Chương 11: Hoắc Khải Minh trở về

Edit & Beta: moè Sana

Vô luận là người trong sân hay là người xem náo nhiệt ngoài tường viện, kể cả quần chúng ăn dưa Triệu Noãn Tình ở bên trong tất cả đều bị một màn này làm cho sợ ngây người, Lưu thị là người kinh hãi nhất.

Bà ta tổng cộng có ba nhi tức, nhưng cho tới bây giờ chỉ có Dương Kim Hoa sinh cho Hoắc gia một tôn tử, hai nhi tức còn lại không nói đến tôn tử, ngay cả tôn nữ cũng không thấy một đứa, thật vất vả lão đại tức phụ mới mang thai, nhưng xem ra nhất định là không giữ được, bà giậm chân một cái, âm ngoan trừng mắt nhìn mẫu tử Dương Kim Hoa.

Hoắc Tử Lan mặc dù là kẻ gây ra chuyện này, nhưng hài tử bốn tuổi như hắn thật sự chưa từng nghĩ muốn hại chết đệ đệ hoặc muội muội trong bụng đại bá nương, nhìn thấy tình huống hiện tại cũng sợ choáng váng, chỉ biết nắm chặt váy Dương Kim Hoa, miệng bất lực lẩm bẩm: “Ta không phải cố ý, ta không phải cố ý...”

Dương Kim Hoa hiển nhiên cũng biết nhi tử gây họa, thừa dịp mọi người loạn thành một đoàn, nàng lặng lẽ dẫn Hoắc Tử Lan trở về phòng của mình, “phanh” một tiếng gắt gao đóng chặt cửa phòng lại.

Ánh mắt Hoắc Khải Tinh đều đỏ rực, bởi vì thứ tự trưởng ấu, đứa nhỏ này hắn trông mong không biết bao lâu, làm lão đại trong nhà, hắn thành thân sớm nhất, chỉ muộn hơn Hoắc Khải Minh nửa tháng.

Nhưng bởi vì sau khi thành thân hắn vẫn không có hài tử, không ít lần bị phụ mẫu và lão nhị chỉ trích cùng cười nhạo, ở mặt này hắn kỳ thật rất tự ti. Hiện tại thật vất vả hắn mới có thể làm cha, còn chưa kịp cao hứng đã lập tức bị tiểu chất tử đánh rớt, hắn quả thực không biết nên hận ai bây giờ.

“Lão đại, còn ngây ra đó làm gì? Mau ôm tức phụ ngươi trở về phòng, lão tam, ngươi đi mời đại phu, mau đi!” Lưu thị bị tiếng đóng cửa của Dương Kim Hoa làm cho tỉnh táo, bắt đầu phân phó các nhi tử đang loạn cào cào đi làm việc.

Hoắc Khải Tinh và Hoắc Khải Ngôn được lão mẫu thân phân phó rốt cuộc cũng biết mình nên làm gì, Hoắc Khải Tinh đến trước mặt Phương Thục Bình ôm lấy nàng ta rồi chạy vào phòng mình, mà Hoắc Khải Ngôn thì quay đầu xông thẳng ra ngoài sân, kết quả trực tiếp đυ.ng phải người đang muốn vào cửa.

“Đại, đại ca?” Hoắc Khải Ngôn thiếu chút nữa bị đυ.ng bay ra ngoài, hắn đứng lại nhìn thấy người mới tới, giật mình gọi.

“Khải Ngôn? Ngươi hoang mang rối loạn tính toán đi đâu?” Người tới hỏi, giọng nói ưu nhã trầm thấp như đàn cello lập tức hấp dẫn ánh mắt Triệu Noãn Tình. Nàng híp mắt đánh giá nam tử cao lớn mặc trường sam của thư sinh trong hai người vừa đi vào, nhịn không được hai mắt sáng ngời.

Người này bộ dạng thật sự quá tốt, hai hàng lông mày rậm nghiêng về phía tóc mai, một đôi mắt như hoa đào nhìn quanh, sống mũi cao thẳng, hai cánh môi đầy đặn, hồng hào như thoa son, hơn nữa dáng người hắn thon gầy cao ngất, quả thực có thể đánh bại tất cả tiểu thịt tươi ở hiện đại.

Nhìn khuôn mặt gần như hoàn mỹ này, Triệu Noãn Tình đột nhiên nhớ tới một chuyện, nàng vừa xuyên tới liền gặp đủ loại chuyện phiền toái, vẫn chưa có cơ hội nhìn xem thân thể nguyên chủ đến tột cùng trông như thế nào!

“Mẫu thân, hắn là phụ thân!” Biết mẫu thân cái gì cũng không nhớ rõ, tiểu bánh bao Hoắc Tử Thần thấy nàng nhìn người mới tới không chớp mắt, vì thế tri kỷ ghé vào tai nàng nhỏ giọng nhắc nhở.

Cái gì? Nam nhân chỉ nói chuyện cũng có thể làm cho lỗ tai mang thai, lại hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ quan của nàng kia cư nhiên lại là tra nam trượng phu của nguyên chủ sao? Thanh âm dễ nghe như vậy, vẻ ngoài đẹp mắt như vậy, lại là của người đó thì thật đúng là uổng phí!!!

Nghĩ đến nguyên chủ bi thảm bất lực giãy dụa trong căn phòng rách nát kia hai ngày mới tắt thở, Triệu Noãn Tình với ánh mắt không tốt nhìn về phía Hoắc Khải Minh, trên người bất giác tràn ra sát khí nhàn nhạt. Thật sự là đáng tiếc cho bộ da và thanh âm này.

Lúc Hoắc Khải Minh trở về có chuẩn bị, hắn nhớ rõ kiếp trước thê tử của hắn là chết vì rơi xuống nước, xong không xem đại phu không uống thuốc, cho nên sau khi thôi kích động khi biết bản thân sống lại, trên đường trở về còn nhân tiện mời một lão đại phu y thuật cao minh từ trên trấn về cùng.

Kết quả vừa vào nhà, không đợi hắn nhìn thấy tức phụ và nhi tử của hắn, đã nghe Hoắc Khải Ngôn kể chuyện vừa mới phát sinh. Nếu đã đυ.ng phải khẳng định không thể mặc kệ, cho nên hắn chỉ có thể để đại phu xem bệnh cho Phương Thục Bình trước, chờ xem xong lại dẫn đi xem bệnh cho tức phụ hắn.

Thấy có sẵn đại phu, Hoắc Khải Ngôn đương nhiên sẽ không khách khí, trực tiếp kéo lão đại phu bị xe bò xóc thất huân bát tố kia đến phòng Hoắc Khải Tinh.

Lúc này Hoắc Khải Minh mới cảm giác được một đạo ánh mắt như hình với bóng nhìn theo hắn, hơn nữa chủ nhân của ánh mắt kia hiển nhiên không có hảo cảm với hắn.

Hắn nghi hoặc nhìn theo ánh mắt kia, liền thấy một nữ nhân tuy thập phần gầy gò, nhưng đứng lưng thẳng tắp, trong ngực còn ôm một tiểu nam hài đầu thì to nhưng thân hình lại gầy gò.

Vốn lúc Triệu Noãn Tình chết Hoắc Tử Thần còn quá nhỏ, trong trí nhớ của hắn tất cả ấn tượng về mẫu thân có hơn phân nửa đều là hắn tưởng tượng ra, cho nên đối với Triệu Noãn Tình xuyên không tới hắn không có cảm giác có cái gì không đúng.

Nhưng Hoắc Khải Minh thì khác, là một Thượng Tướng liên bang từng chinh chiến trên dải ngân hà, cho dù bình thường chỉ ngẫu nhiên lướt qua nhau, hắn cũng có thể ghi nhớ rõ ràng dáng vẻ của Triệu Noãn Tình, cho nên sau khi nhìn thấy một Triệu Noãn Tình hoàn toàn khác, suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là linh hồn nàng cũng thay đổi rồi.

Bởi từ trên người Triệu Noãn Tình chẳng những không có chút cảm giác hèn mọn nào, ngược lại, hắn thậm chí cảm nhận được một loại sát khí lạnh thấu xương nhưng được nàng cố ý che dấu.

Đồng dạng lăn lộn tám năm ở Mạt Thế, ngay lúc ánh mắt hắn lướt qua nhìn nàng, Triệu Noãn Tình trong nháy mắt cũng cảm nhận được một loại bức bách làm nàng hít thở không thông, đó dĩ nhiên là cao cấp dị năng giả đẳng cấp áp chế đối thấp cấp dị năng giả.

??? Tình huống gì thế này? Rốt cuộc Hoắc Khải Minh là ai? Chẳng lẽ hắn cũng từ Mạt Thế xuyên đến? Hơn nữa đẳng cấp dị năng cũng theo tới? Còn cao hơn nàng?

Triệu Noãn Tình lập tức cả người không tốt, ở Mạt Thế dị năng của nàng không phải dị năng công kích, thật vất vả mới xuyên tới một thời đại không có dị năng, nàng còn có một thân khí lực vượt xa người thường, còn không đợi nàng bắt đầu tự mãn, kết quả lại xuất hiện một người có thể nghiền chết nàng, vậy nàng có còn là thân khuê nữ của Lão Thiên gia nữa không vậy??

Triệu *Lão Thiên gia thân khuê nữ* Noãn Tình không vui…

Hoắc Tử Thần không hề cảm nhận được sự buồn bực của nương, bởi vì hiện tại trong lòng hắn cực kỳ phức tạp.

Tuy rằng đời trước lúc nương qua đời hắn còn quá nhỏ, rất nhiều chuyện cũng không nhớ rõ, nhưng hắn lại nhớ rõ bởi vì mẫu thân qua đời, phụ thân phải thủ tang một năm, cho nên bỏ lỡ viện thí sang năm, không thể không đợi thêm hai năm nữa.

Trong hai năm này, thúc công cả ngày than thở, thẩm bà cùng các vị thẩm thẩm thường thường sẽ mắng mẫu thân vài câu, mà hắn cũng thường xuyên bị bọn họ đánh không có lý do, thẳng đến khi phụ thân ở kỳ viện thí thi đậu Lẫm sinh[1], những hành động này của bọn họ mới hơi thu liễm một chút.

[1] Lẫm sinh: những người thi đậu kỳ thi viện được gọi là tú tài, đứng đầu gọi là Lẫm sinh.

Hoắc Tử Thần dùng sức lắc đầu, muốn lắc hết tất cả những ký ức không tốt trong đầu ra ngoài.

“Tử Thần làm sao vậy?” Triệu Noãn Tình tạm thời ngừng miên man suy nghĩ, một lòng một dạ nhìn về phía nhi tử, hiện tại ở trong lòng nàng, hài tử của nguyên chủ so với trượng phu của nàng đáng tin cậy hơn nhiều.

“Mẫu thân... không thích phụ thân trở về sao?” Hoắc Tử Thần nhỏ giọng hỏi nàng.

“Ai da! Cái này…” Triệu Noãn Tình cười ha ha, vắt hết óc suy nghĩ từ ngữ ứng phó với tiểu bánh bao, “Kỳ thực cái nhìn của mẫu thân không quan trọng! Chủ yếu là tiểu Tử Thần của nương không thích cha trở về?”

“Phụ thân không quan tâm chúng ta, cho nên...cho nên Tử Thần cũng không biết có thích phụ thân trở về hay không.” Hoắc Tử Thần cúi đầu nhìn hai bàn ngón tay như chân gà của nó.

“Vậy chúng ta liền xem biểu hiện của phụ thân rồi quyết định có thích hắn trở về hay không nhé!” Triệu Noãn Tình một tay ôm tiểu bánh bao, tay còn lại vẫy vẫy biểu thị ý hắn không ngoan thì chúng ta sẽ không chơi với hắn.

Tiểu bánh bao Hoắc Tử Thần:...

Nếu nghĩ không ra thì trước hết không nghĩ nữa! Dù sao nàng cũng không thể trở về, nếu Hoắc Khải Minh quả thật là đại móng heo trong truyền thuyết, nàng liền nghĩ biện pháp mang theo tiểu bánh bao hòa ly với hắn, dù sao nàng còn có không gian, hai mẫu tử không lo sống không nổi, cứ vui vẻ quyết định như vậy đi!!!