Chương 5: Vườn trường (5)

Tốt đẹp giống như một bài thơ, một bức họa.

Xu Ngọc giơ tay, hơi nghiêng đầu quay lại cảnh đẹp này.

Chờ thụ biểu diễn xong cậu nhìn lại video, xác định không có gì vấn đề liền quay trở về ký túc xá, chuẩn bị cắt nối biên tập thêm vào chút âm nhạc mới đăng lên.

Thời điểm đi ra ngoài đã là buổi chiều 6 giờ hơn, hoàng hôn, mây trên trời sắc thái phong phú. Cậu thấy phong cảnh như vậy rất đáng để lưu giữ theo bản năng giơ tay chụp.

“Đang làm gì vậy?”

Một bàn tay vỗ vỗ bờ vai cậu.

Xu Ngọc quay đầu lại, nhìn đến Lệ Vọng lúc sau nói: “Bầu trời rất đẹp.”

Lệ Vọng ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung, cong khóe miệng, “Không trung mỗi ngày đều thực đẹp.”

Lệ Vọng: “Mới từ bên trong ra tới? Ăn không? Tôi mời cậu đi căn tin?”

“Để tôi mời cậu.” Xu Ngọc cùng hắn cùng nhau đi tới nhà ăn, “Bánh bao lúc sáng hương vị không tồi.”

Lệ Vọng nói: “Tôi thấy rất nhiều anh chị khóa trên ở cửa sổ đó xếp hàng, cảm thấy bánh bao đó hương vị khẳng định tốt. Quả nhiên không ngoài dự đoán.”

“Đúng rồi, kỷ niệm ngày thành lập trường lần này mỗi lớp đều đăng ký tiết mục, cậu có tham gia sao?”

“Không……”

Người trong căn tin không nhiều lắm, hai người ăn xong lúc sau Lệ Vọng còn muốn tiếp tục đi đại sảnh hỗ trợ, Xu Ngọc phải về ký túc xá, hai người liền tách ra.

Xu Ngọc đi đến cửa ký túc xá , nhìn đến thiếu niên đang nghiêng người dựa vào cửa kính cúi đầu chơi di động, đồng phục trên người lỏng lẻo, áo sơmi cũng cởi bỏ mấy cái nút thắt.

Là người quen, Hàn Húc.

Xu Ngọc đi qua.

Hàn Húc nghe được tiếng bước chân không chút để ý ngẩng đầu, nhìn thấy Xu Ngọc trong nháy mắt ánh mắt phảng phất rơi xuống ngôi sao, đột nhiên sáng lên.

“Cậu về rồi?” Hàn Húc thò qua tới, “Tôi ở chỗ này đợi vài tiếng đồng hồ, rốt cuộc cậu cũng đã trở lại!”

Xu Ngọc nghiêng đầu xem hắn, xem thực nghiêm túc, giống như muốn đem người trước mắt khắc sâu trong đầu.

Đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý, Hàn Húc bị nhìn như vậy đột nhiên không kịp dự phòng, mặt đỏ lên.

“Cậu…… Cậu nhìn cái gì?”

“Tôi suy nghĩ nên làm thế nào để cậu đừng tới tìm tôi.” Xu Ngọc nói: “Tôi có chút bối rối.”

Dựa theo tuyến cốt truyện của người qua đường Giáp, sau khi người qua đường Giáp đăng video lên diễn đàn, trên diễn đàn sẽ có người thả ra ảnh chụp Hàn Húc cầm đàn ghi-ta giúp vai chính thụ, sau đó bởi vì chuyện này kinh động vai chính thụ kẻ ái mộ, đối phương trực tiếp đem chủ đề đó khóa lại.

Mà video của vai chính thụ do người qua đường Giáp đăng cũng vừa lúc dời đi sự chú ý của mọi người, giúp cho hảo cảm của vai chính thụ ở trong lòng những người khác tăng lên rất nhiều .

Nam hai chính là bởi vì việc này mà chú ý tới vai chính thụ.

Nhưng, hiện tại Hàn Húc nói cho cậu, hắn đã ở chỗ này đợi mấy tiếng.

Có nghĩa là, hắn không đi xem vai chính thụ?

Xu Ngọc nhìn Hàn Húc bởi vì câu nói của cậu mà sắc mặt khẽ biến, cậu hỏi xác nhận một lần nữa, “Cậu không đi xem tiết mục, không đi tìm Tô Nguyên Tịch sao? Vẫn luôn chờ ở nơi này?”

Tuy rằng Hàn Húc biết đối phương không có ý tứ gì, nhưng hắn vẫn là khống chế không được trái tim phanh phanh đập loạn, “Không, tôi vẫn luôn ở đây đợi cậu, tôi tưởng rằng cậu đối với những tiết mục đó không có hứng thú, cho nên vẫn luôn đợi cậu.”

“Cậu……” Hắn thật cẩn thận lại tràn đầy vui mừng hỏi ra lời trong lòng, “Cậu ghen tị sao? Vẫn là nói, cậu để ý những việc tôi làm trước kia, là bởi vì những chuyện đó nên mới chán ghét tôi? Nếu cậu nguyện ý, tôi… Tôi có thể ——”

“Xin lỗi.” Xu Ngọc biểu tình có chút ảo não, “Tôi hỏi cậu này đó, chỉ là tưởng xác nhận một sự kiện mà thôi. Nếu làm cậu hiểu lầm, tôi thật xin lỗi.”

Cậu không hề xem Hàn Húc biểu tình nháy mắt cứng đờ, “Tôi phải đi rồi, tạm biệt.”

Hàn Húc điều chỉnh biểu tình, lộ ra một nụ cười, nhìn không ra tức giận, “Tạm biệt.”

Sau khi trở lại ký túc xá, Xu Ngọc download phần mềm cắt nối biên tập rồi bắt đầu cắt video.

Trong đầu là những lời nói của Hàn Húc khi nãy, nếu như không có Hàn Húc tường đông vai chính thụ, cũng không có sự kiện bị chụp lén tình tiết, thì chủ tuyến cốt truyện sẽ có ảnh hưởng sao?

Ân…… Hẳn là…… Không thể nào!

Xu Ngọc có chút chột dạ.

Nhưng, này đó đều là chủ tuyến cốt truyện, cùng cậu - nho nhỏ người qua đường Giáp không có liên quan.

Hẳn là…… Không quan hệ đi?

Cậu bắt đầu cắt nối biên tập video, tìm một bài hát phù hợp nhất.

Một giờ sau, cậu rốt cuộc cắt nối biên tập xong.

Sau khi nhìn kỹ một lần, xác nhận cắt không quá nhiều tỳ vết, cậu liền đem video đăng lên diễn đàn.

Cậu cũng không dạo diễn đàn, đăng xong lúc sau liền bắt đầu xem video mukbang—— bọn họ ăn thật sự ngon miệng.

·

Xu Ngọc không lướt diễn đàn, nên cũng không biết trên diễn đàn đang náo loạn.

Nguyên nhân gây ra sự việc là do một cái chủ đề thoạt nhìn thực bình thường được đăng lên.

[ Ngươi đang xem phong cảnh, người ngắm phong cảnh lại xem ngươi ]

Lâu chủ: Lâu chủ liều chết mà đăng, chủ đề lần trước của lâu chủ đã bị khóa, bất quá lâu chủ là người nào? Là liếʍ cẩu mỹ nhân chứ còn gì nữa!

Dù có chết, bị đóng đinh ở trong quan tài! Tôi cũng muốn dùng hủ bại thanh âm hò hét ra tới —— cùng nhau xem hắn cho tôi!!!!

Mỹ nhân xinh đẹp như vậy! Tôi không cho phép hắn bị giấu đi!!

[ lầu hai ] nói mi nói mi đó: Lâu chủ cậu nhanh lên! Làm nhanh lên! Bằng không cậu lại bị khóa!!

[ lầu 4 ] yamete (đừng mà): Đã sớm chờ đợi ngày này, quả nhiên lâu chủ không làm tôi thất vọng, nhanh lên nhanh lên!!!!

[ lầu 5 ] lâu chủ: [ video ]

[ lầu sáu ] lâu chủ: Tất cả mau xem cho tôi! Có đẹp hay không, có đẹp hay không? Lâu chủ hôm nay còn tưởng rằng cậu ấy sẽ biểu diễn tiết mục, lui tới hậu trường nhìn hai lần cũng chưa nhìn đến cậu ấy, lâu chủ lúc ấy tâm đều lạnh. Kết quả! Lâu chủ từ phía sau sân khấu đi ra ngoài, đến sân khấu bên phải thì liền thấy được cậu ấy đang cầm di động chụp sân khấu!

[ lầu bảy ] lâu chủ: Tôi nhanh chóng quyết định cầm lấy máy camera hướng cậu ấy chụp —— tha thứ lâu chủ nhát gan không dám tới gần, sợ bị đẹp tới run tay, cho nên chỉ có thể từ đối diện chụp, nhưng chất lượng camera của tôi tuyệt đối đủ đem vẻ đẹp của cậu ấy chụp lại toàn bộ!

[ lầu tám ] lâu chủ: Mọi người cảm thấy thế nào?

[ lầu chín ] lâu chủ:…… Người đâu hết rồi? Đều đã chết sao? Không ai trả lời tôi thế?

[ lầu 21 ] ngọt ngào:…… Lâu chủ đừng spam nữa thật phiền, tôi đang bận xem lại video, cậu ồn quá chời.

[ 22 lâu ] nói mi nói mi đó: +1, câm miệng xem video.

[ 23 lâu ] lâu chủ:……ok

Lâu chủ cũng click mở video bắt đầu nhìn.

Chất lượng camera của cô rất tốt quay vô cùng sắc nét, thiếu niên trong video bị bao phủ trong thiển kim sắc quang, đẹp giống như một vị thần, bị gọi soái ca phảng phất như là vũ nhục cậu.

Cậu ngửa đầu nhìn sân khấu, trong ánh mắt đựng đầy tinh quang, như là tinh linh hoa hướng dương đang nhìn lên thái dương, nhìn chăm chú tín ngưỡng. Sạch sẽ, xinh đẹp làm người thất thần.

Gió từ sân khấu thổi đến nơi đây, lung lay sợi tóc, cậu nhắm mắt lại, dùng một tay chắn gió, một tay khác nắm lấy di động.

Một động tác vô cùng đơn giản lại khiến cho người tim đập thình thịch.

Lâu chủ đã xem đi xem lại video này rất nhiều rất nhiều lần, nhưng càng xem, cô vẫn là nhịn không được che lại ngực thở hốc vì kinh ngạc, cô thật muốn, thật muốn trở thành người bị cậu nhìn, bị cậu quay chụp, làm một người duy nhất tồn tại trong mắt cậu.

Kỳ thật trừ bỏ video cô còn chụp rất nhiều ảnh chụp, nhưng cô luyến tiếc thả ra, chỉ thả video. Nhưng phóng video xong cô lại đau lòng đến không được.

Thật giống như, bảo vật mà mình phát hiện, bị người khác thấy được.

Thật khó chịu.

Nhưng, so với sự khó chịu đó, cô càng không nghĩ bảo vật này bị người khác che khuất quang mang, bị cất chứa nơi sâu, không thấy mặt trời.

[ 39 lâu ] Thích ăn vịt quay: Cậu ấy đang xem ai? Cậu ấy đang chụp ai?

[ 42 lâu ] Không bạch ︵: Thật muốn bị hắn nhìn chăm chú a……

[ 45 lâu ] lâu chủ: Là người gần đây diễn đàn đang thảo luận rất nhiều, Tô Nguyên Tịch, đàn ghi-ta đàn hát, cậu ấy luôn đứng ở nơi đó, từ đầu tới cuối vẫn luôn giơ di động…… A a a a!! Dựa vào cái gì!

[ 52 lâu ] hoa hồng đỏ: Nói đến đàn ghi-ta đàn hát video…… Tiết mục Tô Nguyên Tịch diễn Cô Bé Lọ Lem và đàn hát ghi-ta đã bị người quay lại đăng video…… Hơn nữa góc độ video đó không giống như là ở trên chỗ ngồi, mà giống như ở hai bên lối đi nhỏ……

[ 58 lâu ] nói mi nói mi đó: Mịa nó! Tôi đã trở về rồi! Tôi vừa rồi đi suy tính một chút vị trí, lâu chủ nói cô ấy là từ bên phải ra tới nhìn đến đối phương, không dám đi qua. Như vậy người đó chính là đứng ở lối đi nhỏ bên trái, hơn nữa dựa theo góc độ này…… Đã thực rõ ràng, tôi tìm được hắn……

[ 64 lâu ] yamete (đừng mà): A a a a a a!!! Tìm được hắn rồi!!!

[ 65 lâu ] yamete (đừng mà): Tôi đây liền đi sửa tên! Anh trai chờ tôi!!!! A a a a a