Chương 26

“Tôi trang điểm xong rồi, mau đi thôi.”

Thang Vân Linh đứng lên, bỏ lại một câu như vậy cho người đại diện luống cuống, liền đi ra ngoài cửa, còn đặc biệt tránh đi hướng Thời Chi đứng.

Bóng lưng có chút tư thế chạy trối chết, làm cho mọi người trong nhóm Thời Chi đều bối rối.

Mọi người đều chạy, người đại diện vội vàng đuổi theo Thang Vân Linh, hỏi cô.

“Cô làm sao vậy?”

“Đã nói sẽ cùng nhau gây chút áp lực cho Thời Chi, sao cô chạy nhanh hơn ai hết.”

Sắc mặt Thang Vân Linh trắng bệch, từ kẽ răng nặn ra, "Ngươi biết cái gì?

Thời Chi là một tên biếи ŧɦái! "Cô ấy muốn eo tôi...”

..........................

Thang Vân Linh cuối cùng cũng biết vì sao lúc nghe xong đoạn ghi âm Thời Chi khen cô thì sinh tâm lý sợ hãi, thì ra tất cả đều có dấu hiệu!

Có lẽ nào, Phải chăng thời Chi tuột dốc sự nghiệp, cú sốc quá lớn dẫn đến trở nên biếи ŧɦái rồi?

Thang Vân Linh nói với người đại diện, "Sau này nếu cùng lên sân khấu với Thời Chi, nhắc nhở tôi không nên mặc hở rốn nữa.

Suy nghĩ một chút lại bổ sung, "Có thể không cùng sân khấu thì hạn chế cùng sân khấu đi.



Trước đó, ekip của Thang Vân Linh vì ghét Thời Chi, ỷ vào thời thế hiện tại, càng không ngừng chèn ép đội Thời Chi trong thời kỳ sự nghiệp xuống dốc, không ít lần làm cho ekip của Thời Chi khốn đốn.

Hiện tại bởi vì "phát hiện" ngoài ý muốn này, Thang Vân Linh đột nhiên rụt rè, muốn cách Thời Chi xa một chút.

……

Thang Vân Linh rời đi thật sự là quá nhanh, người của đội Thời Chi không kịp phản ứng.

“Hả?”

Thời Chi cố gắng gọi Thang Vân Linh lại, nhưng sau khi cô lên tiếng, Thang Vân Linh vốn chỉ là bước nhanh đột nhiên vụt chạy, vừa ôm eo trong nháy mắt liền biến mất khỏi góc hành lang.

Tuyền ca không rõ nguyên do, "Cô ấy... làm sao vậy?

“Giống như có người ở sau lưng đuổi theo ấy.”

Thời Chi buông tay, "Không biết.”

Thang Vân Linh nói đi là đi, cũng không nói thận nướng mua ở đâu cho cô biết, Thời Chi có chút tiếc nuối thầm nghĩ.

Trong phòng để lại mùi thơm của thận nướng, trợ lý bên kia đã mang thận nướng đi, Thời Chi cảm thấy lát nữa nếu có thể nhìn thấy Thang Vân Linh, cô còn phải hỏi lại, cô thật sự muốn ăn.

Tuyền ca nói thầm không biết đối phương có phải lại muốn giở thủ đoạn gì hại nhóm họ hay không, dù sao Thang Vân Linh rời đi rất khác thường, Tuyền ca nằm mơ cũng không nghĩ tới Thang Vân Linh là bị Thời Chi dọa cho vỡ mật.

“Đừng đứng mãi thế, ngồi đi, không mệt sao?”

Khi đang đắm chìm trong suy nghĩ "Luôn luôn có điêu dân muốn hại trẫm" Tuyền ca nghe được những lời này của Thời Chi, đã nhìn thấy Thời Chi ở bên kia tạo hình.



“......“

Tuyền ca kéo một cái ghế ngồi xuống bên cạnh cô.

Thời Chi không có chút hứng thú với việc cạnh tranh showbiz với người khác, nhưng tạo hình tinh xảo của nữ minh tinh cô vẫn rất thích, thợ trang điểm mà cô giữ lại quả thật rất hiểu rõ diện mạo của cô, sau khi tạo hình xong, Thời Chi mặc một thân váy trắng, mà theo lời của Tuyền ca nhận xét là:

“Đây không phải tiên nữ, đây chính là nữ thần a!”

Để phù hợp với hội thư hữu, thợ trang điểm cho Thời Chi một lớp trang điểm mỏng, tập trung thể hiện nét tinh tế của gương mặt, tóc đen tôn lên hai má màu trắng sứ, mắt sáng long lanh, mặc váy trắng vừa người, tay ôm quyển sách.

Đứng ở nơi đó, ánh mặt trời chiếu vào trên người cô, chính là hình ảnh đẹp nhất, tiện tay cầm điện thoại quay một cái cũng có ngay một tác phẩm nghệ thật.

Chỉ cần nữ thần không nói lời nào.

Thời Chi đã chờ ở khu vực chuẩn bị, từ chỗ cô nhìn thấy rõ ràng tình huống trên đài cùng dưới đài, một người đàn ông Thời Chi cũng không quen biết đang ở trên đài đọc sách.

Thang Vân Linh đâu?

Tuyền ca, "Em tìm Thang Vân Linh làm gì?" Vốn quan hệ giữa Thời Chi và Thang Vân Linh lại không tốt.

Thời Chi, "Tôi muốn hỏi cô ấy mua thận nướng ở đâu.

“……”

Tuyền ca phớt lờ câu trả lời của Thời Chi, hỏi tiếp, "Em chọn sách xong chưa, đọc thuần thục chưa?