Chương 27: Bị ăn (4)

“A…ha… Chủ nhân… Thật kỳ quái… Ưm a… Em sắp chết… A… Ưm… A…”

“Hai cái miệng nhỏ nhắn còn chưa có thỏa mãn đâu, làm thế nào mà chết được đây.”

“A… Đừng nói nữa… A…” Lâm Văn Tịch chảy nước mắt, cảm thấy toàn thân mình đều trở nên thật kỳ quái, nhất là ở mặt dưới, nóng hừng hực, phân thân thô to của nam nhân ra vào, mang đến cho cậu một loại cảm giác thỏa mãn chưa bao giờ có.

Mặt trước của Lâm Văn Tịch không ngừng mấp máy, cảm giác được mình lại muốn bắn thêm lần nữa rồi.

“A… Đừng … nữa… Lại muốn… Bắn… A…ha…”

Đột nhiên Lê Diễm đưa tay nắm lấy phân thân nho nhỏ của cậu, “Hiện tại cũng không thể bắn quá sớm a.”

Đột nhiên bị ngăn chặn, Lâm Văn Tịch cực kỳ khó chịu, mặt sau không ngừng bị đâm vào, du͙© vọиɠ bắn tinh ở phía trước lại càng ngày càng mạnh.

“Buông… Buông ra… A…ha… A… Cho em… A…”

“Bảo bối, không phải là đang cho em hay sao? Vẫn chưa đủ hả?”

“A a… Không phải… Cái này… Buông ra… A…”

“Thật sự rất muốn bắn?”

Lâm Văn Tịch dùng sức gật đầu, hai mắt đẫm lệ mờ mịt nhìn Lê Diễm, biểu tình khó nhịn kí©h thí©ɧ đến thần kinh của Lê Diễm. Dồn sức lực đỉnh một lần vào chỗ sâu nhất trong thân thể Lâm Văn Tịch. Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy ruột mình đã bị đâm đến thủng luôn rồi.

“A nha! A… Không… Quá sâu… A…”

Lần trước lúc làm với cậu căn bản là anh không giống như bây giờ. Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy lần này nam nhân xấu xa hơn nhiều lắm. So với bộ dáng lạnh lùng lần đầu tiên cậu gặp anh thì hoàn toàn bất đồng.

Lê Diễm dùng hai tay nắm lấy cặp mông tròn trịa trắng nõn của Lâm Văn Tịch, cố sức tách ra hai bên, đâm côn ŧᏂịŧ của mình vào càng sâu. Hoa huyệt ở mặt trên chảy xuống *** thủy cũng bị chặn tại nơi hai người kết hợp, làm cho lúc trừu sáp phát ra tiếng nước “chạch chạch”.

“A… Không cần lại… Ưm… ha…”

“A… Chủ nhân… Để em bắn… A…ha…”

Lê Diễm thấy cậu đã thật sự không thể chịu đựng được nữa nên cũng không hề giày vò cậu, buông tay đang nắm phân thân của cậu ra, đồng thời thân thể lại càng thêm mãnh lực trừu sáp, tập trung đâm vào một điểm kia, Lâm Văn Tịch co giật thân thể bắn tinh lần thứ hai. Vào lúc cao trào, bởi vì kɧoáı ©ảʍ mà hậu huyệt của Lâm Văn Tịch liều mạng co rút lại, siết đến Lê Diễm một trận sảng khoái. Thiếu chút nữa anh đã muốn tinh quan thất thủ, cũng may là định lực của anh đủ mạnh.

Đã hai lần cao trào cho nên hiện tại Lâm Văn Tịch cảm thấy rất mệt mỏi, sau khi bắn tinh xong ánh mắt còn đang mờ mịt chưa tìm thấy tiêu cự, vì chờ cậu hồi phục lại nên nam nhân cố ý không trừu sáp nữa.

“Tốt hơn chưa?” Lê Diễm liếʍ vành tai của cậu hỏi, địa phương nhạy cảm bị liếʍ lộng khiến cho Lâm Văn Tịch không tự chủ mà rêи ɾỉ ra một tiếng.

Nam nhân nghe được thanh âm như vậy lại không kiềm chế được, nắm lấy hông của cậu tiếp tục chuyển động thân thể.

Thân thể vừa mới phát tiết xong trở nên dị thường mẫn cảm, bị nam nhân khıêυ khí©h như thế, thân thể Lâm Văn Tịch lại bắt đầu nóng lên, rất nhanh liền lâm vào ***.

“A…ha… A… Không… A…ha…”

“A… Lại… Mau… Một chút…” Căn bản là Lâm Văn Tịch không biết mình đang yêu cầu cái gì, cậu chỉ liều mạng giãy dụa thắt lưng, chân cũng mở ra thật to, để cho nam nhân thuận tiện thao lộng cậu.

“Ưm… a… Sâu… Sâu một chút… A! Quá sâu…… A…ha… Không…”

Lê Diễm nhìn bé con bị mình làm đến không còn tỉnh táo, cảm giác thỏa mãn thăng hoa trong lòng. Nhất định hôm nay anh phải thao cậu đến hai chân run lên, khóc lóc cầu mình xin tha thứ.

“Không… Không cần… Tại mặt dưới… A…ha… Mặt trên…”

Lê Diễm không khỏi chắt lưỡi, quả thật là thân thể của bé con này quá nhạy cảm, vừa mới bị khai phá lại có thể *** đãng thành như vậy, khẳng định sau này sẽ trở thành hồ ly tinh chuyên câu dẫn nam nhân.

“Bảo bối, muốn tôi thao cái miệng nhỏ nhắn ở mặt trên của em sao?”

“Muốn… A…ha… Nhanh lên một chút… Thao em… Chủ nhân… Tiến vào… A…”

“Yên tâm, nhất định hôm nay tôi sẽ cho tao huyệt phía trên của em ăn no, bất quá, hiện tại, phải đổi vật khác để thao em.” Đột nhiên Lê Diễm cười đến thập phần tà mị, khóe mắt nhìn đến chiếc iphone màu trắng ở bên cạnh.

Lâm Văn Tịch cũng không biết nam nhân nói đổi vật để thao mình là có ý gì, trong nhận thức đơn thuần của cậu, chỉ có… Chỗ đó mới có khả năng tiến vào, lại càng đừng nói chi đến tình thú là cái gì đâu.

Lê Diễm duỗi cánh tay thon dài ra, chiếc điện thoại màu trắng kia liền rơi vào trong tay anh. Lâm Văn Tịch nhìn nhưng không biết nam nhân muốn làm cái gì. Thẳng đến khi nam nhân cười bỏ nó vào miệng hoa huyệt của mình, Lâm Văn Tịch mới kịp phản ứng được với ý định của nam nhân!

“Không… Không nên… Chủ nhân…” Thật xấu hổ a, tại sao có thể bỏ vật như vậy vào chỗ đó của mình chứ!

“Ngoan, đừng sợ, tôi sẽ không để em bị thương đâu, đảm bảo sẽ để cho em sướиɠ chết.” Thanh tuyến mê người của nam nhân vang lên ở bên tai thiếu niên, mặc dù biết đứa nhỏ này là lần đầu tiên không nên kí©h thí©ɧ em ấy quá mức, nhưng vẫn là không nhịn được nghĩ muốn trêu đùa em.

Nam nhân chọc chọc vào hoa huyệt đã ướt thành một mảnh, liền chậm rãi đẩy điện thoại di động vào. Vỏ bọc lành lạnh tiếp xúc với nội bích cực nóng của Lâm Văn Tịch, nhất thời khiến cậu sợ run một trận.

“A…ha… Không cần… A… Chủ nhân… Em từ bỏ… A…”

“Tiểu người hầu không được phép nói không cần với chủ nhân đâu nha.” Nam nhân nói xong, sau đó tiếp tục chậm rãi đẩy mạnh điện thoại di động vào bên trong, cho đến khi một chút màu trắng cuối cùng tiêu thất ở miệng huyệt. “Ăn vào hết rồi a.”

“A… Không… Lạnh quá… A…”

“Bên trong của em nóng như vậy, đợi lát nữa nó sẽ cùng nóng lên thôi.”

“A…ha… Thật kỳ quái… A. Chủ nhân. Lấy ra đi… Có được hay không…” Lâm Văn Tịch lắc đầu, mang theo ánh mắt khẩn cầu nhìn Lê Diễm. Phía dưới bị điện thoại di động nhồi đầy, hoàn toàn bất đồng với cảm giác lúc phân thân cực nóng của nam nhân ở bên trong, loại cảm giác này thật kỳ quái, hơn nữa nghĩ đến đây là điện thoại mà anh tặng cho mình lại khiến cho Lâm Văn Tịch nhịn không được liền run lên.

“Rất kích động đi, run đến lợi hại như vậy.” Lê Diễm nói xong còn chuyển động vài cái ở cúc huyệt của bé con, bởi vì động tác của hai người nên rất nhanh điện thoại bên trong hoa huyệt cũng chuyển động theo, ma sát lên mị thịt nhạy cảm ở bên trong.

“A…ha… Không… A! Thật kỳ quái… A…”

“Thoải mái sao? Hai cái địa phương đồng thời bị nhồi vào, rất thỏa mãn đi?”

“Ưm… a… A… Sẽ chết mất… A… Không…”

“Kế tiếp còn thoải mái hơn nữa đó nha.” Lê Diễm nở một nụ cười tà, lấy điện thoại của mình từ bên kia qua, sau đó nhấn nút quay số, gọi vào số của Lâm Văn Tịch. Nhất thời điện thoại trong hoa huyệt chấn động lên bởi vì cuộc gọi của nam nhân.

“A…a! A…ha… Tắt nó đi… A…” Hoa huyệt căn bản chưa từng nhận qua loại đối đãi này nhất thời lại bị kí©h thí©ɧ đến như vậy khiến cho Lâm Văn Tịch hoảng sợ, kêu to muốn ngăn cản nam nhân nhưng bởi vì nam nhân dùng hết sức trừu sáp mà nói không ra lời.

“Dâʍ ŧᏂủy̠ của em chảy thật là lợi hại a, có phải là quá sung sướиɠ hay không?”

“A… Nhanh … Tắt đi… A…ha… Đừng như vậy… A…”

“Sướиɠ thành như vậy, chỗ này của em co rút thật là lợi hại.”

“A…ha… A…” Điện thoại chấn động khiến cho Lâm Văn Tịch bị kí©h thí©ɧ đến ngay cả một câu cũng không thể nói rõ, nhất là phía dưới lại bị nam nhân ra sức thao lộng, mỗi một lần đều đỉnh đến điểm trí mạng của mình, Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy dưới sự kí©h thí©ɧ của hai cái tiểu huyệt phân thân của mình liền trở nên càng ngày càng cứng rắn.

“Thân thể của em thật thích hợp để nam nhân thao, nhìn xem vật nhỏ phía trước lại bắt đầu khóc nữa rồi.” Lê Diễm cười cười búng một cái vào phân thân đang chảy ra dịch thể trong suốt.

“Ưm… a… A…” Lâm Văn Tịch cảm thấy nhục nhã mà lắc đầu, ngược lại thân thể lại càng thêm hưng phấn, không ngừng nghênh hợp với động tác chạy nước rút của nam nhân, mỗi lần nam nhân rút ra thì hung hăng siết chặt lại, lúc nam nhân tiến vào liền nâng cao thắt lưng để anh có thể đi vào càng sâu hơn nữa.

“Không… Từ bỏ… A…ha…”

“Thân thể của em không có nói như vậy a. Từ bỏ sao? Cầu xin tôi đi.”

“A… Em sắp chết… A… Chủ nhân… A… Tha cho em… A…ha…”

“A… nha… Ưm… Cầu anh… Đừng … nữa… A…ha…”

Nam nhân nghe được bé con thực sự khóc lóc cầu xin mình tha thứ, Lê Diễm cũng đã sắp nhịn không được, cố sức trừu sáp thêm vài cái nữa, vào lúc Lâm Văn Tịch lại muốn bắn tinh, đồng thời cũng đâm phân thân của mình vào chỗ sâu nhất, trong chớp mắt dịch thể nóng bỏng bắn ra ngoài, chạm vào điểm nhạy cảm kia.

“A a a! Nóng quá! … A…” Lâm Văn Tịch cũng bắn ra, thân thể nhịn không được muốn lùi về phía sau để trốn khỏi trói buộc của nam nhân, không để cho dịch thể nóng bỏng của anh bắn vào chỗ sâu nhất của mình, thế nhưng thân thể lại bị anh gắt gao đè lại.

Chờ khi Lâm Văn Tịch bắn xong, nam nhân vẫn còn đang bắn tinh.

“A… Đừng bắn nữa… A…ha… A… Sắp bị bỏng chết rồi… Ưm… a…” Lâm Văn Tịch vẫn không ngừng rơi lệ, cảm giác thân thể bị dịch thể của nam nhân lấp đầy, vừa nóng vừa nhiều.