Ăn cơm xong, đợi lí chính đi, Thẩm lão gia lại gọi người trong cả gia đình đến phòng ông.
“Sắp phải thu hoạch vụ thu, hai năm trước mùa màng không tốt, đầu tiên lũ lụt sau là hạn hán, nhà ta may mắn còn chút lương thực, thôn chúng ta cũng không bị tai họa nghiêm trọng như những thôn khác, mới có thể vượt qua mấy năm gian nan, năm nay cuối cùng cũng được thu hoạch. Hiện tại đã phân gia, năm nay thu lương thực, liền theo ruộng đất mà phân, ruộng của nhà ai thì lương thực của nhà đó, các ngươi có ý kiến không?”
Mấy huynh đệ cùng nói: “Không ý kiến”.
“Lương thực năm nay mọi người cùng đi thu hoạch!” Thẩm lão gia phân phó: “Từ ngày mai, trẻ em từ tám tuổi trở lên và người lớn đều phải xuống đất gặt, ai cũng phải đi không được trốn tránh, đại phòng cũng phải đi. Mấy ngày tới thời tiết tốt, rất nhiều lão nhân trong thôn đều đoán sẽ không mưa, chúng ta nhanh tay thu xong lương thực, phơi khô cất kho.”
Một người cũng không thể trốn việc? Nghe xong lời này Hiểu Nhi lại nhắc nhở ông nội nàng: “Ông nội, mẹ cháu còn đang ở cữ, không thể làm việc, nếu không sẽ để lại di chứng, về sau già rồi liền phiền toái.”
Thẩm Trang thị nổi giận: “Gan to quá nhỉ, gia đình nhà nông, nhà ai gặt gấp cả nhà đều phải làm việc, ông trời ơi, đây là muốn ta hầu hạ cả nhà các ngươi, ngươi cả ngày nằm trên giường không sợ giảm thọ?” Đến nỗi không được ở cữ, để lại di chứng, cũng không liên quan đến chuyện của bà, hiện tại đã phân gia, về sau có chữa bệnh cũng không dùng đến bạc của bà.
“Vợ lão tam không cần đi, tình huống đặc biệt thì xử lý theo cách đặc biệt.” Thẩm lão nhân trừng mắt nhìn Thẩm Trang thị, vừa mới ngừng được một lúc mà giờ bà lại làm loạn.
Lý thị cũng không vui, người của các phòng, đại phòng chỉ làm nền, đi làm việc không bằng nói đi quấy rối. Hai vợ chồng tam phòng và mấy đứa nhỏ còn được, nhưng Lưu thị không làm thì chỉ có một lao động chính, tứ phòng lại chỉ có hai người. Nhị phòng bọn họ người nhiều, vì thế hầu như mọi việc đều do nhị phòng làm. Bây giờ đã phân gia, nàng không muốn giúp những người khác làm việc: “Cha, nếu đã phân gia, hoa màu trên ruộng cũng của mỗi nhà, nhà ai nhà nấy đương nhiên là phải tự đi thu.”
Thẩm lão gia tử không thêm để ý lời nói của Lý thị, vợ lão nhị đây là không muốn chịu khổ. Ông nói Thẩm Trang thị: “Lão bà, bắt đầu từ ngày mai ba bữa cơm thức ăn đều phải đủ ăn, cơm trưa và cơm tối mỗi bữa ít nhất đều phải có thịt”.
Thẩm Trang thị nghe xong lời này thì không vui: “Ăn thì muốn ăn no, còn muốn mỗi bữa có thịt, bạc đều đã chia, ta lấy bạc đâu ra mà làm cơm, không có lương tâm, người đàn ông thối tha, ta đã già như vậy rồi còn phải nấu cơm cho con, không ăn thì thôi, dù sao đã phân gia, làm xong việc ai về nhà nấy ăn là được.”
Thẩm lão gia đau đầu, bà vợ này, thiếu hiểu biết, không ngừng nào loạn.
“Tôi nói như thế nào thì như thế đấy, tại sao bà cứ náo loạn cái gì!”
“Tôi náo loạn? Tôi vì ông sinh con đẻ cái, lo liệu việc nhà, đi theo ông chịu không ít khổ, bây giờ sắp già rồi, ông liền ghét bỏ tôi, trời ơi, tôi đã làm gì nên tội …”
“Được rồi, bà đây là không thể nói đạo lý, bà không cần kêu khóc om sòm nữa, lương thực mới còn chưa đi thu, lương thực cũ đều ở trong tay bà, muốn ăn như nào thì ăn đi? Nếu không bà đem lương thực còn lại phân cho mọi người đi!” Hai ngày nay Thẩm lão gia tức giận nổ phổi.
Nghe xong lời này, Thẩm Trang thị lập tức im lặng, dưới sự quản gia của bà, mỗi bữa của Thẩm gia đều rất tiết kiệm, năm kia nhân lúc lương thực rẻ hơn mua vài thạch lương thực (1), bây giờ vẫn còn dư rất nhiều, một tháng gặt gấp, nuôi cả gia đình ăn, cũng ăn không hết.
Thẩm lão gia nắm được điểm yếu của bà, vậy mới nói hiểu Thẩm Trang thị nhất vẫn là Thẩm lão gia.
Mà Lý thị nghe được Thẩm lão gia nói, mắt đều sáng lên, vừa định mở miệng, Thẩm lão gia liền nói trước: “Cứ như vậy quyết định đi, ai còn có ý kiến, trong thời gian thu hoạch ai nấu cơm thì ta không cần biết. Hiện tại mọi người đều trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai dậy sớm một chút để làm việc.”
Nghe xong lời này, Lý thị không dám nói nữa, chỉ là trong lòng không phục lắm.
Sau khi Hiểu Nhi trở về phòng mình, đóng kỹ cửa rồi vào không gian, trước tiên tắm rửa một cái ở suối nước không gian. Sau đó mới sắp xếp không gian: Tối qua nàng gom được một ít hạt giống dược liệu trong không gian, đầu tiên là trồng một mẫu nhân sâm, một mẫu linh chi, trồng một mẫu đất thảo dược khác hay gặp, còn đi trộm một ít thóc, lúa mạch, bắp và các loại rau linh tinh trong kho của Thẩm gia để trồng một mẫu đất. Bây giờ nhân sâm và linh chi đều đã mọc, mà thảo dược khác có thể thu hoạch, thóc, lúa mạch, bắp và rau dưa đều có thể thu hoạch, rau dưa đều nở hoa, kết hạt, hạt giống rơi trên mặt đất, lại mọc rau dưa mới, rau dưa mới này bây giờ ăn là vừa, Hiểu Nhi lập tức thu hoạch những thứ có thể, như thế này cũng quá nhanh chín đi!