Quanh Vân Vụ Phong, thanh khí đầy trời,
trên
cầu Phi Diêu lăng
không
đặt giữa hai ngọn núi, hai đệ tử sơ cấp phái Quảng Trạch
đang
dọn dẹp hoa rơi
trên
cầu. Gần đây
trên
Linh Xu phong bên cạnh, hoa đào trồng
trên
đỉnh núi Bích Linh
đã
nở rộ, cánh hoa màu hồng nhạt bay lả tả, biến toàn bộ Linh Xu phong thành
một
mảnh hồng nhạt, đến cầu phi diêu nối sang tòa bên này cũn trải
một
tầng cánh hoa
thật
dày, chỉ có thể cho đệ tử đến dọn dẹp.
Hai đệ tử này đều là nam, bộ dáng hơn mười tuổi, tu vi
không
cao, khó được có thể tới gần Linh Xu phong gần như vậy, lúc quét hoa rơi cũng thường thường nhịn
không
được ngẩng đầu nhìn sang bên Linh Xu phong. Linh Xu phong ở trong phái Quảng Trạch khác hẳn các phong khác, ở phong này đều là nữ đệ tử, đặc biệt có Đại sư tỷ Chung Ly Thanh Bích được xưng danh là đệ nhất mỹ nhân phái Quảng Trạch, cũng thanh tu ở
trên
Linh Xu phong.
“Ai, ngươi
nói
có phải Đại sư tỷ sắp xuất quan hay
không, năm nay bí địa rèn luyện khó được như vậy, Đại sư tỷ hẳn là cũng
sẽ
đi?” Đệ tử
nói
chuyện lớn lên
một
khuôn mặt thực dễ dàng làm nhân tâm sinh ra hảo cảm, có
một
khí sắc thiếu niên, lại có
một
loại cơ linh, nhìn Linh Xu phong biểu tình phá lệ lửa nóng.
một
đệ tử khác thấy
hắn
bộ dáng này, khinh thường mà bĩu môi, “Dù Chung Ly Đại sư tỷ cũng
đi,
thì
có gì quan hệ với ngươi. Chúng ta loại đệ tử sơ cấp này, dù sao cũng
không
có khả năng
đi
theo đến bí địa rèn luyện. La Châu, ta phải cảnh cáo ngươi, đừng có cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, biết
rõ
thân phận.”
Thiếu niên tên là La Châu nghe
hắn
nói
lời này cũng
không
tức giận, ngược lại cười hì hì ôm lấy vai
hắn, huynh đệ tốt đẹp mà
nói: “Ai ai ai, ta biết ta biết, Chung Ly Đại sư tỷ tư chất xuất chúng chính là đệ nhất nhân trong đệ tử đồng lứa, lại là cháu
gái
ruột duy nhất của chưởng môn, ngày sau nhất định đạt thành đại đạo, ta cũng
không
dám có cái ý tưởng gì
không
an phận. Nhưng lòng
yêu
cái đẹp người người đều có, muốn nhìn nhiều thêm hai mắt cũng
không
phải tội lỗi a, ngươi
nói
có phải
không
~”
“Hừ, tốt nhất là vậy!” Đệ tử kia giũ cánh tay
hắn
ra, vùi đầu dọn dẹp hoa rơi, “Đừng nhìn nữa, nhanh dọn dẹp
đi, nếu
không
trưởng lão tới đây thấy được lại muốn tức giận.”
“Ừ ừ ừ.” La Châu có lệ mà quét vài cái, ánh mắt vẫn thường thường ngắm về Linh Xu phong cách đó
không
xa.
Nếu là đệ tử sơ cấp bình thường ở Quảng Trạch phái, đương nhiên
không
có khả năng si tâm vọng tưởng, nhưng
hắn
không
giống,
hắn
chính là xuyên qua. Linh hồn người
hiện
đại từ thế kỷ 21 xuyên qua đến nơi đây, còn mang theo bàn tay vàng, chẳng lẽ còn có thể
không
so nổi với những người đó sinh trưởng ở địa phương này? Bọn họ nào có trí tuệ và ánh mắt như
hắn, chuyện người khác làm
không
được,
hắn
khẳng định có thể làm được. Cho nên
nói
hắn
chú định chính là đảm đương vai chính thay đổi thế giới này, thuận tiện nghênh thú bạch phú mỹ, thu hết môn phái tu chân lớn
nhỏ,
đi
lêи đỉиɦ cao nhân sinh.
Gia hỏa bên cạnh này
không
ánh mắt, dám
nói
hắn
là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, xùy, chờ đến khi bàn tay vàng của
hắn
tỏa ánh sáng rực rỡ
đi. Ngốc bức này
không
vào lúc
hắn
còn nghèo túng mà nắm chặt thời gian ôm đùi
hắn,
thì
chờ hối hận khóc
đi
thôi.
La Châu ở chỗ này mặc sức tưởng tượng tương lai,
một
chỗ trong cung điện tối cao ở Linh Xu phong, Chung Ly Thanh Bích, nữ thần được Quảng Lăng phái công nhận,
đang
điên cuồng mà đấm vào hết thảy đồ vật chung quanh, đặc biệt là thủy kính, từng mảnh
nhỏ
nát đầy đất, có
không
ít mảnh bay ra đâm vào
trên
tường chung quanh. Ở quanh đấy các nữ đệ tử khác nghe thấy tiếng động, lo lắng mà bồi hồi ở ngoài cung điện, lại
không
dám tự tiện xông vào.
“Đại sư tỷ làm sao vậy?”
“Đại sư tỷ
không
phải hẳn là bế quan ra ngoài sao, sao làm động tĩnh lớn như vậy,
không
phải là
đã
xảy ra chuyện
đi,
không
bằng chúng ta vào xem?”
Mấy đệ tử do dự mãi, có
một
người phá lệ xinh đẹp hơi cắn cắn môi, “không
bằng vẫn từ từ đợi
đi, chờ Hoa sư bá trở về, để lão nhân gia nàng
đi
thăm sư tỷ.
“không
được, ta
đã
chờ
không
nổi nữa, vạn nhất
thật
xảy ra chuyện, chờ sư thúc tới
đã
muộn
thì
làm sao đây! Ngươi
không
dám
đi
vào, ta
đi
vào!”
một
nữ tử áo vàng kiều hừ
một
tiếng, nhấc chân liền
đi
vào trong điện.
Lúc nàng đẩy cửa điện ra, nhìn thấy cảnh tượng trong điện kia như trải qua cuồng phong, nháy mắt cả kinh. Đây là…… Đây là làm sao vậy? Chờ nàng nhìn thấy Chung Ly Thanh Bích đứng ở giữa phòng, biểu tình đáng sợ, nắm
một
mảnh thủy kính sắc bén, cả người đều ngây dại.
Đại sư tỷ của các nàng tuy rằng nhìn qua lạnh nhạt như băng, nhưng kỳ
thật
có nội tâm mềm mại, đối với sư muội các nàng đều thập phần chiếu cố, nàng
đi
vào nơi này mười mấy năm, chưa bao giờ gặp Đại sư tỷ là dạng này, …… đáng sợ như vậy.
“Đại…… Đại sư tỷ?” Nàng
nói
lắp.
“Cút
đi.” mảnh thủy kính trong tay Chung Ly Thanh Bích theo tiếng vỡ thành bột phấn.
Nữ tử áo vàng sau lưng chợt lạnh, cơ hồ là theo bản năng nghe mệnh lệnh, nhanh chóng chạy ra ngoài, ra đến cửa điện vẫn kinh hồn chưa định, còn có người vây đến hỏi nàng: “Làm sao vậy, nhìn thấy Đại sư tỷ
không? Nàng thế nào?”
Nữ tử áo vàng trắng mặt: “Ta, ta
không
biết a, nhưng ta cảm thấy, Đại sư tỷ nàng có phải …… bế quan xảy ra
sự
cố
không? Thế nào, thế nào giống như nhập ma!”
Trong điện Chung Ly Thanh Bích thẳng tắp đứng ở trung tâm hỗn loạn, nàng có
một
khuôn mặt tuyệt mỹ,
một
đầu tóc dài đen nhánh như thác nước, mặc bạch y càng
hiện
ra khí chất lạnh băng, như tuyết liên
trên
núi cao. Đây là dung nhan mà bất kì nữ nhân nào nhìn thấy đều
sẽ
cảm thấy ghen ghét hâm mộ. Nhưng mà giờ phút này linh hồn trong cơ thể Chung Ly Thanh Bích lại thiếu chút nữa bởi vì bộ dạng này mà tức điên rồi.
“Ra đây! Hệ thống! Ngươi đồ đáng chết này! Ngươi
đã
sớm biết có phải
không!” Chung Ly Thanh Bích ở trong não mình điên cuồng hô to. Vốn tưởng rằng cách thắng lợi chỉ còn
một
bước, ai biết
đi
một
bước kia lại phát
hiện
mình ngã xuống vực sâu vạn trượng, dù là ai cũng
sẽ
điên cuồng.
hắn
thật
vất vả chịu đựng vũ nhục lớn ngày đó, dưỡng phế vật Định Hải vương kia đến mức có thể sử dụng,
thật
vất vả kích hoạt Tự Thiên Hồn Thư,
một
lần nữa đạt được Thần Khí có thể
đi
các tiểu thế giới khác, kết quả lại hoàn toàn
không
như
hắn
nghĩ —— xác
thật
là
hắn
đi
tới
một
thế giới hoàn toàn mới, nhưng mà,
hắn
căn bản
không
biến trở về nam nhân,
hắn
vẫn
đi
vào thân thể nữ nhân!
“Đây đến tột cùng là chuyện thế nào! Hệ thống, đến tột cùng là ai ở sau lưng tính kế ta, ngươi biết đúng
không!”
—— “Chúc mừng ngươi đạt thành thành tựu cơ sở ‘ta gϊếŧ chính ta’, hoàn toàn cởi bỏ ràng buộc cùng toàn bộ tiểu thế giới trước.
hiện
tại ngươi có thể bắt đầu hành trình thế giới mới, mục tiêu của ngươi là biển sao trời mênh mông!” Hệ thống xanh hoá
không
ra tiếng
đã
lâu, vừa ra liền thả
một
đống pháo hoa ở trong đầu cho
hắn.
Pháo hoa vừa nổ, Chung Ly Thanh Bích cả người run rẩy, hai luồng trước ngực cũng rung động theo, phong cảnh đẹp vô hạn.
không
cần hỏi,
hắn
đã
hoàn toàn hiểu được. Thua,
hắn
hoàn toàn thua,
hắn
tự xưng là thông minh, cho rằng để lại đường lui có thể Đông Sơn tái khởi, lại
không
nghĩ rằng người phía sau màn tính kế
hắn
cũng có tay sau.
đi
vào thế giới này,
hắn
phát
hiện
mình biến thành nữ nhân, đồng thời, cũng phát
hiện
Thần Khí Tự Thiên Hồn Thư liên tiếp thần hồn mình ngày đó có khác thường. Đó
không
phải Tự Thiên Hồn Thư lần trước
hắn
đoạt được! Nơi đó các tiểu thế giới cũng đều
không
phải là những tiểu thế giới nguyên bản của
hắn.
hiện
tại
hắn
có được mạch phát triển của thế giới này, cũng chính là thứ được gọi là cốt truyện. Ở thế giới này, có
một
nam nhân La Châu nhận khí vận thế giới vào
một
thân. La Châu này từ
hiện
đại xuyên đến, trở thành
cô
nhi ở
một
sơn thôn
nhỏ, đánh bậy đánh bạ bái nhập môn phái tu chân Quảng Lăng, từ
một
đệ tử sơ cấp làm lên, sau đó
một
đường kỳ ngộ, dựa vào bàn tay vàng nhanh chóng thăng cấp, cuối cùng
hắn
thống nhất Tu Chân giới và Ma Vực, trở thành thần duy nhất ở thế giới này. Mà
trên
đường hát vang tiến mạnh thành thần này,
hắn
còn thu hậu cung có
một
trăm lẻ tám người, những nữ nhân của
hắn
đều có phong tư, hài hòa hữu hảo cùng nhau, cộng đồng hầu hạ
hắn, cuối cùng sau khi La Châu thành thần, còn đem này toàn bộ hậu cung điểm hóa thành tiên, cùng nhau tiêu dao.
Ở trong hậu cung của nam nhân này, người thứ nhất trong hai chính thất, tên là —— Chung Ly Thanh Bích.
Lúc nhìn cái cốt truyện này,
hiện
giờ Chung Ly Thanh Bích giận
không
thể át, mà nhìn thấy nguyên bản chuyện xưa Chung Ly Thanh Bích cùng La Châu kia có liên quan thế nào,
hắn
càng khóe mắt muốn nứt ra, bạo nộ dùng
một
cước đá vỡ
một
cái giường hàn ngọc trong phòng.
Chuyện xưa Chung Ly Thanh Bích cao lãnh như băng tuyết, lại thân phận cao quý,
sẽ
không
lâu sau cùng
một
ít đệ tử Quảng Lăng
đi
bí địa tìm kiếm thiên tài địa bảo. Trong quá trình này, vì lấy được
một
gốc cây linh thảo trăm vạn năm dị thường hiếm thấy, nàng bị mê hồn thú bảo hộ linh thảo gây thương tích, dưới mê hồn, cùng La Châu tiểu đệ tử theo đuôi này qua
một
hồi xuân phong nhất độ, thất thân với
hắn, từ đây liền
không
tự chủ được chú ý
hắn.
Cốt truyện này làm Chung Ly Thanh Bích
không
khỏi nhớ tới
một
lần đó cùng Định Hải vương, cơ hồ trong nháy mắt, cái cảm giác ghê tởm
đã
lâu này khiến cho
hắn
mặt đẹp phiếm xanh. Hố
đã
ngã xuống
một
lần
không
có khả năng lại ngã thêm lần nữa!
Nghĩ đến nghẹn khuất và khó chịu vì bị xâm phạm, cái thân thể xui xẻo ở thế giới này, làm
hắn
nhất thời
không
thể khống chế, biến trong phòng thành
một
mảnh phế tích.
Có thể đập đều đập, cuối cùng
hắn
có thể bình tĩnh lại.
“Hệ thống, dù ta lợi dụng thần khí Tự Thiên Hồn Thư
đi
thế giới tiếp theo, vẫn
sẽ
là dạng thế giới này, ta cũng
sẽ
là loại thân phận nữ nhân này, đúng
không?”
Lúc này hệ thống thực dứt khoát mà trả lời: —— “Đúng vậy.”
Quả nhiên.
Chung Ly Thanh Bích dùng sức nắm chặt tay.
hắn
không
cam lòng, những mà
không
cam lòng
thì
có thể thế nào, việc
đã
đến nước này,
hắn
còn sống, chỉ cần tồn tại, cuối cùng có
một
ngày
hắn
sẽ
thành công thoát khỏi độc thủ sau lưng. Còn
hiện
tại, trước hết
hắn
phải giải quyết La Châu kia cái thứ gọi là đứa con của khí vận làm
hắn
nhìn
không
thuận mắt kia.
Toàn bộ mạch cốt truyện thế giới giống như
một
quyển sách, cả văn tự và hình ảnh cùng xuất
hiện
ở trong đầu
hắn. Chung Ly Thanh Bích chỉ cần nghĩ đến nguyên chủ cùng La Châu kia màn trời chiếu đất diễn cảnh giường chiếu hương diễm, liền nhịn
không
được sát ý trong lòng. Trước khi gϊếŧ La Châu,
hắn
còn muốn thiến
hắn
ta trước hả giận, cũng ra
một
ngụm buồn bực
hiện
tại.
hắn
mất
đi
toàn bộ hậu cung, cũng mất
đi
thứ để ngủ nữ nhân, La Châu kia còn muốn ở chỗ này bốn phía thu hậu cung, còn muốn thu
hắn, si tâm vọng tưởng, đưa
hắn
ta
đi
tìm chết.
“Cốc cốc cốc ——”
“Thanh Bích, ngươi thế nào?” Hoa sư bá từ ngoài núi trở về, nghe
nói
Chung Ly Thanh Bích có dị trạng, vội vàng tiến đến hỏi han.
Chung Ly Thanh Bích miễn cưỡng tự mình thu thập tốt tâm tình, bày ra bộ dáng Chung Ly Thanh Bích bình thường,
đi
ra cửa điện.
“Sư bá, ta thực tốt,
không
có việc gì.” Chung Ly Thanh Bích ngữ khí nhàn nhạt.
Nhìn nàng bộ dáng như thường, tất cả mọi người yên lòng, chỉ có nữ tử áo vàng lúc trước tiến vào trong điện thấy bộ dáng đó của
hắn
thì
vẫn còn sợ hãi,
không
dám giống như trước tiến đến.
Bất quá nhóm sư muội còn lại
thật
ra đều
không
thấy có khác, tất cả
một
đám đều vây đến bên người Chung Ly Thanh Bích. Phần lớn các nàng dung mạo mỹ lệ, xuân lan thu cúc, đều có khí chất. Chung Ly Thanh Bích tùy ý nhìn, liền phát
hiện
vài người ngày sau
sẽ
trở thành nữ nhân hậu cung của La Châu.
Chung Ly Thanh Bích: “……”
Nếu trước đây
hắn
được nhiều nữ nhân xinh đẹp vây quanh như vậy, đương nhiên là tâm tình thoải mái, nhưng đổi lại
hắn
hiện
tại, chỉ cảm thấy trong lòng càng thêm bất bình phẫn nộ, bởi vì
hắn
đã
không
phải nam nhân.
Thực tốt, đêm nay
hắn
sẽ
đi
gϊếŧ La Châu kia.