Chương 22: Điều đó làm em hạnh phúc
Nghỉ ngơi một lúc thì chúng tôi đi bơi. Biển bây giờ thật là đẹp, nắng từng tia chiếu xuống mặt nước, nó óng ánh như được dát vàng
- đẹp quá ha??? – bảo lên tiếng
- ừ,
- anh đẹp hơn đúng không
- hahah không, biển đẹp hơn
- nè, nè, bây giờ anh đẹp hơn hay biển đẹp hơn hả??
Bảo ôm chặt tôi
- ờ,ờ, em vẫn thấy biển đẹp hơn haha
- xem hai người họ kìa.
- cô đang gato đúng chứ?? Haha
- nè, anh cũng hơn gì tôi mà nói chứ???
- tôi không chấp cô, đồ chích chòe.
- a..... anh lại gọi tôi là chích chòe nựa à?? Tôi cho anh chết giờ
- haaha thì cô đúng là chích chòe mà
- Nam, Vân. Xuống đây chơi đi
Tất cả mọi người vào dù ngồi để bôi kem chống nắng.
- chích chòe, cần tôi giúp không???
- thôi đi, anh đi xa tôi càng xa càng tốt
- haahha vậy thì thôi
- Ánh ra kia bơi đây, Vân ở trong này chơi đi ha
- ừ, cẩn thận đó
Một lúc sau
- Bảo, cậu dậy đi, mình không thấy Ánh nữa
- cái gì??
- Ánh ơi, cậu ở đâu vậy???
- cậu ấy chắc bị chuột rút rồi- nam nói, rồi hớt hả nhảy xuống nước
- chia nhau ra kiếm đi – bảo lo lắng nói
Nam và Bảo lặn xuống nước tìm kiếm tôi
- ánh, em không sao chứ??? Tỉnh lại đi, có nghe anh nói không vậy??
- cậu tìm được Ánh rồi sao??/
- ừ, Ánh, em tỉnh dậy đi.
- cậu nên hô hấp nhận tạo đi
Một lần nữa, môi Bảo và tôi lại chạm nhau.
- Ánh, tỉnh dậy đi em
Được vài lần thì tôi sốc nước, tỉnh dậy
- Ánh, em tỉnh rồi, em đã tỉnh rồi
- em..emmm. Bảo ôm tôi vào lòng
- em làm anh lo lắng lắm đấy, để anh dìu em vào phòng
- em đã đuối thật sự đấy, em sợ quá.
- không sao rồi, em chỉ cần nghỉ ngơi là ổn thôi
Bảo đưa tôi vào phòng, còn căn dặn tôi ở yên đó, đắp chăn vào cho ấm người.
- em ăn cháo đi
- anh tự làm đúng chứ??
- ừ, nên em ăn nhiều vào. Sao lại đi bơi lúc không có anh hả??? nếu Vân không phát hiện kịp thì sao đây.
- em biết lỗi rồi mà, em xin lỗi *chớm chớm mắt*
- ờ, thôi được rồi. Tha cho em lần này, nhưng lần sau là không được như thế nữa đâu đấy
- em biết rồi mà. á, nóng quá
- nước này, để anh đút em ăn
- - em tự ăn được mà
- đừng bướng nữa, nghe lời một chút đi
- dạ^^