Chương 11

Có một số việc đều là định sẵn.

Ví dụ như Tiểu Lý Tử sẽ nhận giải Oscar, thằng cháu tôi và Bộ Phàm vô cùng ăn ý với nhau.

Có nhiều lúc tôi hoài nghi, có khi nào Bộ Phàm mới là cậu ruột của thằng nhóc đó không vậy.

Lúc trước tôi cũng hi vọng Bộ Phàm yêu thích cháu trai tôi, vậy thì anh ta sẽ sinh ra tư tưởng khao khát với thế hệ sau của mình, có lợi cho nhiệm vụ thay đổi khuynh hướng của anh ta.

Mà bây giờ tôi lại thấy thằng cháu mình thích anh ta quá mức rồi, đều này làm tôi cực kì khó chịu, mấy người chắc không hiểu đâu, trước kia, cháu tôi ngoài trừ ba mẹ nó ra thì nó chỉ thích mỗi siêu nhân.

Bây giờ lại xuất hiện thêm một Bộ Phàm.

Ai, cái này giống như việc mấy người đem dưa muối đi giấu, sau đó bị người khác tìm thấy lấy ra chia, xin hỏi mấy người còn tâm trạng để ăn không?

Nhưng tôi lại không thể làm gì khác, không có biện pháp a.

Tất cả đều đã an bài hết rồi.

Ngày hôm qua tôi cùng Bộ Phàm ăn ở quán ven đường, anh ta nói với tôi: “Ngày mai đừng quên mang nhóc con kia ra ngoài.”

Nha đúng rồi, anh ta còn có một buổi hẹn với cháu trai tôi ở công viên giải trí.

Thằng cháu tôi rất hưng phấn, đòi mặc đồ giống Bộ Phàm nữa chứ, còn bắt tôi đoán xem hôm nay anh ta mặc đồ gì.

Thực sự rắc rối mà, cậu của mi chỉ có thiên phú làm ca sĩ thôi nhé, hoàn toàn không có thiên phú làm thầy bối đâu.

Tôi chọn cho nó áo khác màu hồng, áo thun và vân vân, còn vấn đề mặc đồ giống Bộ Phàm, vẫn là để sau đi.

Bởi vì là cuối tuần, công viên giải trí đặc biệt nhiều người, thằng nhóc vừa nhìn thấy chú hề và khí cầu lập tức vui mừng.

Thằng nhóc đứng cạnh Bộ Phàm giống như con cẩu nhỏ đang chảy nước miếng vậy.

Cháu nhỏ thân ái nhìn cây kẹo bông sặc sỡ, giống y như con Vượng Tài đang nhìn cái bánh bao thịt, hấp dẫn không thể từ chối.

Cuối cùng thằng nhóc và Bộ Phàm, mỗi người cầm một cây kẹo bông.

Bộ Phàm nói: “Để cậu em trả tiền đi, hôm qua cậu ấy kiếm được cả bộn đấy, không để cậu ấy trả, trong lòng cậu ấy sẽ rất thoải mái đó.”

Cái này không phải là đang bắt tôi móc tiền ra sao, kỳ thực tôi đây là muốn để dành tiền cưới vợ, thế nhưng tôi không thể nói ra, không thể kí©h thí©ɧ Bộ Phàm nhanh như vậy.

Cháu nhỏ: “Cậu ơi, tại sao cậu lại như vậy, thật kì lạ.”

Tôi:???

Không liên quan, các người vui vẻ là được rồi.

Nhưng bây giờ nhìn lại, tôi phát hiện ra Bộ Phàm đang mặc một áo khoác lông màu hồng…

Tôi vẫn luôn cảm thấy…ông trời đang đùa với tôi…..