🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Nhϊếp Thông cũng cảm thấy đây là một người quái dị, ẩn ẩn có chút hối hận cái gì cũng chưa hỏi đã thả hắn rời đi, có khi nào đây cũng là một nhân vật nguy hiểm không?
Người cũng đã đi xa, hắn muốn nói cái gì cũng không còn kịp rồi.
Hất hất đầu, hắn một lần nữa lộ ra tươi cười, nói với mấy người Cố Vân Đông, “Đi thôi, ta trước mang các ngươi qua nhà biểu cô ta.”
“Được.”
Cố Vân Đông một lần nữa nâng xe đẩy, đi theo phía sau Nhϊếp Thông, tiếp tục đề tài bị đánh gãy lúc trước, “Ngươi nói muốn ta giúp cái gì?”
“Khụ.” Nói đến cái này, Nhϊếp Thông nhịn không được ho nhẹ một tiếng, “Là thế này, biểu cô của ta người này thực sự rất thích tiểu hài tử, đặc biệt là tiểu hài tử xinh đẹp.”
Thấy Cố Vân Đông nhíu mày, tựa hồ là hiểu lầm, hắn vội nói trọng điểm, “Ta là muốn cho đệ đệ muội muội ngươi thời điểm không có việc gì, bồi biểu cô tâm sự.”
“……” Cố Vân Đông có chút khó có thể lý giải mạch não của hắn, “Chỉ như vậy?”
“Cái kia, kỳ thật là , chủ yếu là biểu cô của ta, có chút dong dài, không đến nửa canh giờ căn bản sẽ không dừng lại.” Nhϊếp Thông cũng thực bất đắc dĩ, “Gần nhà nàng cũng có rất nhiều tiểu hài tử, nhưng ngươi cũng biết, mấy oa nhi bốn năm tuổi nơi nào kiên nhẫn nghe người ta nói chuyện? Riết rồi mấy đứa nhỏ thấy biểu cô đều đi đường vòng.”
Kia xác thật là rất dong dài.
Cố Vân Đông cúi đầu nhìn về phía đệ muội của mình, ngô, chỉ là bồi nói chuyện mà thôi, hẳn là không vấn đề gì đi.
Bởi vậy, nàng thực quyết đoán gật đầu, “Không thành vấn đề.”
Nhϊếp Thông tức khắc liền hứa hẹn, “Ngươi yên tâm, con người biểu cô rất tốt.”
Người tốt mà tiền thuê nhà còn đắt như vậy, nếu là bồi chuyện mà có thể giảm thêm tiền thuê nhà thì tốt rồi.
Mấy người vừa đi vừa trò chuyện, không bao lâu, liền ngừng trước cổng một căn nhà trong ngõ nhỏ.
Nhϊếp Thông đi trước đẩy cửa đi vào, Cố Vân Đông mang theo đệ muội đứng ở cửa chờ.
Cố Vân Thư lúc này mới tìm được cơ hội, duỗi tay kéo kéo tay áo đại tỷ, nhỏ giọng hỏi, “Đại tỷ, ta phải bồi nhân gia nói chuyện phiếm sao? Ta đây nói cái gì?”
“Ngươi có thể nghe nàng nói cái gì.” Cố Vân Đông ngồi xổm xuống, lấy ra khăn ướt lau mặt cho hắn, đến nhà người khác, đương nhiên phải sạch sẽ một chút, “Chờ ngươi nghe xong, quay đầu nói lại cho đại tỷ nghe. Đương nhiên, ngươi cũng có thể hỏi nàng bất cứ vấn đề gì cũng được.”
Cố Vân Đông đối với Tuyên Hoà phủ không có quá nhiều hiểu biết, vừa lúc đυ.ng tới một lão thái thái thích nói chuyện phiếm, không phải là nơi thu thập tin tức tốt nhất sao? Điều gì cần chú ý, nàng đều có thể biết.
Cố Vân Thư cái hiểu cái không gật gật đầu, bên kia Cố Vân Khả đã duỗi đầu nhỏ lại đây, “Đại tỷ, ta cũng lau lau.”
“Xú mỹ tiểu nha đầu.” Cố Vân Đông điểm điểm cái mũi nhỏ của nàng, “Ngươi cũng phải bồi ca ca cùng lão thái thái nói chuyện phiếm biết không?”
“Ta bồi đại tỷ.” Càng thích đại tỷ, mới không cần bồi ca ca.
“Ngươi nếu là nghe lời, đại tỷ sẽ làm đồ ăn ngon cho ngươi.”
Cố Vân Khả lập tức đi kéo tay Cố Vân Thư, “Ta sẽ nghe lời.”
Cố Vân Đông cảm thấy, tiểu cô nương này sớm muộn gì có một ngày sẽ bị người ta dùng đồ ăn lừa đi, lập trường cũng quá không kiên định rồi.
Mới nghĩ, bên tai bỗng nhiên truyền đến thanh âm kinh gào , tựa hồ là đầu ngõ bên kia truyền đến, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Cố Vân Đông cũng tò mò, vội nói Dương thị mang theo hai đứa nhỏ vào cửa, sau khi đóng cửa lại, mới cẩn thận hướng tới đầu hẻm đi đến.
Đầu hẻm có một cây đại thụ, giờ phút này dưới gốc cây liền vây quanh một vòng người, chỉ chỉ trỏ trỏ không biết nói cái gì.
Nàng đứng lên một tảng đá để nhìn vào trong, tức khắc sửng sốt.
Kia không phải là cái tên thiếu niên lúc trước gặp ở cửa nha môn sao? Hắn đây là đang…… trói người?