Chương 1: Mới tới (2)

CHƯƠNG 1: MỚI TỚI (2)

Editor: ThienTue835

Trương thị là người có tính tình nhanh nhẹn, thấy nàng gật đầu, lập tức bưng chén không mang ra ngoài, không lâu sau, bên ngoài liên vang lên tiếng va chạm nồi chén gáo bồn.

Lâm Vân Hi nhẹ nhàng thở ra, thân thể mềm mại lui sau dựa vào tường, nói thật, nàng rất lo lắng bị người nhìn ra sơ hở, rốt cuộc cũng là hai linh hồn hoàn toàn bất đồng, hơn nữa, sinh hoạt thời đại này này còn kém nhiều, cũng may đời trước tính mình cũng yên tĩnh, không quá yêu thích nói chuyện, về sau cẩn thận một chút chắc sẽ không có gì trở ngại.

Nàng hôn mê lâu như vậy, thân mình đều sớm cương cứng, bây giờ một chút cũng không buồn ngủ, nhưng lại chẳng có gì để làm, chỉ đành nhắm mắt dưỡng thần, thuận tiện nghĩ đến cuộc sống sinh hoạt về sau.

Nguyên chủ này đúng là người có số khổ, nguyên trước đây cũng có một mối hôn nhân tốt, cũng chính là Thu gia ở huyện thành, Thu gia trấn trên là phú hộ, khi lão đồng sinh còn sống đã hạ xuống việc đính thân, tính ra là gả cao, vốn dĩ 3 năm trước đây là thành hôn, không ngờ lão đồng sinh mất do bệnh, không lâu sau Thu gia kia liền tới cửa từ hôn, tuyên bố không thể vì giữ đạo hiếu mà làm chậm trễ kéo dài hương khói nhà bọn họ, lý do rất đường hoàng, đáng tiếc là giấy không thể gói được lửa, trong thôn có người làm công ở huyện thành lặng lẽ nói cho Lâm Thanh Văn, có tiểu thư của thương hộ Thái gia coi trong công tử Thu gia, mà gia nghiệp của Thái gia lớn cùng với tiểu thư Thái gia cũng có vài phần tư sắc, Thu gia liền động ý niệm hối hôn, chẳng qua dựa vào Lâm Vân Hi giữ đạo hiếu mà đề ra thôi, Lâm Thanh Văn thiếu chút nữa là tức chết, một hồi xé nát thư đính hôn, cùng đuổi bà mối và ném tất cả các đồ bồi thường ra ngoài cửa, đồng thời phát thề từ đây đến lúc chết cũng không lui tới nữa.

Mối quan hệ của Thu gia cùng Lâm gia bắt nguồn từ lúc lão đồng sinh đã cứu trưởng tử Thu gia Thu Phong từ trong sông ra, Thu gia lúc ấy lựa chọn cùng Lâm gia liên hôn nguyên nhân chính là để báo ân, quan trọng hơn cả là do Lâm Vân Hi lớn lên thực sự xinh đẹp, lại được lão cha đồng sinh dạy dỗ biết chữ, tính tình dịu ngoan, trừ bỏ nhà nghèo ra thì không còn gì để chê, nhưng cái gì cũng không bằng sự dụ hoặc của tiền tài, sinh ý của Thu Phong ngày càng lớn, liên tục buôn bán ở kinh thành, làm cho những người ở quê tức khắc cảm thấy thân phận nước lên thì thuyền lên, liền đối với hôn sự này có chút không hài lòng, hiện tại có nhiều sự lựa chọn tốt hơn, liên không chút do dự đến hối hôn, cũng không biết việc này Thu Phong có biết không, nhưng hiện tại việc này đã không còn quan trọng nữa.

Ở nơi mà xem thanh danh còn quan trọng hơn sinh mạng như cổ đại, thì việc bị từ hôn là một việc không hay ho gì. Tuy rằng việc này không phải lỗi do Lâm gia, nhưng trong thôn vẫn có người đối với Lâm Vân hi chỉ chỉ trỏ trỏ. Nguyên chủ vốn có tính trời sinh là người nhạy cảm, có buồn bực gì đều giữ ở trong lòng, dần dần tích tụ lại thành ấm ức.

Một kỳ giữ đạo hiếu là 3 năm, Lâm Vân Hi cũng đã 18 tuổi. Ở cổ đại, 18 tuổi mà chưa thành thân liền được xem là lỡ thì, ca ca tẩu tử liền sốt ruột, sợ chậm trễ hạnh phúc cả đời của nàng, liền trong tối ngoài sáng tìm không ít mai mối, đáng tiếc, bởi vì nguyên nhân tuổi quá lớn, những người được giới thiệu đều là những kẻ chơi bời lêu lổng hoặc là người đã qua một đời vợ, Lâm Thanh Văn cùng Trương thị xem nàng như con gái của mình, tự nhiên không thể đem nàng chịu tội, nên việc hôn nhân này đã kéo dài hơn một năm còn chưa có tin tức. Nghe ca ca tẩu tử nói liền từng vụ lại từng vụ đều không có kết quả, vì việc này mà Lâm Vân Hi đã lén khóc không biết bao nhiêu lần.