“Ôi… Lớn thật đấy! Thật tuyệt vời… Sướиɠ chết mất… Nhồi căng cả huyệt động rồi! A a a… Thọc vào đâu thế này, sướиɠ quá… Thật lợi hại hức hức… Thật tuyệt vời… Mạnh nữa lên!”
Giọng cậu trai trẻ khàn khàn lạc giọng phát ra từ điện thoại của cậu. Cậu luống cuống muốn tắt video đi nhưng hoảng loạn không biết phải tắt như thế nào, cậu sững người nhìn cậu trai trẻ được cánh tay khỏe khoắn rắn rỏi của một người đàn ông che mắt, cây “đèn dầu” màu đỏ đậm ra ra vào vào giữa hai cánh mông trắng mềm của cậu trai trẻ, cậu trai trẻ sung sướиɠ đê mê không nói nên lời, hết sức phối hợp với người đứng sau lưng.
Cậu giật mình nhận ra đó chính là bản thân, chính là cậu, sao có thể như vậy! Sao có thể như vậy được! Sao cậu lại có thể như thế này được, không thể nào, không thể nào như vậy được!
Trong cơn hoảng hốt tột cùng, cậu quẳng điện thoại đi, điện thoại lập tức im lặng.
Cậu không biết phải đối mặt với các bạn học vốn đang nói chuyện cười đùa như thế nào.
Đúng lúc này, một học sinh nam học cùng lớp tên là Lục Linh cứu nguy cho cậu:
“Không ngờ lớp trưởng lớp mình cũng không trong sáng đâu nhỉ, tôi còn tưởng lớp trưởng chỉ biết đọc sách thôi đấy, có điều cũng bình thường thôi mà, tới tuổi thì xem tí video cũng chẳng có gì ghê gớm hết đúng không?”
Lục Linh huých vai Cao Lam.
Cao Lam cảm kích nhìn lại Lục Linh, cậu nghiêm túc ừ theo, y như thể chỉ là xem video giáo dục giới tính chẳng may bị phát hiện.
Cũng may lúc đó trong video Cao Lam đã sướиɠ lạc cả giọng nên mọi người không nhận ra được, nếu không thì chẳng biết sẽ thế nào.
Học sinh theo học ở trường cấp ba Lăng Đông dành cho con nhà giàu đương nhiên không có đứa nào ngu ngốc, mọi người nở nụ cười, đùa nhau vài câu, nói bản thân cũng có rất nhiều phim nóng… Thế là chuyện này cứ thế được cho qua.
Cao Lam chờ hết giờ ra chơi, mọi người rủ nhau quay về lớp, cậu mới nhặt điện thoại lên. Đoạn video đó đã dừng phát. Cậu thở phào nhẹ nhõm. Bỗng nhiên lại có tiếng âm báo có thư mới, Cao Lam giật nảy người.
Vẫn là thư nặc danh.
Cậu đọc nó xong, tim như muốn ngừng đập, con ngươi dại ra, trống rỗng như đã chết.
… Tôi đang nhìn cậu.
Tôi ở sau lưng cậu.
Tôi vẫn luôn luôn ở cạnh cậu.
Lúc Lục Hành tới công ty, nghe thấy có người đang bàn tán, trong lòng mọi người rất lo sợ, dường như là bởi vì Tiểu Vương trong phòng bọn họ xảy ra chuyện rồi.
Tiểu Vương này, thành tích làm việc không tồi, hành xử cũng tốt, là mặt mày bình thường luôn cười tít mắt đối đãi với mọi người, ở công ty này đều có thể nói chuyện với bất kỳ ai, là một người rất khôn khéo.