"Từ xưa đến nay, biết bao nhiêu người tu luyện vụt tốc ở giai đoạn đầu và cũng được xưng là thiên kiêu. Nhưng đến giai đoạn sau, căn cơ không vững, đột phá chậm chạp, thậm chí đạt tới hạn mức cao nhất, không thể tiến thêm một tấc nào nữa."
Lý Huyền nói ra những lời này là có ý định an ủi Hứa Viêm, mặc dù chưa cảm nhận được khí huyết, nhưng ở giai đoạn đặt nền móng, không cần theo đuổi tốc độ, phải lấy căn cơ vững chắc làm gốc.
Hứa Viêm nghe xong, tinh thần chấn động, thầm nghĩ: "Sư phụ đang khuyên bảo ta, tuy rằng tốc độ tu luyện của ta kém so với thiên kiêu thời cổ, nhưng chỉ cần căn cơ vững chắc, tất nhiên sau này có thể vượt qua! ”
“Sư phụ lão nhân gia hắn, đối với ta ôm rất nhiều kỳ vọng, cho nên ta tuyệt đối không thể làm cho hắn thất vọng!”
“Ta nhất định phải đặt tốt nền tảng và phải vượt qua những thiên kiêu thời cổ kia!”
Hứa Viêm vô cùng cảm động, cung kính nói: "Sư phụ, ngài yên tâm, đệ tử nhất định sẽ ghi nhớ lời dạy của ngài, không nôn nóng, xây dựng chắc nền tảng, tuyệt đối sẽ không làm người thất vọng! ”
Lý Huyền vui vẻ gật đầu, nói: "Ngươi có thể hiểu được lòng khổ tâm của vi sư, vi sư rất vui mừng! ”
Nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng lại lừa gạt được hắn, cho dù một tháng, hai tháng không có cảm nhận được khí huyết, hắn vẫn sẽ bảo trì bình tĩnh chứ? Huống chi còn ăn canh gà hầm Cửu Diệp Nguyên Chi, thân thể của ta trở nên mạnh mẽ thì thân thể của hắn cũng có thể trở nên mạnh mẽ mới đúng, hắn nhất định sẽ cho rằng là do tu luyên. ”
"Nhưng lừa người chỉ lừa được nhất thời thôi, huống hồ là loại chuyện tu luyện này, cũng may đầu óc của Hứa Viêm không tốt lắm, cho nên vẫn phải chuẩn bị kỹ đường lui bởi vì tên tiểu tử này có bối cảnh."
Ổn định tâm tính Hứa Viêm, kế tiếp mọi chuyện liền dễ làm, để cho hắn tiếp tục tu luyện là được.
Thời hạn một năm, còn lâu.
“Sư phụ, ngài nói luyện cốt có rất nhiều đẳng cấp phân chia, có nghĩa là gì?
Hứa Viêm cung kính hỏi.
"Ừm, không sai, luyện cốt có chia đẳng cấp."
Lý Huyền ngây ngốc ra, thiếu chút nữa liền quên mất chuyện đẳng cấp của luyện cốt rồi.
“Phải biên soạn đẳng cấp của luyện cốt càng cao mới được, tên Hứa Viêm này ngay cả khí huyết cũng không cảm nhận được, luyện bì cũng không xong, thì độ khó luyện cốt càng…Càng là hy vọng xa vời.”
“Đợi đến khi hắn chậm chạp không cách nào tu luyện thành công, sẽ biết khó mà lui, cảm thấy là thiên phú của mình không tốt, chủ động đề nghị rời đi, hổ thẹn với sự vun trồng của sư phụ.”
"Nếu như ta lại cho hắn một cơ hội, ví dụ như nếu có hài tử thì có thể đến thử xem có khả năng nhập môn hay không, để hắn thấy được một chút hy vọng, mình đã không tu luyện được thì hãy để hài tử đến tu luyện.”
"Cứ như vậy thì khả năng bại lộ sẽ thấp hơn mà lại có thể lấy thêm được một bút trướng lễ bái sư của hài tử tương lai của hắn..."
Đã lừa một lần rồi, lừa thêm lần nữa cũng không sao.
Lý Huyền nghĩ ngơi, đợi đến khi chuyện này làm xong, mình thành công rời khỏi tiểu sơn thôn, liền trốn đến Ngô quốc. Như vậy, xác suất gặp lại Hứa Viêm sẽ rất nhỏ.
Có lễ bái sư của Hứa Viêm, cuộc sống hàng ngày của mình ở Ngô quốc cũng có thể tốt hơn một chút.
Gương mặt Lý Huyền nghiêm lại và cẩn trọng nói: "Quá trình luyện cốt, chia làm bốn đẳng cấp, luyện cốt như thiết, luyện cốt như đồng, luyện cốt như kim, luyện cốt như ngọc..."
Hứa Viêm thần sắc kích động, hỏi: "Thiết Cốt, Đồng Cốt, Kim Cốt, Ngọc Cốt, là bốn giai đoạn luyện cốt sao? ”
Lý Huyền lắc đầu nói: "Không phải! Đây là bốn đẳng cấp của luyện cốt, đại biểu cho hạn mức cao nhất của con đường võ đạo, liên quan đến thực lực mạnh yếu của bản thân. ”
“Thiết Cốt, võ giả bình thường luyện cốt, phần lớn đều ở bậc này, lấy khí huyết rèn luyện xương cốt, cứng rắn như sắt, bình thường đao chém không đứt, đương nhiên Thiết Cốt chỉ là đẳng cấp thông thường nhất, hạn mức võ đạo không cao.”
"Đồng Cốt mạnh hơn Thiết Cốt, xương như đồng, ngay cả sau khi chết, ngàn năm cũng sẽ không mục nát, một khi luyện được Đồng Cốt, căn cơ cực kỳ thâm hậu, hạn mức võ đạo cao hơn, có thể coi là tư chất trung phẩm.”
“Chỉ có luyện thành Kim Cốt mới tính là thiên kiêu!”
Lý Huyền nói đến đây, vẻ mặt trịnh trọng nói: "Thiên kiêu thời cổ, không ai mà không luyện thành Kim Cốt! ”
Hứa Viêm nghe xong liền hưng phấn cả người, hai mắt lóe sáng, hỏi: "Sư phụ, phải làm thế nào mới luyện thành Kim Cốt? ”
Lý Huyền thấy hai mắt hắn lóe sáng, bộ dáng vô cùng hưng phấn, không biết nói gì, cái tên này, chẳng lẽ cho rằng mình có thể luyện thành Kim Cốt hả?
Đây toàn là những gì ta biên ra!
Thế là hắn trầm giọng nói: "Tâm phải bình tĩnh, không nên nóng nảy! ”
“Vâng, sư phụ!”
Hứa Viêm cuống quít thu liễm cảm xúc hưng phấn, ngồi nghiêm chỉnh lại.
"Một khi luyện thành Kim Cốt, sau khi chết đi, chôn dưới đất vạn năm vẫn sẽ vàng rực rỡ, cứng rắn hơn cả sắt thép, nhưng từ xưa đến nay, người có thể luyện thành Kim Cốt, một triệu người mới có một người luyện được."
Lý Huyền trầm giọng nói: "Vi sư nói một triệu người mới có một người là chỉ trong đông đảo thiên kiêu, một người trong đó! ”
"Sư phụ, thiên kiêu cũng sẽ phân chia đẳng cấp sao?"
Hứa Viêm tò mò hỏi.
“Đương nhiên rồi!”
Lý Huyền gật đầu nói: "Cũng giống như mỹ nhân vậy, giữa các mỹ nhân vẫn sẽ tồn tại chênh lệch, thiên kiêu cũng y vậy! ”
Hứa Viêm bừng tỉnh nói: "Ta hiểu rồi, giống như Xuân Hương lâu ở quận Đông Hà, đứng đầu bảng là một vị mỹ nhân hiếm thấy, nhưng hoa khôi càng đẹp hơn! ”
Ánh mắt Lý Huyền lập tức quái dị, trong lòng âm thầm cắn răng, không hổ là con em nhà giàu, chắc có không ít lần đi lầu xanh rồi?
Ta rất muốn đi!
“Sư phụ, đồ nhi chỉ ví dụ thôi, chứ đồ nhi chưa từng đi qua!”
Hứa Viêm chú ý tới ánh mắt quái dị của Lý Huyền, nhất thời lúng túng ngượng ngùng nói.