Bạch Trà ngoan ngoãn gật đầu.
Cô sẽ ghi tạc lời nói của Tô Kình Hoán vào trong lòng.
Rốt cuộc, Tô ảnh đế cũng bắt được điểm mấu chốt, đối với Bạch Trà, điều quan trọng nhất chính là ăn ngon.
Bất cứ ai giật đồ ăn của cô đều là người xấu!
Xem đi, Tô Kình Hoán đã đúng, cô đã nghe lời anh.
Thất Thất bình tĩnh thở dài, a! Sói đuôi to!
Bạch Trà bước ra khỏi tiểu khu, chạy đến trường, nhìn đông nhìn tây, đôi mắt ngấn lệ.
" Thất Thất, ở gần trường học có rất nhiều đồ ăn ngon, ta nghĩ chúng nhất định là ngon hơn nhiều lần so với đồ ăn căn tin trường!"
Đồ ăn trong nhà ăn, cô cảm thấy đều không thể ăn ngon.
[ Ân ân, Trà Trà nói rất đúng! ]
Ngoại trừ Tô Kình Hoán, những gì Trà Trà nói đều là chính xác!
Chính là như vậy đúng tình hợp lý!
Nó phải làm một hệ thống sủng ký chủ!
[ Trà Trà, cô nhìn đằng trước, người đó có giống bạn cùng phòng của cô không? ]
" Ân? Kiều, Kiều Vi Vi?" Bạch Trà lục tìm trí nhớ.
" Cho nên?" Có liên quan gì đến cô sao?
Thất Thất suy nghĩ một lúc và nghiêm túc nói, [ Trà Trà, cô thiếu hiểu biết và không biết gì về vấn đề kết giao bạn bè, cô phải chủ động nói chuyện với cô ấy.]
Rốt cuộc, nguyên chủ là một người nhân duyên kém.
Hiện giờ, ngoài Kiều Vi Vi còn có thể nói vài lời với Bạch Trà, ngoài ra hầu hết mọi người đều không quan tâm đến cô.
Này, còn một chặng đường dài phía trước.
" Được rồi." Bạch Trà nhấc chân đuổi kịp Kiều Vĩ Vĩ, vừa định nói, Thất Thất lại nhắc nhở, nên cô phải lặp lại lời của Thất Thất một lần nữa, " tiểu tỷ tỷ tiểu tỷ tỷ, thật trùng hợp!
Kiều Vi Vi dừng lại, đôi mắt bực bội sáng lên, giọng nói này quen thuộc quá!
Vừa quay đầu liền nhìn thấy Bạch Trà.
Cô gái nhỏ mặc chiếc áo sơ mi và quần jean đơn giản nhất nhưng làn da như ngọc.
Không trang điểm, nhưng trên gương mặt lại không chút tỳ vết khiến người ta không thể không cảm thán cho sự bất công của tạo hóa.
Kiều Vi Vi cơ hồ liếc mắt một cái, liền thích cô gái nhỏ trước mặt.
Thoạt nhìn vừa ngoan ngoãn lại đơn thuần, khiến người ta nhịn không được mà sinh ra hảo cảm.
Cô không khỏi tự hỏi có phải lúc trước mình bị mù hay không? Lại bỏ qua cô gái tốt như vậy?
Ngược lại, suốt ngày đi hâm mộ Bạch Diên?
Cô cảm thấy trước đây có thể đầu óc mình bị ngấm nước, nhưng bây giờ nước chảy ra, cô đã trở nên bình thường hơn rất nhiều, hơn nữa hôm qua Bạch Trà đã khen cô ấy xinh đẹp, Kiều Vi Vi càng thích cô gái nhỏ xinh xắn và dễ thương này.
Cô ấy chủ động vươn tay nắm lấy cánh tay của Bạch Trà.
Lại không biết, Thất Thất suýt chút nữa đã hét lên.
Mẹ nó mẹ nó! ! !
Trà Trà nhà nó sẽ không để người khác chạm vào mình!
Mỗi khi có người chạm vào đều có kết cuộc không tốt, Vương tổng hiện tại vẫn còn đang ở bệnh viện, đó lại một ví dụ điển hình,
Tuy nhiên, một điều kỳ lạ đã xảy ra, Bạch Trà không có đẩy Kiều Vi Vi ra, mà chỉ nhíu nhíu mày.
" Thất Thất, cô ấy đối với ta không có ác ý." Vì vậy, cô cho phép Kiều Vi Vi chạm vào cô.
Thất Thất sửng sốt, [ Nga, như vậy a! ] hù chết nó rồi, nó cứ tưởng rằng Bạch Trà ở trước mặt mọi người động thủ ném người qua vai.....Thật may, còn tốt còn tốt.
Kiều Vi Vi kéo tay Bạch Trà, không thể giải thích được, cô ấy cảm thấy ủy khuất, như thể cô ấy đột nhiên tìm thấy một người để nói chuyện, tất cả những bất bình và không vui của cô đều được nói ra.
" Trà Trà, để tôi nói cho cậu biết, nam thần của tôi tối hôm qua đăng Weibo. Phong cách rõ ràng là không đúng, tôi đôi khi rất nhạy cảm, tôi thực sự nghĩ nam thần của tôi có thể là đang nói chuyện yêu đương, tôi chỉ mới nói ý kiến
của tôi, liền có một số người nói rằng tôi là một anti-fans, nói rằng tôi cố tình bôi đen nam thần của của bọn họ! Hừm! Tôi đã là fans nam thần của mình được vài năm rồi, và tôi rất tức giận và Không vui. Không vui không vui !!! "
Bạch Trà trong lòng lộp bộp, có một loại dự cảm xấu đột nhiên đánh úp.