"Giang Hạ, mau chóng tự mình giao tiên tủy ra đây, một người đã đọa ma như cô có giữ trong người cũng vô dụng, nếu còn cố chấp thì đừng trách chúng tôi không khách khí." Giang Hạ không nói gì, chỉ nhìn về phía Tống Vũ Dực, khuôn mặt của hắn lạnh lùng vô tình, vì cái gọi là chính đạo mà không tiếc đoạn tình cảm giữa hai người, còn những người luôn miệng nói đạo nghĩa lại tự tiện buộc tội chỉ trích ép buộc cô.....có phải là cô nên ra quyết định rồi hay không? Hệ thống ở trong đầu lo lắng sốt ruột khuyên nhủ: "Ký chủ, mau chóng tiến hành đi, nếu không sẽ không còn kịp nữa." Đã vậy thì.....Cùng nhau chết đi!