Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

NPC Mỹ Nhân Có Khả Năng Xoa Dịu Đỉnh Cao

Chương 25

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vẻ mặt gã béo phẫn nộ: "Cho nên tôi đã bí mật nhận đơn hàng, để họ mang những con chó mèo bị dại đến đây xử lý, vừa hay trong xưởng có khu vực khử trùng đầy đủ. Còn những động vật bị gϊếŧ nhầm... Đó cũng là điều không thể tránh khỏi, có lẽ chính vì vậy nên lò mổ này mới bị oan hồn oán hận."

"Theo như ông nói thì rõ ràng ông đang làm việc tốt trừ hại cho dân mà không cần công lao." Người đàn ông mặt lạnh hỏi: "Vậy tại sao lại sợ người khác biết?"

"Lò mổ xử lý chó mèo bị dại, nếu bị người ta biết được thì thịt nhà tôi còn bán cho ai được nữa?" Gã béo thở dài, vẻ mặt càng thêm đau khổ: "Nhưng bây giờ tình hình cũng chẳng khá hơn là bao, công nhân thì bị oan hồn hãm hại, không thì cũng bị dọa cho sợ không dám đến nữa, xưởng không hoạt động được, chỉ có nước đóng cửa."

Nhìn chung, lời giải thích của gã béo có vẻ rất hợp lý, không tìm ra sơ hở.

Để lấy lòng tin của nhóm người chơi, gã béo còn nói: "Nếu các vị không tin có thể lên mạng tìm kiếm tin tức về chó dại cắn người ở địa phương, tôi xin thề những gì vừa nói đều là sự thật."

Nói xong, gã lập tức rời đi, nói là đi chuẩn bị nước uống cho mấy người chơi sau khoảng thời gian di chuyển mệt nhọc.

Chờ đến khi bên ngoài không còn nghe thấy tiếng bước chân nữa, người đàn ông mặt lạnh mới quay lại hỏi những người khác: "Mọi người thấy những lời ông ta vừa nói có bao nhiêu phần đáng tin?"

"Bảy phần thật ba phần giả." Một người chơi bĩu môi: "Chỉ cần nhìn quy mô oan hồn vừa rồi thì không thể nào chỉ đơn giản là gϊếŧ nhầm mười mấy hai mươi con mới thành ra như vậy được."

"Nhưng chuyện chó dại cắn người là thật." Một người chơi đang lướt web xem tin tức lên tiếng: "Mọi người xem cái này... Chiều ngày X tháng X, chó dữ đồng loạt lên cơn dại, cắn bị thương mười bảy người trên đường, trong đó có mười hai người chết năm người bị thương."

"Tôi cũng tìm được một cái, cũng là sự kiện chó dữ cắn người xảy ra gần đây ở thành phố này, số người chết và bị thương lên đến hơn hai mươi người, hai tin tức này được đăng tải cách nhau chưa đầy mười ngày."

Những tin tức tương tự như vậy càng tìm càng nhiều, mấy người chơi không khỏi đều chìm vào im lặng.

Đã xảy ra sự kiện chó dại cắn người nghiêm trọng như vậy, việc chó mèo hoang là vật mang mầm bệnh bị tiêu hủy hàng loạt cũng là điều dễ hiểu.

Họ là con người, nếu thật sự phải chọn một bên để đồng cảm thì chắc chắn sẽ đứng về phía đồng loại của mình.

"Hơn nữa mọi người có để ý không, phó bản lần này của chúng ta có tên là [Khuyển Hại]. Sẵn vừa rồi tôi cũng tìm kiếm luôn, toàn bộ kết quả đều là về những sự kiện chó dữ gây hại cho con người từ thời xưa."

Người chơi này đưa điện thoại cho những người khác truyền tay nhau xem, sắc mặt mọi người đều nghiêm trọng nhìn người đàn ông mặt lạnh: "Đội trưởng Nghiêm, nói một câu có hơi xúc phạm, có lẽ chúng ta đã đi sai hướng điều tra ngay từ đầu rồi."

Lời còn chưa dứt, một tên đầu đinh mặc áo jacket đã vội vàng tiếp lời: "Đúng vậy, những con chó mèo này hoàn toàn không vô tội, bị gϊếŧ là đáng đời."

Gã còn trợn mắt nhìn Nghiêm Nhạc đầy ẩn ý: "Tôi đã nói rồi, cái gì mà sinh mạng vô tội bị hại rồi biến thành quỷ báo thù, toàn là những tình tiết cũ rích, phó bản Quỷ Vương cấp A sao có thể đơn giản như vậy được?"

"Nếu không phải trong quá trình tìm kiếm chúng ta phát hiện ra lò mổ này, kích hoạt cốt truyện ẩn biết được sự thật, thì e rằng cuối cùng tất cả chúng ta đều phải xong đời!"

Là đội trưởng tạm thời được các người chơi bình chọn ngay từ đầu, Nghiêm Nhạc tất nhiên là phải suy nghĩ rất nhiều, tính toán lâu dài.

Hắn ta có linh cảm rằng vẫn còn uẩn khúc trong chuyện này, nhưng nhìn thấy những người chơi khác bắt đầu dao động, vì muốn ổn định tinh thần mọi người, cuối cùng cũng đành lên tiếng: "Phó bản Quỷ Vương cấp A không giống như trước đây, không loại trừ khả năng có yếu tố đánh lừa người chơi."

"Nhưng ông chủ cũng có vấn đề, quy mô của đám oan hồn vừa rồi khiến chúng ta phải hợp sức với nhau mới đánh lui được, ông ta là đối tượng bị căm hận, vậy mà có thể bình an vô sự sống đến bây giờ." Nghiêm Nhạc lạnh lùng nói: "Cẩn thận vẫn hơn, chúng ta cần phải điều tra kỹ lò mổ này."

Các người chơi đều thay nhau đồng tình, không có ý kiến.

Trừ tên đầu đinh vừa rồi còn chĩa mỏ chỉ trích Nghiêm Nhạc, vung tay chỉ thẳng vào Tạ Tư Bạch: "Anh nói muốn điều tra ông chủ và lò gϊếŧ mổ, tôi không có ý kiến, nhưng tên ẻo lả này phải xử lý thế nào?"

Gã nói gần nói xa toàn là lời ác ý. Nếu không phải Hứa Thanh Nhiên nói tên ẻo lả này là NPC quan trọng thì sao gã có thể lãng phí một lá bùa trừ tà chứ?

Hơn nữa, Hứa Thanh Nhiên là một người chơi mới, ngoại trừ có chút nhan sắc ra thì cũng chỉ biết kéo chân sau, lúc này không nịnh bợ bọn họ, vậy mà quay đầu lại lấy lòng một NPC! Có coi bọn họ ra gì không?
« Chương TrướcChương Tiếp »