Quyển 7 - Chương 166: Bây giờ rất muốn đi trường học, gấp không chờ nổi muốn đi

Đứng ở chỗ vô cùng quen thuộc này, Tân Tiểu Lộ bỗng nhiên có cảm giác thời gian bị sai lệch, nàng

không

nên là Tân Tiểu Lộ, mà là lệ quỷ kia vẫn như cũ du đãng nơi trường học này, bị nhốt ở chỗ này,

không

nhớ



mình tên là gì,

không

nhớ



vì sao mình chết, chỉ đầy cõi lòng ác ý và oán giận.

Thân thể nàng mất

đi

tứ chi, động đậy ở đây trong gạch men sứ màu trắng, cánh tay bị bẻ gãy, cùng với

một

tầng da hơi mỏng kéo sang

một

bên, tóc nàng giống rong biển tản ra trong vũng máu, máu đỏ tươi ướt sũng mặt đất hơi ám trầm cùng mỗi

một

khe hở

trên

gạch men sứ,

trên

mặt tường hơi ngả vàng chung quanh đều bắn đầy máu của nàng, thậm chí bắn lên hai bóng đèn màu trắng treo

trên

trần.

Ống dẫn nước

đã

ngả vàng, vòi nước rỉ sắt tí tách chảy nước, tràn ngập

một

cỗ mùi lạ vẩn đυ.c …… nơi nàng tử vong.

Tân Tiểu Lộ đứng ở trong WC

không



một

bóng người, dưới chân bỗng nhiên nổi lên thủy triều gợn sóng.

Tân Yến Lai đứng ở bên ngoài WC đợi khoảng mười phút,

hắn

vẫn chưa thấy Tân Tiểu Lộ ra, trong lòng cảm thấy càng thêm kỳ quái.

hắn

ở bên ngoài gọi tên Tân Tiểu Lộ, nhưng bên trong cũng

không

có ai trả lời.

hắn

nghĩ, Tiểu Lộ vừa rồi nhìn qua

không

thích hợp, có phải thân thể

không

thoải mái té xỉu ở bên trong hay

không?

“Ách —— ô ——”

Trong WC bỗng nhiên truyền ra

một

tiếng la kỳ quái nghẹn ngào, như là người ngậm thứ gì hàm hồ lại dùng sức hô lên.

Tân Yến Lai thần sắc biến đổi,

không

quản được nhiều như vậy, lập tức

đi

nhanh vào WC.

hắn

liếc mắt

một

cái liền nhìn thấy Tân Tiểu Lộ ngã vào

trên

mặt đất trải gạch men sứ màu trắng, nhắm mắt lại bất tỉnh nhân

sự.

“Tiểu Lộ!” Tân Yến Lai quỳ gối bên người Tân Tiểu Lộ, nâng đầu nàng lên xem xét tình huống. Bởi vì giờ phút này lòng

hắn

tràn đầy nôn nóng, cũng

không

phát

hiện

hoàn cảnh chung quanh

đang

phát sinh

một

ít biến hóa, trần nhà và vách tường bốn phía mơ hồ

hiện

ra

một

ít dấu máu, giống khăn giấy bị tẩm ướt nhiễm ra, ở phía sau

hắn

có bóng dáng huyết nhục mơ hồ chậm rãi mấp máy đứng lên.

Bóng dáng đó nâng cái tay bị bẻ gãy, lần mò về phía gáy

hắn, khi chạm đến sợi tóc

hắn, Tân Tiểu Lộ bỗng nhiên mở

một

con mắt. Tuy rằng đôi mắt nàng chỉ mở ra

một

chớp mắt, nhưng hết thảy khác thường chung quanh nháy mắt rút

đi

toàn bộ, khôi phục bình thường.

Tân Yến Lai

không

hề có cảm giác với hết thảy, nôn nóng bế Tân Tiểu Lộ chạy ra bên ngoài, nhanh chóng đưa nàng vào bệnh viện, nhưng kiểm tra vẫn

không

phát

hiện

chuyện gì, Tân Tiểu Lộ cũng thực nhanh tỉnh lại.

“Tiểu Lộ, tới, uống thuốc.” Tân Yến Lai lấy nước và thuộc đặt trước mặt Tân Tiểu Lộ.

Bác sĩ kiểm tra

không

có việc gì xong, bọn họ liền về phòng thuê. Chỗ bọn họ thuê là

một

tiểu khu hoa viên, ở tầng chín cao nhất, còn có gác mái cùng

một

cái ban công

nhỏ

lộ thiên. Tân Yến Lai cải tạo phòng gác mái có tầm nhìn tốt nhất, sáng ngời nhất cho Tân Tiểu Lộ, nàng nằm ở

trên

giường, ánh mặt trời có thể dễ dàng xuyên qua song cửa sổ có rèm ren thuần trắng, trực tiếp chiếu lên giường nàng.

trên

ban công còn bày nguyệt quý nở rộ, là Tân Yến Lai riêng mua đến.

Thơm tho, sáng ngời lại sạch

sẽ.

“Tiểu Lộ, em còn chỗ nào

không

thoải mái sao?” Tân Yến Lai đón ly nước đặt sang

một

bên, “Nếu

không

thoải mái,

anh

lại xin nghỉ mấy ngày cho em, đừng vội

đi

trường học, ở nhà cẩn thận nghỉ ngơi mấy ngày, dì giúp việc

đã

mời,

anh

bảo dì ấy tới đây hỗ trợ chiếu cố em.”

Tân Tiểu Lộ lại lắc đầu, lộ ra

một

cái tươi cười với

hắn: “không

cần, em thực ổn,

hiện

tại em rất muốn

đi

trường học, gấp

không

chờ nổi muốn

đi.”

Tân Yến Lai sửng sốt

một

chút mới hồi phục tinh thần. Bởi vì Tân Tiểu Lộ rất ít cười, cảm xúc của nàng luôn nhàn nhạt, vui vẻ cũng như là gió

nhẹ, nhiều nhất hơi cong khóe miệng nho

nhỏ, có lúc chính nàng cũng chưa phát

hiện. Nhưng vừa rồi, nàng tươi cười rất

rõ, đó là cái tươi cười thực vui vẻ, nhưng Tân Yến Lai

không

biết vì sao trong lòng theo bản năng lại cảm thấy kì quái.

hắn

nói

không

nên lời, vì Tân Tiểu Lộ luôn mãi

yêu

cầu, vẫn là ngày hôm sau mang nàng

đi

tham gia kiểm tra nhập học, rồi đưa nàng chính thức nhập học.

Tân Yến Lai thi đậu

một

trường nổi danh số

một

số hai cả nước, vừa mới vào đại học, chính

hắn

cũng mười phần bận rộn, nhưng bởi vì

một

lần Tân Tiểu Lộ có hành vi quái dị và đột nhiên té xỉu,

hắn

vẫn

không

thể yên tâm, tìm thời gian

đi

trường cao trung của Tân Tiểu Lộ xác nhận rất nhiều lần nàng

thật

sự

không

có việc gì.

Đảo mắt

một

tháng qua

đi, sinh hoạt của bọn họ

đã

tiến vào quỹ đạo, Tân Tiểu Lộ ở trường học mới thích ứng khá tốt,

không

xảy ra chuyện gì nữa. Tân Yến Lai rốt cuộc yên tâm hơn, bắt đầu bận về việc học của mình.

hắn

học kiến trúc, năm nhất

đã

có rất nhiều bài chuyên ngành.

Lúc Tân Yến Lai bận việc học,

hắn

không

biết lớp học của Tân Tiểu Lộ chuyển đến

một

học sinh mới. Học sinh chuyển trường này là người Tân Tiểu Lộ quen biết

đã

lâu, Tư Đồ Trạc.

“Chính là

cô?” Tư Đồ Trạc xuống bục giảng,

đi

tới bên cạnh Tân Tiểu Lộ, dùng

một

loại ánh mắt xem kỹ thương phẩm đánh giá nàng, ngay sau đó cười nhạo

một

tiếng, bộ dáng rất

không

cho là đúng, phảng phất như

đã

đánh cho người ta

một

con dấu ‘không

hợp cách’.

hắn

biểu

hiện

giống như hoàn toàn

không

nhớ



Tân Tiểu Lộ người này.

Ở trong óc Tư Đồ Trạc,

hắn

xác

thật

không

nhớ



Tân Tiểu Lộ,

hắn

mất

đi

ký ức gần

một

năm này.

hắn

không

biết vì sao mình dây dưa Tân Tiểu Lộ, cũng

không

biết vào lúc

hắn

tỉnh lại người chung quanh

nói

với

hắn

Tân Tiểu Lộ là ai, càng

không

cảm thấy mình

sẽ

làm ra loại chuyện này —— ép buộc

một

nữ nhân đến ngực còn chưa lớn? Nếu

hắn

muốn nữ nhân, cái dạng gì mà

không

có, đến nỗi phải cưỡng bách người khác,

thật

là buồn cười.

Nhưng mọi người bên cạnh đều

nói

như vậy, mà vết thương

trên

mặt,

trên

người

hắn

đều là chứng cứ. Lúc Tư Đồ Trạc

đang

hoài nghi đầu óc mình có phải xuất

hiện

vấn đề gì hay

không,

hắn

phát

hiện

trên

người mình có

một

hệ thống.

Hệ thống đó

nói

cho

hắn,

hắn

là nam chính trong thế giới này, mà nhiệm vụ của

hắn

chính là công lược nữ chính ‘Tân Tiểu Lộ’, nếu công lược

không

thành công,

hắn

sẽ

chết, nếu công lược thành công, mọi chuyện xảy ra thuận lợi,

đi

lêи đỉиɦ cao nhân sinh.

Bởi vì có cái hệ thống kỳ quái này, còn có tình huống chính mình

không

thể giải thích, Tư Đồ Trạc hơn ba tháng nay mới có thể yên phận chữa thương,

không

đi

tìm Tân Tiểu Lộ cái ‘hung thủ’ này gây phiền toái. Bất quá vết thương vừa khỏi,

hắn

liền quyết định nhìn

một

chút xem ‘Tân Tiểu Lộ’ kia có năng lực gì. Cho nên

hắn

không

màng trong nhà ngăn cản, lại

đi

theo chuyển tới trường cao trung nơi Tân Tiểu Lộ

hiện

tại

đang

học.

Giờ này khắc này, các bạn học trong lớp đều nhìn trộm xem Tư Đồ Trạc học sinh chuyển trường cao phú soái này, mà

hắn

chán đến chết,

không

có hứng thú nhìn chằm chằm bóng dáng Tân Tiểu Lộ, trong đầu

thì

đang

hỏi hệ thống, “Là

một

nữ nhân như vậy? Lớn lên cũng

không

phải rất đẹp, có chỗ nào có thể để ta coi trọng sao? Đến ngủ với nàng ta cũng

không

có hứng thú.”

—— “Đây là nhiệm vụ.” Hệ thống xanh hoá trong đầu

hắn

phi thường tùy tiện mà có lệ

hắn

một

chút,

trên

thực tế hệ thống xanh hoá

không

phải rất muốn

nói

gì với

hắn.

Mấy tháng trước, Tư Đồ Trạc muốn bắt Tân Tiểu Lộ trở về tiến hành công lược, kết quả ngược lại bị hành hung

một

trận. Từ đó sau khi Tư Đồ Trạc tỉnh lại, hệ thống xanh hoá liền phát

hiện

không

thích hợp. Bởi vì Tư Đồ Trạc lần thứ hai tỉnh lại biến thành biểu nhân cách nguyên bản, nhân cách

không

biết chạy

đi

đâu. Làm hệ thống xanh hoá cảm thấy ngạc nhiên nhất chính là, nhân cách thế nhưng có thể hoàn toàn che chắn nó, tạm thời cầm tù nó ở trong ý thức của biểu nhân cách.

Về chuyện nhân cách đến tột cùng

đi

nơi nào, hệ thống xanh hoá cũng

không



ràng lắm, nó là từ trong nhân cách sáng tạo ra, cùng nhân cách là nhất thể, tuy rằng tên kia có thể tạm thời che chắn nó, lại

không

thể hoàn toàn bỏ nó

đi, cho nên sớm hay muộn

hắn

sẽ

trở về. Đối với chuyện này hệ thống xanh hoá

một

chút cũng

không

lo lắng,

không

bằng

nói

nhân cách này

đi

đến tuyệt lộ còn

không

chịu từ bỏ, mặt ngoài làm ra bộ dáng điên cuồng che dấu địch nhân

không

biết, ngầm trộm nghĩ cách tìm ra đường khác. Hệ thống xanh hoá cảm thấy cũng thực bình thường.

hắn

chính là

một

người nam nhân như vậy.

Hệ thống xanh hoá theo nhân cách lâu như vậy, gặp qua vô số biểu nhân cách của

hắn, cũng

không

thể

không

thừa nhận, thế giới này biểu nhân cách Tư Đồ Trạc tự đại lại phiền người, khả năng bởi vì tuổi, so ra kém các biểu nhân cách quyền cao chức trọng ở thế giới khác, lại có tính cách càng thêm ngạo mạn ngoan độc, cùng với lòng nghi ngờ rất nặng, còn có tâm trả thù.

Biểu nhân cách Tư Đồ Trạc lúc ấy vừa tỉnh lại, phát

hiện

vết thương

trên

người mình, cho dù

không

nhớ



lúc trước

đã

xảy ra cái gì, cũng lập tức chuẩn bị tiến hành trả thù.

hắn

đã

lập kế hoạch muốn gϊếŧ Tân Tiểu Lộ xuất ra ác khí cho mình. Hệ thống xanh hoá mắt thấy nhân cách còn chưa xuất

hiện, vì tránh cho

một

cái thế giới cuối cùng này trực tiếp hỏng mất,

không

thể

không

đi

ra lừa dối biểu nhân cách Tư Đồ Trạc, làm

hắn

đánh mất ý niệm gϊếŧ nữ chính.

“Dù

không

gϊếŧ nàng, lúc trước nàng dám đánh ta, cũng phải trả giá lớn. Công lược nàng? Được a, nhưng ta

sẽ

không

để nàng sống tốt.” Mới hơn mười tuổi, Tư Đồ Trạc mang theo tươi cười ác ma, đuổi theo Tân Tiểu Lộ

đi

vào nơi này.

Tư Đồ Trạc

không

hổ là Tư Đồ Trạc, biểu nhân cách và nhân cách phi thường tương tự, thủ đoạn đối phó Tân Tiểu Lộ cũng

không

sai biệt lắm, chẳng qua biểu nhân cách càng thêm

không

quan tâm, thủ đoạn càng thô bạo.

hắn

vừa chuyển trường liền trở thành nhân vật phong vân trong trường học, làm ra nổi bật, cũng

không

cố ý tiếp xúc Tân Tiểu Lộ, chỉ cùng

một

ít đồng học cũng mê chơi trong trường quậy với nhau, trở thành lão đại của

một

đám hồ bằng cẩu hữu. Có người

nói

đến Tân Tiểu Lộ, Tư Đồ Trạc liền dùng ngữ khí khinh thường

nói

với bọn họ, Tân Tiểu Lộ

đã

bị

hắn

ngủ.

không

bao lâu, cơ hồ toàn trường đều truyền ra tin đồn nhảm nhí như vậy,

nói

Tân Tiểu Lộ lớp số

một

năm nhất là kỹ nữ,

không

biết

đã

từng ngủ với bao nhiêu người. Tân Tiểu Lộ cơ hồ lập tức bị



lập.

“Tôi nhìn



ta

không

vừa mắt, cả ngày

một

bộ dáng ai cũng

không

bỏ vào trong mắt.” Tư Đồ Trạc và

một

đám bạn học lưu manh cùng nhau uống rượu ở ghế lô KTV, lời trong lời ngoài

không

chút nào che dấu mình chán ghét và khinh thường Tân Tiểu Lộ. Đương nhiên có người

đi

theo

hắn

cùng chơi làm ra

một

ít kế hoạch ác độc.

Đều là thiếu niên hơn mười tuổi, ngo ngoe rục rịch ý xấu cùng nhau, cái gì cũng dám làm, huống chi còn có

một

Tư Đồ Trạc ác ý xúi giục dẫn đường, thực nhanh có người nhịn

không

được đề nghị, “Nếu

không, chúng ta tìm

một

cơ hội giáo huấn



ta

một

chút?”

Mấy nam sinh cơ hồ đồng thời lộ ra loại ánh mắt hưng phấn, “Dù sao



ta

đã

bị lão đại ngủ rồi, chúng ta cũng thử xem kỹ nữ này có hương vị gì.”

Tư Đồ Trạc ngồi

một

bên nghe bọn

hắn

thảo luận khi nào động thủ, muốn lừa người

đi

nơi nào đùa bỡn, lắc lắc chén rượu lộ ra tươi cười ác ý.

—— “Nữ chính tử vong, ngươi cũng

sẽ

xảy ra chuyện.” Hệ thống xanh hoá

không

thể

không

nhắc nhở

hắn.

Tư Đồ Trạc

không

để bụng, “đã

biết, chỉ cần

không

chết,

không

phải là

không

có việc gì.”

Nhóm người này thực nhanh hỏi thăm



ràng thói quen của Tân Tiểu Lộ, đại bộ phận thời gian nàng đều

một

mình, hơn nữa nàng có

một

cái thói quen kỳ quái, nàng thích

đi

một

cái WC hẻo lánh ở giữa tòa nhà ký túc xá và khu thực nghiệm kia. Bình thường thời gian

đi

học, ký túc xá bên kia

không

có ai, khu thực nghiệm cũng rất ít dùng, WC bên kia

không

có ai tới.

Nếu ở nơi đó làm chuyện gì với nàng, khẳng định

sẽ

không

bị ai phát

hiện.

Tư Đồ Trạc cùng bảy nam sinh, vào

một

buổi chạng vạng, chặn Tân Tiểu Lộ ở trong WC đó.