La gia ở La Thành, đại môn La gia kia kim bích huy hoàng cao hơn cửa thành
đang
rộng mở,
không
ngừng có người vận chuyển từng l*иg sắt
đi
vào,
yêu
thú trong l*иg sắt phát ra từng trận tiếng rống, nghe thấy đám người vây xem chung quanh La gia từng trận ồ lên.
“A nha, vừa rồi cái l*иg sắt đưa vào đựng cái gì, tiếng kêu
thật
dọa người!”
“Chưa từng thấy
đi, đó là phi hổ hai cánh, chính là
yêu
thú địa cấp, cánh sau lưng nó kia nếu mở ra, còn
không
thể nào vào được đại môn này. Ai còn nữa a,
hiện
tại con
đi
vào này, ngươi đừng nhìn nó
không
có gì, luận cấp bậc, chỉ sợ so với con phi hổ hai cánh lúc trước kia còn cao hơn, chậc chậc, La gia này vì bắt
yêu
thú, cũng
không
biết hao phí bao nhiêu nhân lực vật lực,
thật
sự
là tài đại khí thô.”
“Các ngươi
nói
La gia bắt nhiều
yêu
thú như vậy về làm gì, chẳng lẽ muốn thuần dưỡng
yêu
thú
trên
quy mô lớn?”
“Chuyện này ngươi cũng
không
biết
đi, nghe
nói
a,
yêu
thú này là vị tiểu tổ tông La gia kia muốn.” Có người biết nội tình, thấp giọng
nói
thầm với người bên cạnh, “Vị La tiểu công tử kia muốn, La gia có thể
không
để bụng sao.”
“Nguyên lai là
hắn!” Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, ngay sau đó trong lòng
một
trận hâm mộ, La Tử Chu này
thật
đúng là mệnh tốt, huyết mạch duy nhất
một
thế hệ La gia này, ba sát tinh La gia kia ngoan ngoãn phục tùng
hắn, cơ hồ muốn cái gì cho cái ấy.
không
chỉ có người ngoài hâm mộ La Tử Chu, chính trong La gia, những đệ tử huyết mạch chi thứ cùng họ cũng ghen ghét
không
thôi với đãi ngộ này của La Tử Chu.
Nguyên bản gia chủ cùng cái nhi tử La gia cực tốt với La Tử Chu. Lần này
đi
ra ngoài suýt nữa mất mạng
nhỏ,
thật
vất vả có thể bình an trở về, đó là các loại thiên tài địa bảo cho
hắn,
không
chỉ như thế, nghe
nói
hắn
vì săn thú mới
đi
rừng rậm vạn thú, gia chủ La gia vung bàn tay lên, trực tiếp cho đệ tử La gia bắt sống mấy chục con
yêu
thú
không
tồi trở về, làm ngự thú cho tôn nhi bảo bối.
Người ngoài hâm mộ, chính La Tử Chu cũng cảm thấy phi thường sảng khoái, thậm chí cảm thấy Chung Ly Thanh Bích làm tốt lắm, nếu
không
hắn
nào có ngày lành như vậy.
không
còn giống như trước vì chút tài nguyên tu luyện mà đau đầu, nghĩ muốn cái gì chỉ cần
nói, phía dưới có người cuồn cuộn
không
ngừng mà đưa lên. Hơn nữa tất cả mọi người chung quanh nịnh hót
hắn,
thật
là
không
biết có bao nhiêu sảng khoái.
Bất quá, tuy rằng ngày tháng
thật
sự
sung sướиɠ,
hắn
cũng
sẽ
không
bởi vậy quên cừu hận để sang
một
bên, La Châu
hắn
dù biến thành La Tử Chu cũng có thù tất báo. Nhưng
hiện
tại
hắn
không
muốn gϊếŧ Chung Ly Thanh Bích,
hắn
muốn cưới người về. Trở thành nữ nhân của
hắn, xem nàng còn kiêu ngạo như thế nào!
La Tử Chu
nói
với La Khuê gia chủ La gia muốn cưới Chung Ly Thanh Bích phái Quảng Trạch làm đạo lữ. Sau khi nghe xong La Khuê liền cười ha ha, khen
hắn: “không
hổ là tôn tử ta,
thật
tinh mắt, Chung Ly Thanh Bích kia ta cũng từng nghe thanh danh, cháu
gái
chưởng môn Quảng Trạch phái, thân phận cũng xứng đôi với cháu ngoan của ta, nếu cháu ngoan thích, chúng ta đây tới cửa trao đổi việc này!”
La gia mấy năm gần đây phát triển nhanh chóng, thế lực mở rộng rất nhiều, ở trung bộ cũng là gia tộc tiếng tăm lừng lẫy, La Khuê tự giác việc này nắm chắc, vì thế nghênh ngang mang theo rất nhiều lễ vật, dẫn theo La Tử Chu cùng
trên
trăm đệ tử La gia, tiến đến phái Quảng Trạch bái phỏng. Đoàn người cưỡi
yêu
thú,
một
đường rêu rao, hai ngày
đã
tới Quảng Trạch phái.
La Tử Chu quay lại chốn cũ, trong lòng cảm khái lại ức chế
không
được hưng phấn cùng tự đắc —— xem, ta lần trước ở chỗ này, vẫn chỉ là đệ tử nho
nhỏ, có rất nhiều nơi thậm chí cũng chưa có tư cách
đi. Nhưng
hiện
tại ta trở thành khách quý, lúc trước những đệ tử sơ cấp chung quanh đó,
hiện
tại đều
không
xứng tới hầu hạ.
Đệ tử Quảng Trạch khách khí mà dẫn đoàn người La gia vào khách điện, bởi vì La Khuê gia chủ La gia là đại năng Luyện Hư kỳ, bọn họ bên này trưởng lão ra đãi khách tu vi cũng là Luyện Hư kỳ. Chuyện liên quan đến thể diện, phái Quảng Trạch từ trước đến nay làm thực tốt.
Đáng tiếc nhìn thấy trưởng lão kia, La Khuê vẫn là
không
vừa lòng lắm, “Sao chưởng môn quý phái
không
xuất
hiện?”
Cốc trưởng lão ra đãi khách suýt nữa phun ra
một
ngụm trà Vân Sơn, gia chủ La gia này
nói
chuyện sao
không
xuôi tai như vậy, đường đường chưởng môn Quảng Trạch phái bọn họ, là thứ chó mèo gì tới đều
sẽ
tự mình ra đãi khách sao?
Quảng Trạch phái lịch sử dài lâu, chính là đứng đầu trong tam đại phái, vẫn có ngạo khí của mình. La Khuê cảm thấy La gia là tân quý, có thể song song cùng tam đại phái, nhưng với những trưởng lão phong chủ của Quảng Trạch phái xem ra, La gia
không
hề có căn cơ, chính là phong cảnh nhất thời, tựa như những thế gia cổ xưa bần hàn ở thế gian khinh thường nhà giàu mới nổi, bọn họ cũng xem
không
trọng La gia.
La Khuê rất
không
vừa lòng, hùng hổ
nói: “Còn thỉnh trưởng lão
đi
mời chưởng môn ra, La mỗ lần này tới, là muốn trao đổi
một
chuyện quan trọng cùng chưởng môn.”
Cốc trưởng lão mặt mày bất động, trong lòng lại
đang
ha hả cười lạnh, ông chính là gặp qua
không
ít người như La Khuê, ếch ngồi đáy giếng, tự cho là thực
không
thể
không
dậy nổi, đáng tiếc loại người tự cho mình quá cao này, thường cũng dễ dàng đưa tới mối họa.
“La gia chủ có chuyện gì quan trọng, có thể
nói
với ta trước, nếu
thật
là
sự
tình liên quan đến môn phái,
sẽ
tự hồi bẩm chưởng môn.”
La Khuê tuy rằng
không
hài lòng, nhưng lười dây dưa cùng người khác ở đây, liền gọi La Tử Chu vào bên người, ngạo nghễ
nói: “Lần này chúng ta tới, là tới trao đổi việc hôn nhân của tchúa trai ta và cháu
gái
của chưởng môn.”
Lúc này Cốc trưởng lão biểu tình bình tĩnh cũng
không
duy trì được, hai hàng mày dài suýt nữa bay ra. Cái gì? Việc hôn nhân? Cháu
gái
chưởng môn còn
không
phải là sư điệt Chung Ly Thanh Bích sao? Ông ngắm nhìn La Tử Chu, gia hỏa này căn cơ phù phiếm, tu vi mới đến Trúc Cơ, quả thực là phế sài, loại đồ chơi này sao xứng đôi với thiên chi kiêu nữ của phái Quảng Trạch bọn họ. Tổ tôn La Khuê này chạy đến nơi đây càn quấy, sợ
không
phải đầu óc hỏng rồi?
trên
Linh Xu phong,
một
nữ tu váy màu lam biểu tình căm giận, vội vàng đáp mây bay tới phủ đệ ở trung tâm, “Đại sư tỷ!”
Chung Ly Thanh Bích
đang
ở trong Vân Đình tu luyện, nghe thấy có người vội vàng tới, đôi mắt cũng chưa mở, chỉ lạnh lùng hỏi: “Chuyện gì?”
Nữ tu váy lam nghiến răng nghiến lợi, “Đại sư tỷ, ta mới từ đằng trước lại đây, nghe
nói
người La gia tới,
nói
là muốn làm mai với Đại sư tỷ người đó, gia chủ La gia
thật
không
biết xấu hổ, thế nhưng muốn tôn tử vô dụng mới ở Trúc Cơ kỳ của ông ta cùng Đại sư tỷ người làm đạo lữ song tu, buồn cười! Bọn họ tính là thứ gì!”
Chung Ly Thanh Bích mở mắt ra: “La gia?”
nói
đến họ La,
hắn
liền nhớ tới lần trước La Châu bị mình gϊếŧ chết.
một
đệ tử nho
nhỏ
biến mất,
không
khiến cho trong môn phái có bất luận gợn sóng gì, càng
không
ai hoài nghi đến
trên
người
hắn. Chính là,
không
biết vì sao, mấy ngày nay trong lòng Chung Ly Thanh Bích lại có chút buồn bực vi diệu, phảng phất có cái gì làm
hắn
khó chịu
đang
phát sinh.
Dự triệu như vậy đối với người tu tiên mà
nói, thông thường là biểu thị
rõ
ràng
sự
tình nào đó, cho nên trong lòng
hắn
nhịn
không
được dâng lên
một
hoài nghi. Cùng
một
nhịp thở với
hắn, đơn giản chính là cái biến số La Châu kia, cho nên
hắn
cảm giác có thể có liên quan đến La Châu, khả năng rất lớn là La Châu cũng chưa hoàn toàn chết
đi, mà được bàn tay vàng cứu.
hiện
tại nghe sư muội
nói
La gia trung bộ tới cửa, trong lòng
hắn
lại
một
trận mạc danh tâm huyết dâng trào.
không
thích hợp, chắc chắn có cổ quái.
“Đúng vậy, chính là La gia ở trung bộ kia mấy năm gần đây thực kiêu ngạo, quật khởi cũng
không
phải
thật
lâu,
không
biết đắc tội bao nhiêu người, bọn họ còn đem Trung Thỉ thành cải danh thành La Thành, quây hết bí địa phụ cận,
không
để những người khác
đi
rèn luyện,
thật
sự
chán ghét!” Nữ tử váy lam còn
đang
căm giận, bỗng nhiên nhìn thấy Đại sư tỷ đứng dậy, vạt áo như mây phất quá trước mắt, chớp mắt
không
thấy tung tích.
“A! Đại sư tỷ, tỷ muốn
đi
xem sao?”
Lúc Chung Ly Thanh Bích
đi
đến khách điện, trong điện
không
khí cứng đờ, chưởng môn phái Quảng Trạch
đã
tới, vị chưởng môn khó được xuất
hiện
này cũng
không
phải tới gặp khách, là tới mắng chửi người.
không
thể
không
nói
phái Quảng Trạch sở dĩ chưởng môn rất ít ra chiêu đãi khách nhân, chính là bởi vì tính tình ông ấy quá bạo.
Chưởng môn tu vi
đã
đến hậu kỳ Hợp Thể, cách Đại Thừa cũng bất quá
một
đường
nhỏ, về dung mạo, có thể sinh ra Chung Ly Thanh Bích cháu
gái
đẹp như thiên tiên này, đương nhiên
không
kém, đứng ở
một
chỗ so với La Khuê ít tuổi hơn rất nhiều, lại như là con của La Khuê.
“Làm mai? Ta xem các ngươi là tới tìm chết, lấy loại đồ vật này tới vũ nhục cháu
gái
bản tôn,
thật
coi bản tôn mấy năm gần đây tu thân dưỡng tính
thì
sẽ
không
gϊếŧ người!” Chung Ly chưởng môn chỉ vào mũi La Khuê mắng, mắng La Khuê mặt đỏ lên, phẫn nộ phun khí, nếu
không
phải ông ta đánh
không
lại chưởng môn Chung Ly, phỏng chừng lúc này
đã
động thủ.
Chung Ly Thanh Bích
đã
đến, làm bầu
không
khí giương cung bạt kiếm thoáng buông lỏng.
Chung Ly chưởng môn trấn an mà nhìn thoáng qua cháu
gái, “Thanh Bích sao lại tới đây, bất quá là chút việc
nhỏ
phiền người, thực nhanh là có thể giải quyết, vẫn là con tu luyện càng quan trọng hơn, đừng bởi vì đám vô can lãng phí thời gian.”
La Khuê rốt cuộc tìm được cơ hội
nói
chen vào, thanh
âm
rầm rầm vọng ở đại điện, “Chưởng môn
nói
sai rồi, dù sao cũng là việc hôn nhân của mình, cũng phải hỏi ý tứ của chính nàng,
nói
không
chừng chính nàng muốn đó.”
Chung Ly chưởng môn sắc mặt tối sầm.
Chung Ly Thanh Bích vẫn luôn nhìn La Tử Chu, bình tĩnh nhìn hồi lâu cũng chưa
nói
chuyện. Trong điện mọi người thấy nàng phản ứng thế, trong lòng có đủ ý tưởng, Chung Ly chưởng môn trong lòng cả kinh, thầm nghĩ cháu
gái
sẽ
không
phải ánh mắt kém như thế mà có thể coi trọng tiểu tử này
đi! La Khuê lại vui mừng ra mặt, cảm thấy Chung Ly Thanh Bích nữ oa này khẳng định là bị bề ngoài tuấn lãng của cháu trai nhà mình mê hoặc.
Còn bản thân La Tử Chu,
hắn
cảm giác hoàn toàn bất đồng,
hắn
chỉ cảm thấy phảng phất về lại đêm hôm đó lúc bị Chung Ly Thanh Bích gϊếŧ chết, ánh mắt Chung Ly Thanh Bích nhìn
hắn
không
hề có độ ấm, chỉ mang theo tìm tòi nghiên cứu và sát ý.
“Muốn cưới ta?” Chung Ly Thanh Bích rốt cuộc mở miệng
nói
chuyện, “Cũng
không
phải
không
được, để cho ta cùng với
hắn
lên đài đấu pháp, nếu
hắn
thắng, đương nhiên dễ
nói, bất quá,
hắn
mà thua, chết ở dưới tay ta cũng chớ trách.”
Trước khi nghe lời
nói
đó, La Khuê và La Tử Chu còn có chút ý tưởng, nghe được rồi, hai người đều sắc mặt biến đổi. La Khuê trừng mắt cả giận
nói: “Ngươi nữ oa này sao lại ác độc như thế, ngươi nữ nhân ác độc như vậy,
không
cần cũng được, tôn nhi, chúng ta
đi!”
La Tử Chu còn chưa phản ứng,
hắn
bị Chung Ly Thanh Bích nhìn chằm chằm mồ hôi lạnh sau lưng còn chưa khô. Chung Ly Thanh Bích vào ngay lúc này dùng phương pháp truyền
âm
nói
với
hắn: “La Châu, ta có thể gϊếŧ ngươi
một
lần, cũng có thể gϊếŧ ngươi lần thứ hai.”
Thấy La Tử Chu thần sắc đột biến, trong mắt sợ hãi và phẫn nộ
hiện
rõ, lại
không
cảm thấy nghi hoặc với cái tên La Châu này, Chung Ly Thanh Bích liền xác định. Gia hỏa làm cho
hắn
vừa thấy
đã
chướng mắt này, quả nhiên là La Châu lúc trước.
Người La gia rời Quảng Trạch phái, Chung Ly chưởng môn hãy còn tức giân, “Ngày sau người La gia bọn họ đều
không
được vào Quảng Trạch phái!” Lại
đi
tìm Chung Ly Thanh Bích,
đã
thấy nàng rời
đi, trở về Linh Xu phong.
“Ta sao lại cảm thấy Thanh Bích gần đây càng thêm quái gở lạnh nhạt?” Chung Ly chưởng môn lắc đầu cảm thán.
La Tử Chu
đi
theo La Khuê trở lại La gia, bất đồng với La Khuê phẫn nộ, trong lòng
hắn
tràn đầy sợ hãi, lúc trước chết quá thê thảm, thống khổ đó làm
hắn
đến nay khó quên, làm cho
hắn
nhìn thấy Chung Ly Thanh Bích liền theo bản năng sợ hãi, hôm nay nghe nàng
nói, càng kinh sợ.
Nàng hẳn
sẽ
không
phải lại bỗng nhiên xuất
hiện, sau đó gϊếŧ
hắn
một
lần nữa
đi? Bàn tay vàng cũng
không
thể cứu
hắn
lần thứ hai,
không
được,
hắn
phải tìm người bảo hộ!
hắn
riêng cầu tổ phụ, phụ thân, điều rất nhiều cao thủ tới bên người bảo hộ,
không
có việc gì tuyệt
không
ra khỏi La gia, hơn nữa sửa lại tản mạn lúc trước, vì cầu bảo mệnh, liều mạng tu luyện bàn tay vàng. Ở dưới áp lực sinh tồn cường đại, tu vi của
hắn
không
ngừng gia tăng, nhưng
thật
ra làm La Khuê cao hứng
không
ít.
“Con có tu vi cao còn sợ
không
tìm thấy nữ nhân càng tốt hơn nha đầu kia sao, chờ, tổ phụ nhất định tìm người càng tốt hơn nha đầu kia cho con.”