Chương 17
Nó quay lại đưa ánh mắt vô hồn nhìn nhỏ. mắt cả hai chăm chú chạm vào nhau. rồi nó đưa bàn tay nhỏ nhắn đặt vào vai nhỏ Linh
-cô có một gương mặt rất xinh nhưng hình như thần kinh cô không ổn định thì phải
Nói xong kèm theo cái lắc đầu vô vọng
-thật là tiếc.
Rồi nó đứng lên đi về lớp. cái con nhỏ kia đứng im cùng bản mặt ngơ ngơ. rồi lếch cHân về lớp. thẩn thờ ngồi trong lớp mọc nấm. đến giờ ăn trưa. lớp thì ồn ào nhôn nháo. còn nhỏ Linh vẫn ngồi im đóng băng rồi ngu ngơ hỏi cô
-Minh Hy à?
-sao cơ?
-tớ có xinh không?
Dức câu nói cả lớp im re nhìn chằm chằm vào nhỏ. lần đầu tiên mọi người nghi ngờ nhỏ như vậy? nếu ai hỏi hót girl giàu nhất trường thì tất nhiên mọi người đều nghĩ ngay đến nhỏ. cô xếp sách vở chẳng quan tâm lắm thờ ơ. bọn con trai lao đến nhốn nháo
-cậu rất đẹp rất xinh
-đúng đó cậu xinh không ai bằng luôn đó.
-ừ đúng đúng.
Cô vẫn tiếp tục xếp sách vở mà chẳng trả lời .
-nè Minh Hy ...trả lời đi mà. >_
Nhìn nhỏ bằng một ánh mắt phiền phức, lấy hợp cơm từ trong balo ra. nhỏ Linh chạy tới lay lay cô
-nè sáng nay tớ gặp Gia Hân...cậu ấy bảo tớ xinh...
Bộp...bàn tay cô đặt lên vai nhỏ Linh cắt ngang lời nhỏ
-cậu rất xinh, là phó hội trưởng xinh đẹp...nhất mà tớ từng biết!
-thật hả...uwaaa yêu Hy ghê á!!
Ôm chầm lấy cô nhỏ lung lay lung lay. ngay bây giờ thật sự cô không muốn nghĩ đến nó. khi nhắc đến tên nó làm cô nghĩ đến cảnh ngày hôm trước. khó khăn lắm cô mới né tránh được ánh mắt của nó và bình tâm trở lại
-à mà Linh này.
-hả sao hả bạn Hy yêu dấu?
-tại sao lúc sáng...Gia Hân lại nói cậu như thế!