Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cưỡng Ép (NP)

Chương 11: Ham muốn ganh đua kỳ quái thời kỳ thiếu nữ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tô Úc còn nhớ rõ, đó là một buổi trưa sau cơn mưa, trên lối đi bộ thấp thoáng từng vũng nước lớn, hình ảnh vạn vật mà chúng phản chiếu ra còn rõ ràng hơn cả gương, cành lá xanh biếc, cỏ non mơn mởn, thân cây màu nâu xanh, còn có nam nữ thành thị xinh đẹp đi tới đi lui.

Sau đó là tiếng súng vang lên, máu đen cùng những phần tay chân bị cụt khiến người nhìn đau mắt.

Thật ra thì cô không bị thương trong lần xả súng đó, chỉ là phản ứng thân thể đưa ra khi gặp kí©h thí©ɧ khiến cô tạm thời bị mù.

Để chữa trị cho cô con gái bảo bối bị thương tâm lý, cha mẹ Tô đã đưa cô tới một trung tâm trị liệu tâm lý tại địa phương, tiếp nhận trị liệu.

Cũng chính là ở nơi đó, cô gặp được bác sĩ trị liệu tâm lý Joy vào đó làʍ t̠ìиɦ nguyện, cũng chính là chân mệnh thiên tử của cô.

Sau đó Joy không xuất hiện lại nữa, cô cùng theo bố mẹ về nước.

Những mảnh ghép ký ức cùng với Joy ở nước F, giống như một hòn đá ném vào mặt hồ, tạo nên từng gợn sóng trong nội tâm bí ẩn tuổi mười sáu của Tô Úc.

Giọng nói của người đàn ông kia xen lẫn giữa âm điệu của thiếu niên và đàn ông trưởng thành, là dịu dàng sáng sủa trong sự sắc lẹm mỏng manh, giống như thánh tang mà cô yêu nhất "Habanez", lãng mạn tới động lòng người.

Tiếng F lưu loát của hắn cũng động lòng người giống như vậy, nội liễm mà có âm điệu, làm cho tâm trí người ta hướng về.

Tô Úc rất thích hắn, nhưng có lẽ là do tâm lý phản nghịch thời kỳ trưởng thành quấy phá, Tô Úc chưa từng tới quầy lễ tân của phòng cố vấn tâm lý để hỏi phương thức liên lạc của hắn cùng nguyên nhân hắn không tiếp tục làʍ t̠ìиɦ nguyện.

Cô kiên trì với nguyên tắc của mình, giống như người nọ cứ vậy tùy tiện bỏ cô lại, ngay cả một câu từ biệt cũng không có. Nếu cô cứ vậy chạy tới hỏi, thì lại có vẻ như cô không thể rời khỏi hắn.

Cũng chính bởi vì chút ganh đua hơn thua đáng thương ấy, mà mãi đến khi về nước, Tô Úc cũng chưa từng gặp lại hắn.

Trong cuộc sống sau này, mỗi khi nghĩ lại chuyện này, Tô Úc đều rất hối hận. Hối hận bản thân mình khi đó tuổi trẻ không hiểu sự đời, nhưng lại sớm gặp được hắn, bản thân từ khi yêu tới kết hôn, đều chỉ có một mình hắn mà thôi.

Nhớ hắn là một chuyện, hơn nửa tháng cố vấn tâm lý không có kết quả lại là một chuyện khác. Ít nhất thì chứng rối loạn thị giác do gặp kí©h thí©ɧ của cô, quả thực là sau khi về nước mới tốt lên.
« Chương TrướcChương Tiếp »