Mai gia chính là nhà mẹ đẻ Mai thị, là phú hộ nổi danh mấy cái thôn phụ cận. Mai gia không chỉ ruộng nhiều, mấy cái nhi tử cũng có bản lĩnh, phụ cận nhân gia ai không đỏ mắt hâm mộ. Mai gia nam đinh nhiều, nữ nhi lại ít, yêu thương nữ nhi là có tiếng. Mai Lão Hán dưới gối liền chỉ có một nữ nhi là Mai thị, mà trong mấy huynh muội Mai thị đồng lứa cũng chỉ có một cái nữ nhi, đó chính là Lư Kiều Nguyệt. Lư Kiều Nguyệt ở Mai gia, đó là bị người Mai gia coi như thân cháu gái mà thương yêu.
Năm đó Lư Kiều Nguyệt lúc sinh ra, thân thể yếu đuối, hai người vợ chồng Mai Lão Hán đau lòng ngoại tôn nữ, lâu lâu liền đem Lư Kiều Nguyệt đưa về Mai gia ở. Lư Kiều Nguyệt lớn như vậy, thời điểm ở Mai gia sinh hoạt cũng không ít so với ở Lư gia, cũng chính là về sau nàng lớn lên, số lần đi Mai gia mới chậm rãi ít đi.
Dù là như thế, mấy người cữu cữu của Lư Kiều Nguyệt lâu lâu cũng sẽ tới cửa tới đón nàng đi tới Mai gia, làm hai vợ chồng già Mai lão hán vui vẻ.
Cho nên nói, nếu là có quan hệ tớiLư Kiều Nguyệt, Mai gia sẽ không trơ mắt nhìn, chắc chắn tận hết sức lực hỗ trợ.
Này hết thảy Hồ thị đã sớm tính toán tốt.
Đúng vậy, tất cả sự việc đều do Hồ thị làm ra . Nàng đau lòng thân muội muội cuộc sống qua đến gian nan, liền không khỏi đem chủ ý đánh tới trên người nhị phòng.
Nhị phòng trong tay có tiền, sau lưng còn có cái Mai gia chống, chất nữ Kiều Nguyệt lớn lên xinh đẹp, tính cách nhu thuận, lại có một tay may vá không tồi. Người khác không biết, nhưng Hồ thị rõ ràng, Lư Kiều Nguyệt thêu thùa mà mang lên trấn trên đi bán, chính là có thể bán không ít tiền.
Chẳng qua hai vợ chồng nhị phòng đau nữ nhi, Đỗ gia có thể cưới Lư Kiều Nguyệt, tương đương cưới một gà mái đẻ trứng vàng.
Hồ thị thừa nhận ý nghĩ của chính mình có chút ích kỷ, nhưng nàng cũng không cho rằng chính mình làm như vậy có sai, nàng thậm chí cảm thấy chính mình cũng là vì nhị phòng tính toán.
Chất nhi Đỗ Liêm của nàng là hậu sinh có tiếng có tiền đồ phụ cận mấy cái thôn, Đỗ gia hiện giờ xác thật gia bần, nhưng cũng không đại biểu về sau cũng sẽ khốn cùng, cho nên nói nhị phòng thật nếu là cùng Đỗ gia kết thân, về sau không biết là ai dính ánh sáng của ai . Nếu không Đỗ gia gia cảnh như vậy kém, như thế nào còn có nhiều nhân gia muốn cùng Đỗ gia kết thân như vậy, đều là đánh chủ ý hy vọng về sau thơm lây.
Phỏng chừng nhị phòng hai vợ chồng cũng là rõ ràng đạo lý này, cho nên nàng đề ra việc này, hai người tuy sắc mặt có chút khó coi, nhưng cũng không có đương trường cự tuyệt.
Đương nhiên trừ những đạo lý ngoài mồm như vậy, Hồ thị còn có khác một ít tâm tư khác, chỉ là không để người khác nhìn ra được.
Hiện lập tức nàng phải làm đó là, đem nam nhân kéo đến trận doanh của chính mình.
“Việc này nhị đệ cùng nhị đệ muội nói như thế nào?” Trầm ngâm nửa ngày, Lư Minh Xuyên hơi có chút do dự hỏi.
Mắt sáng có thể thấy được Lư Minh Xuyên là bị Hồ thị thuyết phục, đổi là những người khác đại để cũng sẽ bị Hồ thị thuyết phục. Hồ thị làm người khôn khéo, am hiểu đắn đo nhân tâm, Lư Minh Xuyên thiên tính đôn hậu, chưa bao giờ là đối thủ của nàng. Cũng may mắn hai người là hai vợ chồng, nếu không Lư Minh Xuyên sẽ bị Hồ thị hố chết. Mà Hồ thị, xác thật giỏi tính kế, cũng sẽ làm tốt giả bộ bên ngoài, bên trong lại là toàn tâm toàn ý vì đại phòng tính toán.
Hồ thị lộ ra một nụ cười: “Ta xem nhị đệ cùng nhị đệ muội tựa hồ cảm thấy có chút khó xử, nhưng hẳn là sẽ đồng ý, rốt cuộc con rể giống Liêm Nhi có tiền đồ như vậy, qua thôn này đã có thể không còn cái cửa hàng khác.” Nàng cũng không có đề cập hôm nay khi nhắc tới việc này, hai vợ chồng nhị phòng kia sắc mặt khó coi. Không phải nàng nhìn không thấy, mà là nàng cảm thấy kia cũng không phải việc quan trọng, hẳn hai vợ chồng nhị phòng rồi cũng đáp ứng.
Lư Minh Xuyên gật gật đầu, giây lát lại nhăn lại mày rậm: “Chính là cha mẹ bên kia thì sao”
Đây cũng là lý do Hồ thị vì sao nỗ lực muốn đem nam nhân kéo vào trận doanh của mình. Nhị phòng cùng Đỗ gia hôn sự cũng chưa nói lộ ra ngoài, nhưng nếu là thật định xuống rồi, tự nhiên phải báo cho Lư Lão Hán cùng Thôi thị, không có đạo lý việc hôn nhân của cháu gái không trải qua gia gia nãi nãi gật đầu.
Hồ thị biết cha mẹ chồng đối với Đỗ Liêm cảm tình không tồi, bọn họ không có khả năng sẽ không đồng ý hôn sự này, nhưng nếu là nhắc về vấn đề của hồi môn là hai mẫu ruộng , cha mẹ chồng khả năng sẽ không qua vui vẻ đồng ý.
Cũng bởi vậy nàng cố ý không đem việc nhị phòng cùng Đỗ gia kết thân lộ ra sớm, đánh chủ ý là tiền trảm hậu tấu, chỉ cần hai vợ chồng nhị phòng đồng ý, cha mẹ chồng bên kia cũng không phải vấn đề. Cũng miễn cho sự tình gặp chồng chất rắc rối, đến lúc đó nhỡ đâu có hướng rẽ.
Hồ thị trước nay xử sự cẩn thận, tất nhiên là suy xét đến so với người khác nhiều hơn.
Thế nhưng hai vợ chồng nhị phòng có thể hay không đồng ý việc này, lại không ở trong phạm vi Hồ thị suy xét. Mắt sáng có thể thấy được Đỗ Liêm là người con rể nhà nhà muốn chọn, hai vợ chồng nhị phòng không có khả năng sẽ bỏ qua.
“Chỉ cần nhị đệ cùng nhị đệ muội đồng ý, cha cùng nương nơi đó không là vấn đề. Đương nhiên, nếu là thật gặp cản trở, mong rằng cha bọn nhỏ, ngươi có thể từ giữa nói vun vào nói vun vào, rốt cuộc đây là việc đối với hai nhà đều có lợi.”
Lư Minh Xuyên không nói nữa, gật gật đầu.
Hồ thị lộ ra một nụ cười được như ước nguyện.