Đối mặt với người vô cùng có khả năng trở thành chị em dâu với mình, Tô Úc không dám thả lỏng chút nào. Sở dĩ chắc chắn như thế, một là vì địa vị của bộ trưởng Chu ở đế quốc hiện giờ có thể nói là cực kỳ có sức nặng, bất kể là Bùi Lệ muốn tiếp tục tòng quân, hay là chuyển chính, thì đều sẽ là trợ lực cực lớn cho anh ta. Thứ hai là vì, nhà họ Bùi có một người con dâu xuất thân không phải thế gia đã đủ rồi, Chu Niệm Vi cho dù là năng lực và học vấn cá nhân, hay là bối cảnh gia tộc, đều cực kỳ thích hợp.
Nghĩ tới điểm này, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp chưa hề trang điểm của Tô Úc lại không tự chủ hiện lên ý cười.
Muốn hỏi, một người xuất thân từ giai cấp trung sản như Tô Úc, làm thế nào gả được vào nhà họ Bùi.
Không phải là do ngưỡng cửa nhà họ Bùi thấp, mà phải nói là do Bùi Tố thật sự quá cố gắng.
Dù sao với tính tình lười không thích mệt nhọc của Tô Úc, thì chắc chắn không có khả năng chủ động gả vào nhà cao cửa rộng để chịu tội, dùng cách nói lóng của cô năm mười sáu tuổi thì chính là "xách đầu chịu trận".
Huống chi, những thủ đoạn tính kế trong nhà cao cửa rộng đối với một con người yếu ớt được bao bọc từ bé như cô, cũng thật sự không tiếp thu nổi.
Bảy năm trước, Tô Úc mười sáu tuổi. Vì cung cấp cho cô nền giáo dục tốt nhất, từ lúc cô được năm tuổi thì cha mẹ Tô đã dời cả nhà tới nước F, cho cô học đàn dương cầm.
Tô Úc rất có thiên phú về mảng âm nhạc nghệ thuật này, tuổi còn nhỏ đã đạt tới trình độ mà các bạn cùng lứa khó có thể với tới, sự vất vả trong đó cũng không cần phải nói nhiều.
Ngoại trừ chuyện luyện đàn này, là đứa con gái duy nhất mà cha mẹ Tô có được khi lớn tuổi, nên đương nhiên từ nhỏ Tô Úc đã là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, đúng là có chút kiêu căng, nhưng lại chưa bao giờ đến mức điêu ngoa vô lý.
Một cô gái nhỏ bé yếu ớt như vậy, thế nhưng lại gặp phải một trận đấu súng làm thay đổi vận mệnh của đời cô.
Khi nước F tổng tuyển cử, Đảng Dân Chủ và Đảng Cộng Hòa là hai chính đảng lâu năm, đấu tranh đã không còn âm thầm đấu tranh trong tối như mấy năm trước. Hai bên đều dựa vào danh nghĩa trấn áp bạo loạn, công khai nổ súng. Cùng lúc đó, tại biên giới nước F xuất hiện rất nhiều côn đồ có vũ trang, nhân cơ hội làm loạn, đốt gϊếŧ đánh cướp.
Nhưng mà những cuộc nổ súng này từ trước tới giờ đều không xảy ra ở thủ đô. Bởi vì thủ đô là trung tâm chính trị quân sự của cả nước, tập kết hơn phân nửa lực lượng vũ trang của đất nước. Các chính đảng sợ rằng váng đầu, mới có thể để cho người ta có cơ hội lợi dụng.
Sự thật chứng minh, những người cầm quyền của mấy chính đảng lâu đời này thật sự bị váng đầu.