Tâm trạng Chúc Thải Y ưu sầu, nàng biết tiểu sư muội căm ghét nàng nhưng không ngờ ghét ai ghét cả tông ti họ hàng, đến cả nơi nàng từng ở cũng không tha.
"Một bức tường đẹp vậy, phá đi cũng đáng tiếc." Mặt mày nàng trùng xuống, nén lại tức giận, buồn bực nói.
Vân Bích Nguyệt không nhận ra vẻ mặt nàng khác thường, vẫn đang gật gù đắc ý với "kiệt tác" của mình: "Ngươi biết không, vì bức tường này mà trước kia lần nào tới ta cũng phải vòng qua cổng chính, thực sự rất phiền. Về sau suy nghĩ lại bèn dứt khoát phá cái tường đi, rải một con đường thẳng từ đây đến cửa sau Noãn Nguyệt Các, ra vào tiện hơi nhiều." Nói tới đây còn không khỏi cảm thán, "Công trình này khiến ta mất rất nhiều sức lực luôn!"
Vậy ngươi siêu thật nha! Chúc Thải Y oán thầm quỷ quái trong lòng, dời ánh mắt về phía nước suối trong hồ, lại sinh nghi hỏi: "Vì sao xây hồ ở đây? Xây trong Noãn Nguyệt Các không phải càng tiện càng gần hơn sao, tội gì phải bỏ gần tìm xa?"
Vân Bích Nguyệt thở dài: "Ngươi tưởng ta không nghĩ tới sao? Lén đào khoét Tịnh Thần Tuyền là làm trái quy định môn, vị trí Noãn Nguyệt Các tuy hẻo lánh nhưng cũng không tránh được có người tình cờ đi đến. Nếu như bị phát hiện liền thảm rồi! Nơi đây quanh năm không người tới, an toàn nhất."
"Đã biết trái quy định môn mà ngươi vẫn làm?"
"Ta tu luyện đan đạo, phát hiện ra nếu dùng nước suối luyện thuốc sẽ càng thêm đặc trị, bèn muốn làm một cái hồ cho tiện sử dụng. Thế nhưng những vị trưởng lão đều là người bảo thủ, ta thỉnh xin mấy lần, bọn họ đều không chịu đáp ứng cho nên đành tự thân vận động, vì miếng cơm manh áo thôi!"
Nói tới đây, Vân Bích Nguyệt lại giận. Khuyết Dương tông từ trước đến nay vẫn sùng võ, vì vậy địa vị kiếm tu là cao nhất. Năng lực công kích đứng sau là phù tu, khí tu, ngự thú sư các kiểu. Mà đan tu của nàng là hàng dưới đáy không có địa vị nhất trong tông.
Mặc dù nàng là sư muội của tông chủ, các trưởng lão ngoài mặt không thể không nể m nàng vài phần. Thế nhưng sau lưng lại này nọ trong tối, kiếm cách cắt xén hàng loạt tài nguyên tu luyện của nàng.
Chúc Thải Y sống ở Khuyết Dương tông từ nhỏ chưa bao giờ nghe thấy Tịnh Thần Tuyền còn có công dụng thần kỳ như vậy, lập tức vô cùng tò mò: "Ngươi bảo luyện thuốc bằng nước Tịnh Thần Tuyền sẽ đặc trị? Là đặc trị như thế nào?"
Thấy nàng có hứng thú, Vân Bích Nguyệt bèn vung tay áo. Hai bình ngọc lưu ly hiện ra ở khoảng không trước mặt, bên trong đựng chất lỏng màu đen ánh hồng và trắng trong suốt đang ùng ục bọt khí.
Đây là lần đầu tiên Vân Bích Nguyệt triển lãm thành quả nghiên cứu của mình cho người khác xem, nàng kích động đến mặt tươi như hoa, chỉ vào chất lỏng màu trắng giới thiệu: "Bình này là Tuyết Tệ. Khi nào sức lực cạn kiệt, uống vào trong nháy mắt sẽ khôi phục toàn bộ thể trạng. Được luyện chế từ quả sồi trần thế và lá trúc Tuyết Linh cùng với nước suối, để cho hương vị dễ uống, ta đã thêm một ít vải."
Rồi chỉ sang bình màu đen: "Bình này là Khát Lặc. Khi nào không đủ linh lực, uống vào sẽ nháy mắt phục hồi toàn bộ linh lực. Được luyện chế từ thông liễu Ngọc Lâu và cỏ Tử Mẫu cùng với nước suối."
Nếu Chúc Thải Y là người hiện tại, nghe thấy những lời của nàng sẽ hiểu ra ngay. Đây chẳng phải là đạo cụ khôi phục giá trị máu và mana trong trò chơi đấy sao?
Tiếc là Chúc Thải Y không phải, nhưng giới tu tiên đúng là cũng có những loại đan dược tương tự. Vi vậy nghe Vân Bích Nguyệt giảng giải xong, vẻ mặt nàng cũng không chút ngạc nhiên, rất điềm tĩnh giội cho Vân Bích Nguyệt gáo nước lạnh: "Mấy cái công dụng ngươi nói, có ở rất nhiều đan dược, không hiếm lạ."
Vân Bích Nguyệt lắc đầu: "Đan dược ngươi bảo đúng là cũng có công hiệu tương tự, nhưng uống xong sẽ trở thành gánh nặng cho cơ thể, không thể dùng nhiều lần, thậm chí để đạt được công hiệu còn phải trả giá bằng việc suy giảm sinh mệnh. Hai bình này thì khác, không chỉ không tạo bất kỳ gánh nặng nào cho cơ thể mà còn có thể sử dụng vô hạn. Nói cách khác, một tu sĩ Kim Đan kỳ chống lại một ma tu Đại Thừa thì phần thắng của hắn là bao nhiêu?"
Chúc Thải Y không chút suy nghĩ đáp ngay: "Tựa hồ bằng không."
"Đúng vậy. Nhưng nếu như trước khi cạn kiệt thể lực và linh lực, hắn hết lần này đến lần khác uống Tuyết Tệ và Khát Lặc thì có thể liên tục duy trì tinh lực. Mà đối thủ của hắn trong lúc chiến đấu lại không ngừng tiêu hao thể lực và linh lực, còn không thể bổ sung..." Vân Bích Nguyệt ngừng lại.