Thất Thất nhanh chóng phát hiện ra tiểu yêu tinh nào đã lừa Bạch Trà đi.
Nga, tiểu yêu tinh bắt cóc Trà Trà của nó không ai khác là cái cô Kiều Vi Vi kia!
Nó đã từng khen qua Kiều Vi Vi là một người khá xinh đẹp!
Nó nhìn Kiều Vi Vi dụ dỗ Bạch Trà, chạy đến nhà hàng bên ngoài ăn cơm.
Vừa nhìn thấy món chè khúc bạch thơm ngon, Bạch Trà đã không thể động được nữa.
Mặc Thất Thất ở bên tai nói rất nhiều lời, Bạch Trà mới chú ý nó mà nói một câu, " Thất Thất, Kiều Vi Vi là nữ, và ta cũng là nữ, hơn nữa Tô Kình Hoán còn kêu ta đưa album cho cô ấy, cho nên, ta có thể ăn cùng cô ấy định ăn cơm nha! Ngoan, đừng làm phiền, đợi ta ăn xong rồi cùng với ngươi online tâm sự nha, moah moah ~"
Thất Thất yên tĩnh ngay lập tức, không biết làm sao gật gật đầu, [ Ân, được rồi,] rất thẹn thùng a!
Trà Trà cùng nó moah moah.........
Nó không biết Trà Trà học được từ đâu, nhưng Trà Trà không chỉ muốn cùng nó tâm sự, mà còn cùng nó moah moah.
Thẹn thùng.jpg
Đôi tay không có chỗ đặt.jpg
Vui vẻ.jpg
Một loại biểu tượng cảm xúc của Thất Thất bay khắp mọi nơi.
" Trà Trà, đừng khách sáo với tôi, bữa ăn này tôi mời, vì để cảm ơn cậu đã tặng album ảnh của Tô Kình Hoán cho tôi, cậu cứ việc gọi món đi!"
" Ân." Bạch Trà cũng không khách sáo, cô một hơi gọi mấy món, Các món ăn, cùng với điểm tâm ngọt và coca.
Cô thật sự bị Tô Thanh Hoàn làm cho nghẹn hỏng rồi.
Ngày nào cũng ăn chua, giờ chỉ muốn ăn ngọt, ngọt ngọt! Hãy bù đắp cho cái bụng nhỏ của cô!
" Đúng rồi, Trà Trà, sao hôm nay cậu rảnh mà đi ăn với tôi vậy? Vị kia nhà cậu không tức giận sao?"
Kiều Vi Vi ngập ngừng hỏi.
Bạch Chá sững người một lúc, " Nga? Vị kia nhà tôi? Vị nào a?"
Ánh mắt Kiều Vi Vi lóe lên , "Được rồi, đừng nói dối tôi, ở đây không có ai, chỉ có tôi và cậu, mấy ngày nay cậu thường xuyên nhìn điện thoại phát ngốc, ngẫu nhiên còn cười ngây ngô, ngay khi tan học, bạn chạy ra khỏi lớp với tốc độ 100 mét, rồi cả người biến mất, hầu như chỉ trừ giờ học, còn lại thời gian khác hoàn toàn không thể tìm thấy cậu, loại tình huống này, cậu hẳn là có bạn trai! "
Nói đến câu cuối cùng, giọng điệu của cô ấy rất chắc chắn.
Bạch Trà vẻ mặt mờ mịt, thật mau nhìn chằm chằm vào Kiều Vi Vi một cách nghiêm túc và nói: "Kết luận của cậu không đúng! Tôi cũng có thể có bạn gái a!"
Kiều Vi Vi, "........." Cậu có thể nghiêm túc hơn sao?
Bạch Trà nghiêm túc, " Tôi phát ngốc bởi vì tôi muốn ngốc, tôi chạy ra khỏi phòng học nhanh như vậy là bởi vì tôi đói nha! Hơn nữa tôi không ở lại ký túc xá, Cậu đương nhiên không thể nhìn thấy tôi."
Dứt lời, cô uống một ngụm lớn Coca, nga.......Hương vị không ngon, không ngon bằng đồ của Tô Kình Hoán cho.
Có vẻ như Coca của ngày hôm nay không thể uống được.
Món đồ ngọt này có lẽ cũng không ăn được.
Quên đi, cô vẫn nên trở về làm tiểu chanh tinh đi! Được Tô Kình Hoán nuôi dưỡng, dường như cũng không tồi?
Ít nhất, cô chưa bao giờ nhìn thấy sự ác ý nào ở trên người Tô Kình Hoán.
Điện thoại rung lên, là Tô Kình Hoán gửi tin tới: Sao em không về nhà? Em đã đi đâu?
Bạch Trà suy nghĩ một lúc, đem địa chỉ gửi cho anh.
Đây là gần trường học, và trường học rất gần chung cư, vì vậy nhà hàng này cũng rất gần chung cư.
Kiều Vi Vi dường như vẫn còn đang suy nghĩ về vấn đề gì đó, nụ cười trên mặt cô ấy trở nên mất tự nhiên, " Trà Trà, đừng nói chuyện khác nữa, ăn cơm đi! Cậu không phải vẫn luôn muốn uống Coca sao? Như thế nào lại chỉ uống có một ngụm, Cậu có muốn tôi mua cho cậu một cốc trà sữa không? "
Bạch Chá nhướng mắt, cùng Kiều Vi Vi đối mắt, cô lắc đầu, "Không cần"