Mãi đến gần đây, Tạ Tự Bạch mới nhận ra mình chỉ là một người bình thường trong thế giới kỳ dị này.
Chú chó hoang mà cậu định nhận nuôi dần lớn hơn cả một chiếc xe hơi, cậu học sinh mà cậu dạy kèm thì bước vào tuổi dậy thì lần hai, sở hữu tới bốn mươi ba chiếc răng.
Nữ đồng nghiệp xinh đẹp ngồi bàn bên cạnh vì ngại phiền phức, nên đã trực tiếp lột da mặt ra để kẻ lông mày.
Còn cậu, chỉ cần nhìn người khác lâu hơn một chút, ông chủ sẽ âm trầm đứng bên cạnh.
Những xúc tu trơn nhầy, lạnh lẽo chậm rãi ngọ nguậy trong bóng tối khổng lồ, gần như lấp đầy cả bức tường.
Trong sự im lặng chết chóc, Tạ Tự Bạch bình tĩnh đưa cốc nước đang bốc khói nghi ngút: "Trời lạnh rồi, đây là trà gừng pha cho sếp, sếp uống cho ấm người nha."
Ông chủ im lặng hồi lâu, trong bóng tối thò ra hai xúc tu, đầu nhọn thăm dò cuộn lấy cốc nước, chậm rãi nâng lên rồi rời đi.
Thế giới vận hành theo một cách thức méo mó và kỳ quái, người bình thường không có khả năng tự vệ, không biết lúc nào sẽ chết.
May mắn thay, Tạ Tự Bạch là người dễ thích nghi, coi mỗi ngày trôi qua đều là ngày cuối cùng của cuộc đời, vậy mà cũng bình an vô sự sống sót.
Cho đến khi người chơi bị cuốn vào thế giới kỳ dị.
Nhìn thấy phần lớn người chơi đều là người bình thường, Tạ Tự Bạch mơ hồ cảm thấy đồng cảm và thân thiết.
***
Lần đầu tiên người chơi làm quen với Tạ Tự Bạch là trong một con hẻm nơi quái vật trú ngụ.
Con quái vật to bằng tòa nhà hai tầng, gầm rú kinh thiên động địa, tất cả mọi người đều bỏ chạy tán loạn, tiếng la hét thất thanh.
Khi Tạ Tự Bạch khệ nệ xách theo xô cơm chó tự làm xuất hiện, người chơi vẫn còn tuyệt vọng.
Bởi vì họ đã xem qua bảng chỉ số của NPC này, đúng là một kẻ yếu ớt, đối đầu với quái vật cũng chỉ là thêm đồ ăn.
Ai ngờ được rằng đối phương chỉ đưa tay ra, đã khiến con quái vật hung dữ phải ngậm chặt cái miệng đầy máu, ngoan ngoãn nép vào lòng bàn tay cậu.
Một lần thoát chết trong gang tấc được người chơi coi là kỳ ngộ, rất nhanh sau đó họ bước vào một phó bản khác, trở thành gia sư của một học sinh trung học.
Khoảnh khắc giảng bài sai, cậu học sinh trung học nổi trận lôi đình, muốn xé xác bọn họ!
Nghe tiếng động, Tạ Tự Bạch từ phòng bên cạnh bước tới, nhét một viên kẹo vào miệng cậu học sinh có một trăm hai mươi ba chiếc răng: "Hay cáu gắt sẽ không cao lên được đâu."
Cậu học sinh bực bội ậm ừ, nhưng không còn nổi giận nữa.
Viện trưởng bệnh viện tâm thần là một con quỷ ăn thịt người, con rối người kéo trong ngôi nhà đồ chơi, vị tổng giám đốc tà thần tàn bạo khát máu của công ty đã niêm yết...
Người chơi kinh ngạc phát hiện, chỉ cần có Tạ Tự Bạch, dù boss đang trong trạng thái cuồng bạo mất kiểm soát cũng sẽ ngay lập tức bình tĩnh trở lại.
Có người chơi được cứu đã đăng tải trải nghiệm này lên diễn đàn, toàn bộ cộng đồng người chơi lập tức dậy sóng!
Tạ Tự Bạch, người có thể che chở cho người chơi, trở thành báu vật vô giá trong lòng họ.
***
Một ngày nọ, sự che chở của Tạ Tự Bạch dành cho người chơi cuối cùng đã chọc giận tà thần, những xúc tu lạnh lẽo cuồn cuộn ập đến, kéo mỹ nhân xuống vực sâu.
Người chơi có mặt không kịp giải cứu, chỉ kịp nghe thấy tiếng thút thít kìm nén, vỡ vụn của Tạ Tự Bạch trước khi khe nứt đóng lại.
Tin tức lan truyền trên diễn đàn, toàn bộ người chơi đều bùng nổ!
NPC mỹ nhân bị làm nhục, họ phẫn nộ tột độ, đồng lòng xông vào vực sâu.
Nhưng lại thấy mỹ nhân được những xúc tu nâng niu trên không trung, hai má ửng hồng như say rượu.
Tạ Tự Bạch nhẹ nhàng vỗ về ông sếp đang ghen tuông đầy tủi thân, mỉm cười dỗ dành: "Thôi nào, thôi nào."
Nói xong, cậu trao cho khuôn mặt ấy một nụ hôn sâu.
Tất cả xúc tu đồng loạt run lên, gợn sóng lăn tăn.
NOTE: *Điềm tĩnh lạc quan, kỹ năng sống max điểm, mỹ nhân thụ x Tà thần âm trầm, độc đoán, nhưng cưng chiều vợ vô độ công, 1v1. *Công có nhiều thân phận.