!

……

Thời Chi đoán chừng số cá cũng đủ rồi, câu nhiều quá nếu không lập tức ăn có thể sẽ không tươi, vì thế thu dọn đồ đạc xong, mang theo hơn nửa thùng cá trở về, vừa tới ngoài cửa liền gặp phải Ngũ Lạc.

“Thời tỷ!”. Ngũ Lạc thấy Thời Chi liền chào hỏi nàng.

“Tỷ đi đâu đó?”

Thời Chi đối với chàng trai tuổi còn trẻ lại nhu thuận này vẫn rất có hảo cảm.

Ngũ Lạc có chút ngượng ngùng bất quá vẫn mở miệng, "Tôi nghĩ nên đến vườn rau sớm một chút, hái trước chút cải trắng, chờ Điền Hồng ca bọn họ tỉnh lại cùng nhau khiêng về là được, để cho bọn họ tiết kiệm chút sức lực.

Trong kênh chat đồng loạt “Tiểu Lạc thật sự là quá hiểu chuyện, quá tri kỷ”.

“Tuổi còn nhỏ nhưng không ỷ vào tuổi nhỏ mà lười biếng, mỗi lần gặp chuyện vất vả đều chạy đến trước nhất, hiện tại trong lúc mọi người nghỉ ngơi lại chủ động đi làm việc trước, đây rốt cuộc là thiên sứ tiểu bảo bối gì, tổ tiết mục có thể thả lỏng một chút hay không, để cho em ấy ăn nhiều một chút, cơ thể em ấy còn đang trong tuổi phát triển đấy.”

Thời Chi ngăn cản Ngũ Lạc, "Không cần đi hái cải trắng nữa.”

“Muốn ăn món gì, nói cho chị biết.”