Tình trạng bản gốc: Hoàn 153 chính văn + 16 phiên ngoại Edit+Beta: Đào Phùng Lan Phương (Độc Ly)
Văn án
Thịnh Hạ, một phụ nữ có tiếng tại Tứ Phương, người trong thành phố này ai cũng biết cô
Tiếng xấu thì khiến người ấn tượng, ghi nhớ sâu sắc, thế nên Thịnh Hạ mới khiến nhiều người biết, vì thanh danh không ra gì của mình.
Nam nhân nghĩ Thịnh Hạ là một người lăng loàn, ai cũng có thể nhận làm chồng
Nữ nhân nghĩ Thịnh Hạ quá phóng đãng, mất mặt, lẳиɠ ɭơ, không đứng đắn.
Nhưng sự thật thì, cô chỉ là yêu một người mà thôi!
Vì người đàn ông này, cô đã dùng thủ đoạn ti tiện nhất để giành được.
Sau hai năm kết hôn, cô nhận hết lời chế giễu mỉa mai, chịu đựng sự lạnh lùng của anh, cô vì anh mà ra vào sống chết. Ấy vậy, vẫn không đổi lại được một lần ngoái đầu nhìn lại từ anh.
"Duệ Dạ, yêu Thịnh Hạ, khó như vậy sao?" Cô hỏi.
Anh chỉ nói: "Tôi không phải kẻ hèn hạ."
Mấy năm sau, một thân cô váy đỏ quyến rũ. Anh lại nói: "Thịnh Hạ, trở lại bên tôi."
Cô chỉ cười nhạt, "Duệ tổng, tôi không định làm kẻ hèn hạ."
Anh là giấc mộng xuân thu thời niên thiếu, cuối cùng gió phương Bắc cũng thổi tan men say.........