Chương 18
Níu chặc lấy cô nhỏ vẫn cái mặt mơ mộng đó. ịn ịn vào má cô
-hồi sáng đó nha. bé kiu tớ rất xinh nhưng mà thần kinh của tớ thì không được ổn định
-không còn gì chối cãi
Cô lí nhí, một phần vì đoán được câu trả lời của nó rồi. nhỏ linh chạy đến phía cửa sổ nhìn xuống. Cô đưa ánh mắt thanh tao cuối nhìn thứ mà nhỏ đang nhìn dưới sân bóng. nó ở dưới sân ngồi im chẳng chịu hoạt động. gương mặt chây lười của nó làm cô khẻ mỉm cười. nó ngồi không nhúc nhích, gối đầu vào thân cây mơ màng như chìm vào giấc ngủ. nhìn cái bản mặt gai tinh của nó làm cô muốn lao đến mà nhéo mà vò nhưng cũng phải kìm nén. Nhỏ Linh quay tròn quay tròn rồi lại ập mặt vào kính than thở
-hỡi cô bé có mái tóc đỏ ngồi dưới gốc cây kia ơi...ta là người đẹp nhất trường này, đến Minh Hy cũng công nhận??? Hức hức.... tại sao nàng lại từ chối lời tỏ tình của ta chứ hức hức...
Nhỏ lau lau nước mắt. đám con trai giả bộ khóc lóc bù lu bù loa lên.. trên gương mặt cô có chút gì đó khác lạ. đôi mắt như hờn giỗi. bàn tay thì xếp sách nhưng lại vò cái bìa sách tội nghiệp. và dần dần cái sự kỳ lạ ấy càng hiện rỏ hơn. Gương mặt lạnh lùng khắc lên chữ "GHEN " to tướng. rồi đi lên sân thượng
Bên dưới sân bóng. đám con gái bao quanh cơ thể nhỏ nhắn kia mà hò hét xin số. nó thẩn thơ như người mất hồn à thì nó chẳng thích hoạt động vào sáng sớm chút nào cả. lếch vào trong lớp. cứ bị bọn con gái bao vây. không khí đang trong lành dưới sân. tiếng cười đùa không ngớt của các học sinh thiên thần. đối nghịch hoàn toàn với không gian trên sân thượng. chỉ một con người mà sát khí nồng nặc khi thấy hình ảnh chướng tai gai mắt kia. sát khí đen cả một vùng. Khoảng đâu một lát thì nó lên cầm theo hợp cơm mà mặt nó vẫn thộn ngu ngu. nó ngồi xuống mà ăn ngon lành chẳng thèm chào hỏi cô. ánh mắt cọp cái kia trừng trừng quay sang nó. nó ngước mặt lên nhìn con người cao cao trước mặt. đôi mắt nâu một mí long lanh của nó nhìn cô mơ màng, rồi cái nghiêng đầu vô tình làm cho tim ai kia bùng nổ. cái tà khí trên đầu cô đã bị dập tắt bởi làn sương màu hồng đầy bông, cô vội quay đi để trấn tĩnh mình. nó cứ khều khều cô
-sao thế. Minh Hy?
-không.. không sao hết?
Cô vội vàng mở cơm của mình rồi ăn. bỗng nhiên. có đặt tay mình lên trên tay cô nhìn cô một cách tha thiết
-nhìn...nhìn cái gì....
-Minh Hy à!
-cái...gì. ?
Mặt cô càng ngày càng đỏ khi nó đến gần. nó chồm về phía người cô. ánh mắt mơ màng đầy quyến rủ.
-tôi muốn "cái đó" của cô?