Chương 35: Cải Tiến Hạt Giống

Ôn Noãn nhảy dựng lên: Đừng to quá, nếu không nàng không thể giải thích!

Mãi cho đến khi chiếc lá lớn nhất sinh trưởng to bằng quả bóng bàn thì tốc độ phát triển mới dừng lại.

Tuy rằng vẫn chưa thể ăn, nhưng nó đã trưởng thành bộ dáng bảy tám ngày.

Nhìn luống rau rau xanh mướt, Ôn Noãn há hốc mồm ngẩn ra: Giờ nên giải thích như thế nào đây?

Chẳng qua chuyện này tóm lại là chuyện tốt!

Trong lòng nàng cực kỳ vui vẻ, không ngờ mây tía lại có thể thúc đẩy sự phát triển của thực vật!

Cũng không biết có thể cải tiến hạt giống được không?

Ôn Noãn vội vàng vào nhà.

Sau đó lấy ra những hạt giống mà Ngô thị đã chuẩn bị.

Ở niên đại này, hầu hết các loại hạt giống rau dưa đều là chính mình để lại trồng, trừ phi rau dưa năm đó không tốt, mọc không lớn hoặc là không thể ăn mới không lưu, năm thứ hai muốn trồng lại đến trấn trên mua hoặc là đổi của nhà hàng xóm.

Năm nay Ngô thị đã để lại hạt giống mướp hương, dưa hấu, bí đỏ, bí đao, hồ lô, đậu que, ớt cay, cà tím, khổ qua và các loại rau dưa khác, tất cả đều được chọn từ hạt giống to nhất.

Hạt giống rau dưa chỉ chừa một ít, còn những thứ khác không có, mùa này rau cải, cải ngồng, cây du mạch, rau xà lách, rau chân vịt, cải thìa, cải trắng là mùa sinh trưởng tốt nhất, chờ mùa này trưởng thành, chọn một vài cây lớn lên tốt nhất dùng làm hạt giống cho lần sau là được.



Hạt giống rau dưa Ngô thị để lại năm nào cũng tốt nhất nên rau dưa của gia đình họ năm nào cũng phát triển rất tốt, người trong thôn có khi còn bỏ tiền ra mua hạt giống của họ.

Ôn Noãn nhìn từng viên hạt giống no đủ, lại nghĩ đến vừa rồi mây tía vẫn chưa dùng xong, Ôn Noãn lấy từng bao hạt giống ra một ít, trộn lẫn vào nhau, trong lòng nghĩ một chút, bắt đầu cải tiến.

Mây tía tràn ra, bao bọc hạt giống.

Trong lòng Ôn Noãn vui vẻ, xem ra có thể, nàng nghĩ thầm: Hy vọng những loại rau dưa này có thể chịu rét, mùa đông cũng có thể trồng ra, hơn nữa trái cây mọc ra vừa to vừa nhiều, lại ngọt thơm!

Lần này mây tía quanh quẩn có hơi lâu.

Thật sự là do yêu cầu của Ôn Noãn hơi nhiều một chút!

Ôn Noãn nhìn chằm chằm những hạt giống đó không chớp mắt.

Ôn Nhiên như một cơn gió chạy vào: “Tam tỷ, rau trong sân đột nhiên lớn lên rất nhiều!”

Ôn Noãn vội vàng rút tay về.

Ôn Nhiên thấy Ôn Noãn đặt tay lên hạt giống, hành động kỳ quái hỏi: “Tam tỷ, tỷ đang làm gì vậy? Là đang dùng tay hâm nóng những loại hạt giống rau này sao?”

“Muội không thấy sao?”

Nếu như nàng có thể thấy mây tía, hẳn là sẽ hỏi vì sao lại có mây tía trước mới đúng!

“Thấy cái gì cơ?”



“Mây tía nha! Tỷ thấy số hạt giống này phát ra một đoàn mây tía.”

“Tỷ hoa mắt rồi sao? Làm gì có mây tía?” Ôn Nhiên đến gần, nhìn sát vào, nghiêm túc nhìn từng viên hạt giống no đủ: “Có sao? Không có nha! Nhưng mà hình như những viên hạt giống này đặt biệt no đủ”.

Chẳng lẽ chỉ có nàng mới có thể nhìn thấy mây tía.

Vậy thì nàng cũng yên tâm!

Nhưng mà cũng có khả năng là do Ôn Nhiên không nhìn thấy được.

“Tỷ trêu muội thôi, tỷ chỉ là muốn lấy những viên hạt giống này ra xem thử bây giờ trồng có thể ra trái vào mùa đông hay không, để mùa đông nhà chúng ta có rau dưa ăn mà thôi.”

Ôn Nhiên lắc đầu: “Việc này hẳn là không thể! Trước nay đều chưa từng có người trồng thử”.

Mùa nào trồng rau nấy đã được truyền từ đời này sang đời khác, nếu như trồng được thì đã có người trồng từ lâu rồi.

Ai mà không muốn ăn no một chút?

“Không thử thì làm sao biết, chúng ta lấy một chút thử đi!” Ôn Noãn bao lại những viên hạt giống nàng đã dùng mây tía cải tiến, sau đó gói những viên hạt giống chưa cải tiến lại và đặt về chỗ cũ.

Ôn Nhiên thấy vậy thì nóng nảy: “Tam tỷ, không thể tai họa hạt giống! Tất cả rau dưa chúng ta ăn năm sau đều ở chỗ này!”

Lương thực không đủ, chỉ dựa ăn nhiều rau một chút! Tuy rằng ăn rau dưa cũng không đủ no.