Chương 31
Nhìn chị với ánh mắt lạnh lùng đặt đôi đũa xuống bàn
-cho em một lý do đi!
-chị thấy...tình cảm này không có đích đến em à...chúng ta không thể mãi như vậy được.
Nó đặt chiếc nhẫn bạc xuống trước mặt chị. lạnh lùng quay lưng lại rồi nói.
-tôi sẽ dọn đi vào ngày Mai. coi như đây là quà chia tay. chị muốn thì giữ lại không muốn thì vứt đi. chào chị
-Gia Hân à...em phải quên chị...
-tôi biết.
Ánh mắt đỏ hoe quay sang nhìn Mai. môi bặm lại. nhìn nó thì ai cũng cảm nhận được nổi đau mà nó chịu. chạy vụt lên phòng khóa chặc cửa...tim nó như vụn ra ngồi dưới đất bấu chặc môi để không bậc ra tiếng nấc...nó hận chị lắm...từ đó đến giờ...nhưng dù cho chị có quan tâm nó như ngày xưa, nó lạnh lùng hất bỏ đi tất cả. thoát khỏi suy nghĩ của quá khứ. tiếng của cô vọng từ dưới nhà. nó chạy xuống thì...dáng người đó...mái tóc vàng hoe đó...cả thân hình đẫm ướt đó nữa. Mai đang đứng bên cạnh cô. tránh mặt sang hướng khác, nhìn thấy đôi mắt chị đỏ hoe nó muốn quan tâm nhưng rồi lại trở nên băng giá
-Minh Hy...sao cô ấy lại ở đây
Cô cất cái ô vào hộc rồi đẩy nó vào trong
-để cô ấy tắm cái đả...tôi sẽ kể với chị sau.
Đẩy đẩy nó vào trong rồi kéo Mai đi. nó làm ngơ với Mai. khi Mai vào phòng tắm vì bị cô ép nó mới kéo cô ra hỏi
-giải thích đi.
-lúc nảy...vô tình thôi. . tôi gặp chị ấy ở ngoài công viên đang dầm mưa...nên dẫn về. dù gì cũng là chị họ...
Nó chẳng hỏi gì nửa mở tủ đồ của mình ra lấy chiếc áo thun dài màu trắng trông khá củ để ra một phía. dù rằng không quan tâm nhưng trong lòng có gì đó lo lắng lắm. vòng tay ôm nhẹ người nó, cô hỏi
-đâu ra cái áo này vậy? tôi đâu thấy chị mặc nó.
-áo củ thôi. chỉ là nó hơi rộng nên tôi không mặc.
Đặt cằm lên vai nó. cô nói nhỏ
-hay là cái áo của của người chị họ kia?
Nhìn cô với ánh mắt không mấy thiện cảm. nó đẩy cô ra. rồi đặt chiếc áo trong giỏ ngoài cửa phòng tắm. nó ngồi vào bàn làm bài tập. kể từ chuyến đi chơi về chị Mai luôn né tránh ánh nhìn của nó. mặc dù nó không quan tâm, nhưng những hành động lạ của chị lại làm nó để ý...thường thì hay gắt gỏng với nó, làm nó chú ý đến chị nhưng kể từ hôm đó. chị đã tránh xa nó ra. đôi lúc mắt chạm nhau Mai chỉ nở nụ cười buồn rồi lặng lẻ quay đi. Minh Hy nhà ta đang học nấu ăn ở dưới bếp. tội nàng, ngoài món cháo ra thì chả biết nấu gì nửa cả. đóng quyển sách nấu ăn lại. xong xuôi dọn lên bàn. nó và chị Mai đã ngồi đó. hai người hai góc chẳng nhìn mặc nhau một lần. cô ngồi giữa bới cơm. nó cầm đôi đũa. chết lặng dưới mâm cơm
- cái qué gì thế này?
Nhìn nó ngơ ngác. cô đặt chén cơm xuống
-đồ ăn tôi nấu chứ gì?
-tôi no rồi cảm ơn...
Nó đứng lên quay đi thì bàn tay đầy sát khí nắm lấy vai nó. Hinh Hy nhà ta như người vừa về từ địa ngục. nhìn như mụ medusa ấy.
-ngồi xuống...lần này tôi nấu không bị thừa gia vị như mấy lần trước nửa đâu.
nó ngồi xuống nuốt nước bọt rồi cầm lại đôi đũa. chị Mai nãy giờ chỉ im lặng rồi ăn ...không gian im lặng và ngày càng u ám. chỉ vô tình thôi nhé. nó bắt gặp ánh mắt đỏ hoe của Mai đang cuối gầm mặt xuống bàn ăn. ánh mắt buồn