Chương 15: All Night

Bác Văn biết bản thân đã động phải thứ không nên đυ.ng, anh ta liền từ đi tới chấp pháp đường, hình phạt có lẽ sẽ thuộc loại hình phạt cấp độ 1 hoặc cấp độ 2 nhưng cũng đủ khiến anh ta thân thể bất động.

Quay lại với tên hầu kia, hắn đã bị thương, miệng hắn rách toác cả ra máu cứ chảy, chiếc dĩa vυ"t về phía hắn, một mảnh thịt ở miệng bị chiếc dĩa xiên qua và gắn chặt lên tường. Đám Vĩ Thành hoàn toàn có chút bất ngờ, sao lực tay có thể mạnh đến vậy? Súc lực này ngang ngửa với lão đại?! Đám thuộc hạ dưới trướng Vĩ Thành mau chóng xông vào tóm giữ kẻ khả nghi.

Gã hầu bị ép chặt xuống, miệng vẫn không ngừng chảy máu, mắt hắn đã rơm rớm nước mắt, cái miệng rách tận tới gần mang tai, thịt má chẽ làm hai, xương và răng hàm trong lộ rõ. Matthew dep găng tay da vào, hắn tiến đến trước mặt gã hầu, một tay vạch cổ áo một tay dội một chén nước sôi lên người gã hầu. Nước nóng dội thẳng vào da thịt làm gã hầu gào toáng lên, phần da thịt đỏ ửng và bỏng rát từ chỗ đó hiện lên một biểu tượng hình xăm màu đỏ chót.

Matthew ngắm nhìn hình xăm màu đỏ cùng mấy dấu ấn nhỏ dưới hình xăm, hắn bất cười: " Chỉ là " chó " thôi sao? Đáng ra không nên để một con chó như người thực hiện nhiệm vụ này, ít ra phải để một con "sói" hoặc "cáo" chẳng hạn." Gã hầu trợn tròn mắt, lời nói này của Matthew thực chạm đến lòng tự tôn của hắn, là "chó" thì sao, tuy cấp bậc không bằng "sói" hay "báo" nhưng... Gã hầu mắt long sòng sọc, gã toan lao lên cắn người.

Một lực đá tác động lên mặt hắn, tác động vật lí này khiến gã ngã vật ra, tiếng xương quai hàm bị nứt vỡ vang lên rõ ràng.

Heart sầm mặt nhìn về phía gã hầu cuối cùng cô thở dài :" Thứ phế phẩm, rõ ràng là bị chủ nhân bỏ rơi mà còn ảo tưởng. F*ck! Cái thân thể đó đem cho cá hay chó ăn ít ra còn có tác dụng bổ sung dinh dưỡng cho chúng. Nhà của ta không chứa chấp những bộ xương xấu xí. Thứ thảm hại, B*tch! CMN! Bao giờ đám chó mới chịu làm cho bộ não của chúng tăng thêm nếp nhăn đây!?"

Một loạt những tiếng chửi rủa khó nghe phát ra từ cái miệng nhỏ kia, Matthew đứng dậy nhìn Heart không ngừng chửi tục. Matthew trong vô thức nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Heart, sự động chạm này khiên tiếng chửi kia cũng đã có dấu hiệu dừng lại.



- Làm gì vậy?

Matthew chẳng nói chẳng rằng, hắn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ, hôn lên nó, áp bàn tay lạnh giá đó vào cái má nóng bừng của hắn. Hắn bật cười, nụ cười vô cùng kì lạ, ngay cả Hạc Hiên đứng cạnh đó cũng cảm thấy sợ hãi, thật sự đó là nụ cười của con người sao?

- Này, nếu như tôi bẻ gãy từng ngón tay trên bàn tay trắng trẻo này thì sao? Liệu Nathan vẫn còn yêu cô chứ? Fay...thằng chồng của cô là một kẻ theo đuổi sự hoàn hảo? Sao hắn lại có thể fall in love với một hình dạng bất cần và chẳng thể toàn mỹ như cô.

Fay bật cười, cô cười to, tiếng cười vang vọng. Đám Vĩ Thành cảm thấy không ổn, tất cả đều chĩa súng về phía cô, mọi khẩu súng với lực sát thương cao đều chĩa về phía Fay, cô vẫn không ngừng cười, cảm thấy mọi chuyện như vậy mới thất tuyệt làm sao. Fay đon đả:

-Matthew à, nếu bây giờ tôi dùng dao rạch bụng anh thì sao? Heart thì sao? Nathan thì sao chứ? Chẳng làm sao cả? Bởi chính tôi là người đã kết liễu cuộc đời tên ngốc đó, vậy mà hắn vẫn tin tưởng và đem trao con tim cho tôi đấy! Ngu ngốc không, gã đần đó. Tên theo đuổi Ki-tô giáo( Cơ Đốc giáo) và cái sự hoàn hảo ngớ ngẩn của hắn. Bao giờ Khristos[1] mới chịu mang hắn đi đây?

[1]Từ nguyên của "Kitô" là Χριστός (Khristos) trong tiếng Hy Lạp, nghĩa là "Đấng được xức dầu", dịch theo danh hiệu Messiah trong tiếng Hebrew. Trong tiếng Việt, người Công giáo dùng từ "Kitô" để gọi danh hiệu này của Giêsu, trong khi người Tin Lành thường dùng từ "Christ"

Từ trong ống tay áo của Matthew xuất hiện một mảnh cắt nhọn và sắc bén, nó cứa qua cổ của Heart, máu đỏ lươi rươm rướm, mùi máu đặc biệt của Heart bốc lên, một thứ máu có thể khiến những người xung quanh khi hít phải sẽ say mê sau đó lảo đảo, giữa tỉnh và mê, thứ máu đó giống như một loại thuốc phiện vậy khiến nhiều kẻ chìm đắm vào sau đó chết chìm ở đó.