Chương 15
Nháy mắt rồi cô vui vẻ quay lưng đi
-chết tiệc cái cảm giác gì đây? cảm giác như có kẻ thứ 3 xen vào tình vả giữa mình và bé cưng vậy...a thật là khó chịu.
-này Lâm ngọc Linh đừng làm trò nửa, ra đây đi.
Cô lạnh lùng nói nhỏ bạn thân nhảy ra từ trong bụi rậm ngồi ngay vào bàn. mắt chớp chớp nở nụ cười nham hiểm
-đúng hông đúng hông... cậu đang nghĩ như vậy phải không?
Nhỏ loi nhoi...vừa mới chơi trò đọc suy nghĩ của nàng Minh Hy xong. hai đứa là bạn thân từ nhỏ nên thường qua nhà nhau chơi dù cách tận 5 cây số. đang định đến nhà cô chơi thì thấy cô Thanh Mai nên rình theo mới phát hiện ra Minh Hy... nên bây giờ cả hai cùng nhau đi
-nè Minh Hy. cô giáo kia á.... địch thủ tranh giành bé cưng phải hôn dạ.
-mình chẳng hiểu cậu nói gì hết.
-không phải sao? bả kiu không muốn bé cưng iu ai khác ngoài bả kìa. Bé cưng là đứa em gái nhỏ nhắn đáng iu của CHÚNG TA thì làm sao giao cho mụ sẹc si kia được.
-bé cưng nào mà của chúng ta?
Cô đưa ánh mắt lạnh như tủ đông hướng về phía nhỏ Linh. nhỏ thì cứ vô tư mà hét ầm lên
-Hoàng Gia Hân!!!
-là chị gái của mình.
Sau một hồi im lặng ngây ngô mới hiểu ra vấn đề.
-Gia Hân là chị gái của Minh Hy mà Minh Hy là bạn thân của mình. mình có quyền xem bé cưng như em gái mình. mình sẽ đến nhà và xin mẹ Minh Hy cho mình đem bé cưng về nuôi. Rồi Minh Hy sẻ gọi mình là chị dâu
BỐP .... cô đánh vào đầu nhỏ Linh...đầu nhỏ bây giờ nhiều sao hơn lúc bình thường.
-về hành tinh của cậu đi
khi đến nhà của cô. vừa mở cánh cửa ra thì một giọng nói trong vắt vang lên
-mừng em về nhà Minh Hy!!!!
Tiếng gọi vọng ra ngay sau đó. dáng người nhỏ nhắn Gia Hân lao đến ôm chầm lấy nhỏ Linh chặc cứng
-ô ô ô mài gót ...chắc chết quá...một bé loli dễ thương ôm tui nè bà ơi...
Mặt Linh đỏ lên trông nàng ta phấn khởi, cô thì hơi nóng trong người đem đồ ăn vào bếp...cái tô cháo thì không còn mà đả được rửa sạch đặt lên kệ. đang xếp đồ ăn vào tủ lạnh thì sực nhớ hành động lúc nảy. thế quái nào mà nó lại ôm một con dị hợm như Linh được. vội chạy ra thì thấy nó đả nằm trên người nhỏ Linh hai tay giữ chặc lấy nhỏ. mặt thì đỏ kè lên.
-á...chị định làm gì tui á á. làm gì tuiiii!!!!!!!
Kêu cứu mà mặt nhỏ Linh trông hưng phấn vãi ra. cô chạy đến kéo nó khỏi người nhỏ biếи ŧɦái da^ʍ tà kia. nếu chậm cHân thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì kinh khủng
-á á...làm gì tui...chị làm gì tui đó. chị của bé Hy.... bé cưng của tui á ...á....
-này cậu có thôi đi không, nghe khϊếp quá
Đã kéo nó ra. nó nằm im trong người cô mà ngủ. gương mặt đỏ lên tay cHân thì cứ nóng rang. nhỏ Linh ngồi dậy nắm lấy áo mình thẹn thùng
-mồ...cậu thiệt là...người ta đang làm gì tui mà...sao không để người la làm gì tui đi.
-bớt ảo tưởng lại đi cô Linh
Cô ôm chặc cơ thể nóng rang của nó. nó nhắm mắt mà vẫn lằm bằm
-Minh Hy...chị đã ăn cháo rồi đó...hức...chị là một người chị hai tốt phải không...hức...xin nhỗi vì làm đổ đồ ăn nha...hức...chị thương Hy của chị lắm luôn á...đừng giận nhen...hức
Sau hồi nói mớ thì nó đã chịu nằm yên mà ngủ. cô bế nó vào phòng rồi để nó ngủ. cô và nhỏ ngồi nói chuyện gần đó để phòng khi nó nổi cơn sốt.
-nà nà Hy ơi...
-sao
-đưa cho tớ mượn điện thoại đi.
Cô đưa cho nhỏ mượn điện thoại. . nhỏ ấn ấn gì đó rồi đưa cho cô
-play
""Minh Hy...chị đả ăn cháo rồi đó...hức...chị là một người chị hai tốt phải không...hức...xin nhỗi vì làm đổ đồ ăn nha...hức...chị thương Hy của chị lắm luôn á...đừng giận nhen...hức""
Tiếng nói trong điện thoại phát ra. làm Hy đơ người
-giỏi hôm giỏi hôm. tớ ghi âm lại đó...hê hê...mai mở cho cả trường nghe nà.
-này Linh cho tớ mượn điện thoại một tý
Nàng Linh vô tư đưa phone cho cô...và một lúc sau khi đã trả điện thoại thì
-what the heo??? nè sao lại xóa của tớ...hu hu bắt đền cậu đó...hu hu
Nhỏ mếu máo lao đến lay vai nó
-im nào...
Nó đẩy nhỏ ra. nước mắt nước mũi nhỏ tèm lem trông phát khϊếp.
-ứ chơi với mấy người nửa...hứ.
Nhỏ chạy về mà không quên liếc mắt với cô. thở dài rồi lấy khăn chườm lên cổ họng cho nó
-không ăn được thì đừng cố. đồ ngốc nhà chị
Nở nụ cười nhẹ trên môi. rồi cô thϊếp đi
Cơn gió khẻ thổi vào mái tóc đen làm ai kia giật mình thức giấc...ngủ quên bên chiếc giường nhưng mà nó thì chẳng thấy đâu. vội chạy đi tìm thì nghe tiếng nước róc rách trong phòng tắm. cô gõ cửa
-Gia Hân? trong đó hả.
Bịch...tiếng gì đó nặng nề vừa rơi xuống.
-này Gia Hân. . này.... trả lời tôi đi...này Gia Hân?!
một sự lo lắng không hề nhẹ cô phá cửa sông vào. nó đang ngồi dưới sàn nhà. Và...