Nhìn động tác sờ bụng của Bạch Trà, cô bây giờ nhìn cực kỳ ngoan.
Hệ thống chỉ cảm thấy rằng ký chủ nhà nó không những có thể từ một suy ra mười, mà mẹ nó còn đặc biệt mềm mại và ngoan ngoãn.
Bộ dáng ủy khuất ba ba, liền giống như một tiểu bạch thỏ.
Yêu cầu cô làm gì cô sẽ làm cái đó , nếu nó không nói, cô sẽ không di chuyển.
Này, ký chủ của nó thật sự rất ngoan!
[ Trà Trà, cô đi xuống lầu kiếm gì ăn đi, cẩn thận, đừng làm ồn.]
Hừ hừ, không thể để người đàn ông kia phát hiện ra ký chủ của nó ăn vụng!
" Ân ân."
Bạch Trà di chuyển rất nhẹ, cô theo sự hướng dẫn của hệ thống, đi vào phòng bếp.
Cô mở tủ lạnh ra, tìm qua một vòng....... Chỉ thấy mì sợi và trứng gà........
"587, tôi phải làm gì tiếp theo?"
Cô không biết nấu ăn nha! Trong trí nhớ của nguyên chủ, cũng không có nấu ăn.
Một người một hệ thống không nói nên lời.
Một lúc sau, hệ thống tràn đầy tự tin lật ra sách dạy nấu ăn, [ Trà Trà đừng lo lắng, đến, tôi dạy cô, chúng ta làm mì trứng! dễ dàng và thuận tiện!
Bạch Trà , " ........ Được".
Tự mình động thủ, cơm no áo ấm.
Bạch Trà nhìn một nắm mì sợi và một quả trứng trước mặt, đôi mắt đẹp như hoa đào của cô ngây ra.
" Phải làm thế nào đây? 587?"
[ Trà Trà, trước hết phải đun sôi nước, đợi nước sôi rồi cho mì vào.]
" Ân? Còn trứng thì sao?"
[ A.......... Trước hãy để ở đó, chúng ta đợi nước sôi nấu mì trước.]
Hệ thống chột dạ nói.
Nó cũng không có kinh nghiệm nấu nướng nha. Nó là một hệ thống, lại không thể ăn được gì. Nói trắng ra, nó được tập hợp từ nhiều dữ liệu khác nhau. Nó cũng hoàn toàn không hiểu gì về những thứ này!
Nó thậm chí còn cảm thấy rằng dưới sự chỉ huy của nó, Bạch Trà có thể nấu được một nồi nước sôi, đã là rất tốt rồi!
Bạch Trà một bên cho nước vào nồi, còn hệ thống ở cô một bên tai cố lên.
[ Trà Trà thật giỏi a! ]
[ Wow, Trà Trà ngay cả hành động thêm nước cũng rất soái a! ]
[ Tuyệt quá! ]
Bạch trà bị hệ thống thổi phồng đến ngượng ngùng, chỉ là thêm chút nước mà thôi, thực sự rất đơn giản.
Sau đó, Bạch Trà đã học được một ít từ thổi phồng vụng về từ hệ thống.
Một lúc sau, Bạch Trà tò mò nhìn cái nồi nước đang nấu, "587? Khi nào thì nước mới sôi?"
Hệ thống, [.........] chờ tôi xem lại sách đã.
Câu hỏi này làm khó nó.
Bạch Trà một tay nâng cằm, tựa vào khung cửa bên cạnh, chờ hệ thống trả lời.
Cho đến khi bên tai cô vang lên một giọng nói trầm ổn, "Em làm gì ở đây?" Trong đêm khuya vắng lặng, giọng nói của người đàn ông không nặng không nhẹ rơi vào tai cô.
Bạch Trà quay đầu lại, trong nháy mắt nhìn thấy khuôn mặt góc cạnh của Tô Thanh Hoàn.
Anh ta đang mặc một bộ đồ ngủ, và mái tóc đen của anh ấy còn đang nhỏ nước, trượt dài từ má đến xương quai xanh, rồi biến mất.
Cô đột nhiên nghĩ đến thông tin về Tô Thanh Hoàn mà cô đã thấy trước đây.
Có vô số người hâm mộ là fan bạn gái và fan lão bà.
Anh được nằm trong top dành cho những người phụ nữ muốn gả nhất, mức độ nổi tiếng đã vượt xa vị trí thứ hai, bỏ xa vị trí thứ hai một con phố N.
A......Tại sao cô đột nhiên nghĩ đến điều này?
Bạch Trà lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ vừa rồi của mình.
Cô thực ngoan ngoãn trả lời: " Nấu nước để nấu mì trứng, em đói bụng." Giọng của cô rất nhẹ nhàng.
Anh không có chuẩn bị trước, thì thanh âm của cô vang lên đã làm tim của anh lệch một nhịp.
Anh nhìn cô chằm chằm một lúc, sau đó lại nhìn nồi nước trên bếp.
Ân?
Mặt nước trong vắt?
Vậy tại sao nhà bếp lại là một mớ hỗn độn?
Ánh nhìn của anh hạ xuống, lướt qua đôi chân trắng nõn trên sàn nhà, đôi mày đột nhiên nhíu lại.
" Tại sao không đi giày?"
" Cái gì?" Bạch Trà mờ mịt nhìn anh, rồi theo tầm mắt của anh nhìn xuống chân mình, nga.........
Đúng là cô nên tìm một đôi giày để mang.
Không nên so với người khác, khác biệt, vì điều đó sẽ khơi dậy sự nghi ngờ.
Hệ thống, [..........] Trà Trà thực sự là một đứa bé lanh lợi!