Chương 10: Tôi chờ ngày cô thay đổi ý định của mình

Hệ thống sắp bị cô làm cho tức điên, 【Cô không phải cảnh sát….. Mà vẫn chấp hành pháp luật vào thời điểm này sao? Cô là nữ chính, nam chính chủ động đưa đến cửa rồi, chẳng lẽ cô không thể bình thường dựa trên cốt chuyện mà làm sao?】

Hương Trầm có chút cạn lời: “Bảo ta đối tốt với một người về sau sẽ làm trái tim ta tan nát, đối xử với ta không ra gì, ngươi nghĩ ai cũng não tàn như ngươi sao?”

Hệ thống: 【…】

Âu Dương Tĩnh Đình sau khi bị Hương Trầm cự tuyệt, trong lòng cảm thấy rất khó chịu, sắc mặt rất nhanh đã trầm xuống. Thân là giám đốc của cả một công ty lớn, người khác đã sớm muốn được anh bao nuôi, anh cũng không thể dùng sức cưỡng ép cô lên xe được. Tuy bị Hương Trâm chèn ép đến á khẩu, nhưng theo kịch bản giả thiết thì những chuyện xảy ra vừa rồi sẽ khiến Âu Dương Tĩnh Đình nổi lên hứng thú đối với Hương Trầm.

Chủ yếu là vì khuôn mặt của cô cùng với người anh ta thích rất giống nhau.

Cô chưa kịp nói gì thì sắc mặt của anh ta đã nhanh chóng biến sắc.

Từ khi Tần Thính Vũ ra nước ngoài, anh đã bốn năm trời chưa được nhìn thấy cô ấy, mỗi khi nhớ cô, anh điên cuồng muốn gọi điện cho cô, muốn lao đến hung hăng ôm cô vào l*иg ngực, nhưng đến cuối cùng anh vẫn không dám đi tìm cô.

Chỉ là anh không nghĩ tới, trên đời này lại có hai người phụ nữ trông giống nhau đến như vậy, tuy rằng tính cách không giống nhau, nhưng nhiều ít cũng có chút an ủi tâm trí nguội lạnh của anh.

Nhưng mà anh không ngờ rằng, Hương Trầm lại không biết điều như vậy.

Sắc mặt anh trầm xuống, nhìn chằm chằm vào Hương Trầm một lúc lâu, đột nhiên cười lớn, đem danh thϊếp trong tay ném thẳng lên người Hương Trầm, “Tôi chờ ngày cô thay đổi ý định của mình.”

Cửa kính xe Bentley chậm rãi được kéo lên, thân xe màu đen rất nhanh bị bao phủ trong bóng tối.

Hệ thống thấy nam chính đi rồi, có chút sốt ruột: 【Ngày mai mẹ Nguyễn phải trả tiền phí lọc máu và cùng tiền viện phí rồi. Tuy rằng mẹ cô đã mất đi ý thức, nhưng nếu mẹ của cô chết trước, thì lúc đó ý thức còn lại trong cơ thể có khả năng bị kí©h thí©ɧ, lúc đó cùng thân thể bài xích với nhau không thể dung hợp, mất đi thân thể, chúng ta nhất định phải chết! 】

Hệ thống: 【 Ký chủ! 】

Đầu Hương Trầm đau nhức vì hệ thống quá ồn ào, không nhịn được trả lời nó một câu, “Tôi cũng chưa gấp, thì mi gấp cái gì.”

Nói xong Hương Trầm liền xoay người rời đi.

Hệ thống có chút thắc mắc, 【 Cô muốn làm gì? 】

Hương Trầm: “Đòi tiền.”

Hệ thống còn muốn nói thêm, nhưng Hương Trầm đã xoay người rời đi. Cô đi đến Cục Cảnh sát, sau một hồi khóc lóc, chị gái Cảnh sát liên tục ghi chép lời nói của Hương Tràm, sau đó đưa cho cô một phong bì giấy, “Trong đây là 20 triệu, đây là tiền thưởng cho thông tin của bạn cung cấp cho chúng tôi. Sau khi đăng báo định sẽ thông báo cho bạn đến nhận tiền thưởng, nhưng nếu bạn đang cần tiền như vậy, tôi đã trích ra một số tiền đưa cho bạn trước.”

Hệ thống: 【…】

Này… Làm vậy cũng được sao?

Ra khỏi Cục Cảnh Sát, hệ thống còn cảm thấy có điểm gì đó không đúng lắm.

Tấm danh thϊếp lúc nãy Âu Dương Tĩnh Đình ném thẳng vào mặt Hương Trầm vẫn nằm yên trên mặt đất, dưới ánh đèn đường mờ ảo, tấm danh thϊếp màu vàng hơi phản chiếu.