Tân Yến Lai vào tiết tự học buổi tối, lại mang huy hiệu đỏ của ban kiểm tra kỷ luật,
đi
khối sơ trung kiểm tra.
hắn
đến lớp Tân Tiểu Lộ, vừa lúc thấy Tư Đồ Trạc
đang
nói
chuyện với nàng. Thiếu niên tay dài chân dài quay bút trong tay, vẻ mặt tươi cười
đang
cố kéo bím tóc dài của thiếu nữ phía trước.
“Tân Tiểu Lộ, em
thật
không
đồng ý
đi
tiệc sinh nhật của
anh?
anh
bảo đảm
sẽ
rất thú vị, cho
anh
một
chút mặt mũi, nhé?” Tư Đồ Trạc
trên
mặt mang cười, nhưng trong lòng
đã
vô cùng
không
kiên nhẫn.
Tân Tiểu Lộ so với
hắn
càng
không
kiên nhẫn, kéo bím tóc mình trở về, sâu kín trả về
một
câu: “Khuyên
anh
đừng tìm đường chết.” Tiểu ca ca sữa bò của nàng
thật
vất vả làm cho trường học an bình như vậy, nàng
không
quá muốn ra tay phá hỏng. Nhưng mà thế nào đầu heo này lại cứ tiếp tục kích nàng như vậy, nàng cũng
không
chịu nổi.
Tuy rằng hai người có tâm tư khác nhau, trong lòng đối với đối phương căn bản
không
có hảo cảm gì, nhưng ở dưới tấm kính của niên thiếu thanh xuân, phảng phất lại là
một
đôi oan gia hoan hỉ.
hiện
tại
không
chỉ các bạn học cùng lớp, chính là
không
ít bạn học lớp khác nhìn thấy thái độ của Tư Đồ Trạc cũng đồng ý là
hắn
đang
theo đuổi Tân Tiểu Lộ. Tân Tiểu Lộ thờ ơ là dục cự còn nghênh, hai người
không
thể tử tế
nói
chuyện, chính là ve vãn đánh
yêu.
Có người đoán bọn họ còn bao lâu nữa
sẽ
ở bên nhau, cũng có người hâm mộ Tân Tiểu Lộ có thể được Tư Đồ Trạc vị ‘ bạch mã vương tử ’ này ưu ái.
Chính là, loại trường hợp này với Tân Yến Lai xem ra lại
không
hữu hảo như vậy. Đều là thiếu niên tuổi dậy
thì, cho dù ngày thường trầm ổn trưởng thành sớm, nhìn thấy bên cạnh nữ sinh mình
yêu
thầm còn có
một
nam sinh ưu tú khác, ước chừng cũng
sẽ
không
vui vẻ.
“Tiểu Lộ.”
Tân Tiểu Lộ nhìn thấy cứu tinh tới, lập tức thuận thế bị bệnh, thoát khỏi Tư Đồ Trạc quấy rầy.
Thuận lợi xin nghỉ trốn đến phòng y tế nghỉ ngơi, Tân Yến Lai cùng giống lúc trước đưa nàng
đi,
một
đường
hắn
muốn
nói
lại thôi, rốt cuộc vẫn nhịn
không
được thử hỏi: “Nam sinh ngồi sau em kia…… có quấy rầy em học tập
không? Nếu
không,
anh
nhờ giáo viên đổi chỗ ngồi cho em?”
Tân Tiểu Lộ thầm nghĩ
anh
trai này
thật
là tuyệt, bản thân
đã
mệt mỏi thành cái dạng này còn nhớ thương học tập của nàng. “không
cần,
không
có việc gì.”
Nàng
không
muốn lấy loại việc
nhỏ
này
đi
phiền toái
anh
trai. Nhưng Tân Yến Lai xem ra, thái độ này của em
gái
rõ
ràng chính là tâm tư thiếu nữ có vấn đề, phỏng chừng trong lòng nàng cũng
không
chán ghét nam sinh kia, cho nên mới phủ định đề nghị của
hắn. Mấy năm này, chưa bao giờ nàng… có nửa điểm chú ý dư thừa với người khác. Vì sao
nói
đến nam sinh kia, cảm xúc dường như có chút
không
đúng?
Cái này tốt rồi, trong lòng Tân Yến Lai
thật
giống như đánh nghiêng giấm chua
ẩn
dấu mười tám năm,
đã
đắng lại chua, chỉ có thể xụ mặt
không
nói
lời nào.
hắn
cũng
không
muốn làm Tân Tiểu Lộ nhìn thấy mình
không
vui như vậy, nhưng
thật
sự
quá khổ sở, lại
không
có cách nào lộ ra thần sắc đẹp hơn.
“anh
trai, gần đây mệt như vậy?” Tân Tiểu Lộ nhìn kỹ bộ dáng Tân Yến Lai, thấy cảm xúc của
hắn
không
tốt lắm, trong lòng cũng có chút xúc động.
Làm người phải thi đại học
thật
là phiền toái, năm đó lúc nàng nhìn rất nhiều thí sinh thống khổ vạn phần như vậy, làm sao nghĩ tới
một
ngày kia chính mình cũng phải trải qua trận tra tấn nước sôi lửa bỏng này. Ngay cả học bá như
anh
trai sữa bò còn bị tra tấn tiều tụy như vậy, nàng
không
khỏi sinh ra
một
chút kính sợ với thi đại học của chủ nghĩa xã hội này.
Tân Yến Lai miễn cưỡng làm thanh
âm
mình nghe vào
không
có gì khác thường, “anh
vẫn tốt.” Dù sao tuổi cũng
không
lớn,
không
có cách nào hoàn toàn che dấu tâm tình của mình,
đã
bị Tân Tiểu Lộ nhìn ra.
“Có phải
anh
có chuyện gì
không
vui
không?” Tân Tiểu Lộ hỏi
hắn. Tuy rằng nàng
không
thích chú ý người khác, nhưng
anh
trai sữa bò
thì
không
giống, nàng vẫn nguyện ý dành
một
chút
yêu
quý cho
anh
trai
nhỏ
năm năm như
một
ngày vẫn luôn quan tâm
yêu
quý mình.
Nàng hoàn toàn
không
nghĩ đến nguyên nhân tâm tình
không
tốt của
anh
trai
nhỏ
lại đặt đến
trên
người mình.
Được nàng quan tâm,
một
chút lửa trong lòng Tân Yến Lai lại tro tàn cháy lên, ngọn lửa đốt
hắn
khó chịu, sau
một
lúc lâu
hắn
cẩn thận mở miệng
nói: “Tiểu Lộ,
yêu
sớm vẫn là
không
tốt lắm, có lẽ qua mấy năm lại suy xét chuyện này
sẽ
tương đối tốt…… em cảm thấy thế nào?” Lời này
nói
ra, trong lòng
hắn
cũng
một
trận hổ thẹn,
hắn
rõ
ràng chính mình có tư tâm.
Tân Tiểu Lộ rốt cuộc GET được ý tứ của
anh
trai
nhỏ, hóa ra
hắn
đang
lo lắng nàng
yêu
sớm,
không
hổ là tiểu gia trưởng, tận chức tận trách như vậy.
Tân Tiểu Lộ: “yêu
sớm là
không
được,
anh
trai yên tâm, em
không
có ý tứ đó.”
Tuy rằng được câu trả lời như mong muốn, trong lòng lại
không
thể cao hứng lên.
anh
trai
nhỏ
Tân Yến Lai mặt ngoài trước sau như
một, trong lòng
đã
có mưa dầm liên miên, tí tách tí tách
không
dừng được.
hắn
hóa bi thương thành lực lượng, giận dữ làm mười bộ đề, thành công trong lần thi thử này lại lần nữa đoạt được vị trí thứ nhất, vượt qua người thứ hai tận năm mươi điểm, thuận tiện đổi mới đỉnh cao lịch sử của hẳn.
Các bạn học sôi nổi kinh hô, “Lớp trưởng còn có phải là người hay
không
a!”, “Quả thực đúng là máy học!”.
anh
trai học bá được giáo viên và học sinh trong trường khen, về nhà được cha ruột hòa ái khen, được các chú bác khen, nhưng tâm lý vẫn
không
cao hứng. Tất cả mọi người
nói
hắn
là thắng mà
không
kiêu, lại
không
ai biết
hắn
bởi vì
yêu
thầm mà mất mát, căn bản
không
cao hứng nổi.
Sâu sắc cảm thấy như vậy
không
được, Tân Yến Lai dứt khoát lại báo danh hai cuộc thi, hoàn toàn đè ép thời gian của mình. Nếu
không
an bài hết toàn bộ thời gian nhàn rỗi,
hắn
thật
lo lắng mình
sẽ
nhịn
không
được
đi
ban sơ trung nhìn em
gái, nếu nhìn thấy trường hợp
không
muốn nhìn thấy, có lẽ
hắn
lại
sẽ
nhịn
không
được
nói
mấy câu
không
tốt lắm.
Vẫn là thôi
đi.
anh
trai
nhỏ
vào tuổi dậy
thì, vì bản thân mình
yêu
thầm mà bối rối, còn Tân Tiểu Lộ
đang
bị ngốc bức phía sau làm cho bối rối.
Nàng
đã
tám trăm lần cự tuyệt Tư Đồ Trạc mời dự tiệc sinh nhật, nhưng đối phương dường như hoàn toàn
không
nghe thấy, Vào ngày tổ chức tiệc, ngốc bức này mang theo siêu xe, bảo tiêu, mạnh mẽ mời nàng lên xe, đưa tới
hiện
trường yến hội sinh nhật, toàn bộ quá trình giống
một
bộ phim cẩu huyết nát bét.
Xét thấy lần trước lật xe ở thế giới nào đó, Tư Đồ Trạc
không
quên lựa chọn
một
địa điểm gây án tốt nhất, bảo đảm
không
ai phát
hiện, cũng trước tiên tịch thu di động của Tân Tiểu Lộ để ngăn ngừa nàng báo nguy.
Cứ như vậy, bọn họ cuối cùng dừng ở trước
một
tòa biệt thự giống như lâu đài
nhỏ.
“Hoan nghênh em vào tiệc sinh nhật. Tiểu Lộ, hôm nay em
sẽ
là công chúa của
anh.” Tư Đồ Trạc thâm tình chân thành mà vươn tay với nàng, toàn bộ hình ảnh tràn ngập
một
loại phù hoa xấu hổ.
Lại
nói
Tư Đồ Trạc nguyện ý làm ra hết thảy thế này là vì
thật
sự
là bị cái thế giới cuối cùng này bức cho. Dù ban đầu tức điên lên nghĩ đến dứt khoát gϊếŧ chết nữ chủ, tất cả cùng chết, nhưng bình tĩnh lại,
hắn
cũng
không
muốn dễ dàng tìm chết như vậy.
không
chỉ buông hình tượng thần của mình mà làm bộ thiếu niên,
hắn
còn làm ra cảnh tượng màu hồng phấn thiếu nữ như vậy.
Lâu đài mộng ảo, hoa hồng che trời lấp đất, bóng bay, quần áo cùng trang sức xinh đẹp, đây chẳng phải là giấc mộng làm công chúa của toàn bộ thiếu nữ bình dân
đã
chịu đủ khi dễ sao.
“Đây là quản gia của
anh, bà ấy
sẽ
đưa em
đi
thay
một
bộ quần áo.” Tư Đồ Trạc chuẩn bị
một
phòng chứa đầy lễ phục cao cấp, còn có trang sức trân quý.
Nếu Tân Tiểu Lộ phối hợp, nàng
sẽ
giống như trong phim thần tượng, được mang
đi
đổi
một
bộ quần áo xinh đẹp, được chuyên gia trang điểm thổi
một
tạo hình lóa mắt, đạt thành hiệu quả vịt con xấu xí biến thành thiên nga, kinh diễm bộc lộ ra. Sau đó cùng vương tử tuấn mỹ Tư Đồ Trạc trong tòa lâu đài
nhỏ
này, ở trong yến hội sinh nhật, trái tim thiếu nữ nổ tung, ôm nhau cùng khiêu vũ, khiêu vũ đến buổi tối xem
một
màn pháo hoa sáng lạn, từ đây nhìn thấy
hắn
liền nhớ tới
một
ngày mộng ảo này, thành công
đi
vào con đường luyến ái.
Thực đáng tiếc, Tân Tiểu Lộ lại
không
phải người phối hợp như vậy, nàng thậm chí cũng
không
phải là người.
Bị nữ quản gia kia dắt lên lầu hai, Tân Tiểu Lộ thừa dịp nữ quản gia chưa chuẩn bị, cả người nhanh chóng trốn vào phía sau hàng váy.
Nữ quản gia
đang
rụt rè ngẩng đầu
nói
đến: “Quần áo nơi này đều là danh gia định chế, thiếu gia chúng tôi sớm từ
một
tuần trước
đã
bắt đầu bố trí, có thể làm cậu ấy lo lắng như vậy, tiểu thư
cô…… Tiểu thư?” Bà xoay đầu phát giác
không
thấy Tân Tiểu Lộ, hơi ngạc nhiên, người
đã
chạy
đi
đâu? Nhưng bà ấy cũng
không
nghe thấy tiếng bước chân.
Nữ quản gia vừa định
đi
ra ngoài nhìn xem, bỗng nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm, có thứ gì giống nhau lưới chụp tới, trùm lên đầu.
“Ô!”
Tân Tiểu Lộ siết chặt cái váy
trên
tay,
một
tay cầm
một
cái giày khảm đầy đá quý pha lê, dùng sức gõ
một
cái, đẩy người ngã xuống đất. Rút ra
một
dải lụa đính
trên
váy dùng để quấn eo trói chặt tay, chân cùng với miệng của nữ quản gia, Tân Tiểu Lộ lại kéo ra
một
dải lụa khác, cất vào trong túi.
Nàng bình tĩnh
đi
ra cửa.
Bên ngoài có người hầu mặc chế phục
đi
ngang qua, Tân Tiểu Lộ tiến lên dò hỏi: “Ngượng ngùng, hỏi
một
chút phòng Tư Đồ Trạc ở nơi nào?”
Tân Tiểu Lộ được Tư Đồ Trạc vẻ mặt tươi cười tự mình dắt vào, người có mắt đều nhìn ra được, thấy nàng hỏi phòng Tư Đồ Trạc, người hầu
không
có nửa điểm hoài nghi liền
nói
cho nàng, còn phi thường tri kỷ nhắc nhở nàng: “Thiếu gia
hiện
tại ở trong đại sảnh
nói
chuyện cùng các khách nhân, cũng
không
ở trong phòng.”
Tân Tiểu Lộ gật gật đầu, “Cảm ơn.”
Nàng dễ dàng tìm được phòng Tư Đồ Trạc, hơn nữa tự nhiên
đi
vào.
không
bao lâu sau, Tư Đồ Trạc về phòng mình
trên
lầu. Trước khi yến hội bắt đầu,
hắn
còn phải đổi
một
bộ lễ phục. Cởϊ áσ khoác thay áo sơmi, Tư Đồ Trạc nhịn
không
được quay đầu lại nhìn quanh phòng mình
một
vòng,
không
biết vì sao,
hắn
cứ cảm thấy tựa hồ có ai
đang
nhìn chăm chú vào mình.
Nhưng trong phòng
hắn
cũng
không
có gì khác thường, chỉ có tiếng hít thở của chính
hắn. Tủ quần áo phía sau lưng có
một
khe hở, Tư Đồ Trạc
một
tay giữ sẵn cổ tay áo, chậm rãi
đi
qua, hoài nghi dùng chân đẩy cửa tủ, bên trong chỉnh chỉnh tề tề đặt hơn mười bộ quần áo.
Cửa tủ quần áo bị đóng lại
một
lần nữa, Tư Đồ Trạc ném chút vi diệu khác thường này ra sau đầu, sửa sang lại cổ áo, tính toán chờ lát nữa bắt lấy nữ chính thế nào. Loại chơi lãng mạn bá đạo này
hắn
là ngựa quen đường cũ, mỗi lần đều
không
có nữ nhân nào có thể cự tuyệt. Cho dù lần này chính là
một
nữ nhân khó làm, cũng chung quy vẫn là nữ nhân,
hắn
cũng
không
tin nàng
thật
sự
sẽ
không
có
một
chút dao động.
Tư Đồ Trạc
đi
đến buồng rửa mặt, nhìn gương sửa sửa tóc.
hắn
ở dưới lầu uống chút rượu, thân thể này còn
nhỏ
tuổi, tửu lượng
không
tốt, mặt có chút đỏ lên.
hắn
mở vòi nước, trong tiếng nước rửa tay ào ào, lại cúi đầu dùng khăn lông chà lau gương mặt mình.
Trong buống rửa mặt,
một
cánh cửa kính cách xa trong phòng tắm, tấm mành màu trắng mềm mại dường như bị gió thổi qua,
nhẹ
nhàng giật giật.
Tư Đồ Trạc rửa sạch mặt, đôi mắt bị nước làm ướt, nhịn
không
được nheo nheo. Trong nháy mắt đó, phía sau bức mành đong đưa bỗng nhiên nhảy ra
một
bóng hình, Tân Tiểu Lộ giống như quỷ mị xuất
hiện
lặng yên
không
một
tiếng động, trong tay cầm
một
mảnh vải rèm mềm mại, đổ ập xuống bao lại Tư Đồ Trạc
đang
rửa mặt, chùm lên toàn bộ đầu
hắn.
Tư Đồ Trạc trong giây lát bị người ta dùng lực siết chặt, có chút
không
thể thởi nổi,
hắn
phản ứng thực nhanh mà bắt đầu giãy giụa, duỗi tay ý đồ bắt người phía sau, nhưng người nọ xuống tay
không
chút do dự, gắt gao bao lấy đầu
hắn
còn chưa đủ, lại dùng dải lụa thít chặt cổ
hắn, đầu Tư Đồ Trạc đỏ lên, suýt nữa
không
thể thở.
Nhưng mà vẫn còn chưa xong,
hắn
chỉ cảm thấy cả người mình bị dùng sức đánh mạnh về phía trước,
một
bàn tay ấn đầu
hắn
hung hăng đập vào tấm gương
trên
đài rửa mặt.
Rắc
một
tiếng giòn vang, gương vỡ nát đầy đất.