chương 25

"A a~ dừng lại đi, tôi chịu không nổi nữa... Nô ɭệ muốn dươиɠ ѵậŧ của chủ nhân đút vào trong âʍ ɦộ nô ɭệ ~ Van cầu chủ nhân, xin chủ nhân gϊếŧ chết ta đi, đút vào âʍ ɦộ của nô ɭệ đi... thật sự ngứa quá ~ Tôi muốn được đυ. ~ Tôi cầu xin chủ nhân cho tôi ~" Đỗ Mỹ ghét cô ấy, đôi mắt cô ấy háo hức nhìn ©ôи ŧɧịt̠ cứng và sáng bóng. Rõ ràng là ©ôи ŧɧịt̠ tôi muốn nằm ngay mép vùиɠ ҡíи của tôi nhưng tôi không chọc vào.

"Muốn một côn ŧᏂịŧ?"

"Tôi muốn một cái công thịt, xin chủ nhân đυ. tôi ~"

"Cô thích bị trói sao?"

"Tôi thích nó..." Đôi mắt của Đỗ Mỹ dán chặt vào côn ŧᏂịŧ.

“Từ nay về sau bị trói luôn có được không?” Lý Thừa cười hỏi.

"Được... Tôi thích bị chủ nhân trói, sau này vĩnh viễn bị chủ nhân trói..." Đỗ Mỹ nhẹ giọng đáp.

Lý Thừa cầm dươиɠ ѵậŧ to và cứng đầy tức giận, ấn nó vào hoa huyệt của Đỗ Mỹ và đâm mạnh vào, cho đến khi kết thúc!

"A ~" Đỗ Mỹ kêu lên. Không biết bao nhiêu lần, ©ôи ŧɧịt̠ to cứng đâm mạnh vào hoa tâm khiến nàng sung sướиɠ cả thể xác lẫn tinh thần, vùиɠ ҡíи của nàng thật dễ chịu tê dại.

Lý Thừa đẩy mạnh. Đỗ Mỹ bị trói vào ghế, hai chân trắng nõn của cô ấy dang rộng, quá thích hợp để nhét vào, rất thuận tiện.

Dươиɠ ѵậŧ dày cộm ra vào trong âʍ ɦộ hồng hào của cô gái. Nơi tư mật mẫn cảm nhất bị dươиɠ ѵậŧ đút vào ra vào, kɧoáı ©ảʍ còn lớn hơn gấp ngàn lần, khiến Đỗ Mỹ không tự chủ được mà kêu lên sung sướиɠ, "A ~ a a a a a..."

Lý Thừa cứng đến nỗi cả cái ghế cũng rung chuyển. Bộ ngực trắng nõn mềm mại của Đỗ Mỹ rung lên như sóng.

Lý Thừa mạnh mẽ đẩy vào vài lần, rút

dươиɠ ѵậŧ của mình ra và đâm thẳng vào cửa sau của Đỗ Mỹ !

"A, a ~ ~ a ~" Cửa sau mới phát tác đã bị dươиɠ ѵậŧ thô to đâm thủng, Đỗ Mỹ kiều diễm kêu lên, "Không, chủ nhân ~ vào nhầm chỗ rồi ~ oa ~ a, a ~"

Tuy nhiên, dần dần, cúc cửa bị xâm chiếm một cách thô bạo, Đỗ Mỹ cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ ngọt ngào trong cơ thể. Cảm giác nhục nhã khiến toàn thân Đỗ Mỹ run lên.

Lỗ hậu bị một ©ôи ŧɧịt̠ dày thâm nhập khiến Đỗ Mỹ có một loại

Cảm giác nhục nhã tột độ khi bị hành hung dã man. Nó thực sự gây ra một niềm vui kỳ lạ trong trái tim cô.

Nhưng cô ấy bị trói vào ghế và không thể làm gì khác ngoài việc bị cưỡиɠ ɧϊếp và mắng mỏ. Cô cảm thấy cúc huyệt vừa đau vừa tê dại, dường như dâng trào không thua gì kɧoáı ©ảʍ bị xâm phạm.