Đổ ra trên đất la liệt những món đồ mà Lucas có.
Ở một bên quan sát Itachi biểu thị, thật lộn xộn. Đồ đạc gì đó lung tung, cần phải dọn dẹp sắp xếp lại.
Sách kỹ năng ra riêng một bên. Có sách về âm dương sư trung cấp, sách về Hắc ám khôi lỗi Kimizu Kichiemon, sách về rèn đúc Teigu và sách nghiên cứu sinh hóa nguy cơ T- virus.
Linh kiện, đồ vật chế tạo con rối. Lỗi Red queen, Làn da cấu trúc Nano T-3000, Khung xương Palladium.
Thuốc gia tăng Mị lực 100 ( trong vòng 2 giờ), Thuốc gia tăng May mắn 100 ( trong vòng 2 giờ).
Vũ khí kiếm Tenseiga (Thiên Sinh Nha), Vĩ cầm Messiah Stradivarius, Mảnh vỡ thanh kiếm Địa Ngục của Hades (⅖).
Và vài thứ linh tinh như, kẹo biến hình, thẻ kí ức chế tạo con rối Thiên cấp và huyết thống Ảnh yêu (A+), Gói quà ĐB...
Điểm tinh tạp còn 43.000, tiền thì còn hơn 100 triệu Yên.
Trứng sủng vật đang được để ở phòng ngủ Lucas, ổ cứng chứa thông tin và linh hồn của Kẻ Độc Tài thì được Lucas chăm sóc trong hồn hải của mình.
Mỗi thứ đều được phân chia ra gọn gàng đâu ra đó, Lucas một bên kiểm kê. Itachi một bên kiếm mấy cái rương bỏ đồ đạc vào theo phân loại.
Có mấy thứ nhìn là lại tương đối khiến Itachi hơi hiếu kì như: Làn da cấu trúc Nano T-3000, Khung xương Palladium….
Itachi tự hỏi trong lòng, chẳng lẽ anh được tạo ra từ mấy thứ này sao? Nhìn thấy thật quá quái dị, lại hơi ghê ghê.
Rùng mình.
Nhìn trước mắt ba món đồ, sách chế tạo Hắc ám khôi lỗi Kichiemon, thẻ kí ức chế tạo Thiên cấp con rối và gói quà lớn ĐB. Lucas đang phân vân, không biết mình nên mở gói quà lớn hay học tập kĩ năng chế tạo con rối? Cũng có thể là xem thẻ kí ức chế tạo Thiên cấp con rối nha.
Rất khó lựa chọn à.
Quyết định nhanh chóng, Lucas lấy một bông hoa cúc trong lọ hoa trên bàn ra.
Gói quà ĐB, Hắc ám khôi lỗi, Thiên cấp con rối...theo vòng lặp đi lặp lại.
Cuối cùng là…
Thẻ kí ức chế tạo con rối Thiên cấp!
Cất đi hai món còn lại, Lucas cầm lên thẻ kí ức…
“ Hệ thống. Cái này sử dụng như thế nào?”
“ Bóp nát là được.”
“ Ồ. Cảm ơn nha.”
--------
Ách?
Đây là?
Lucas tự hỏi nơi đây là đâu à?
Xung quanh là một màn đêm tĩnh mịch, không ánh sáng. Nhưng rất kì lạ.
Tuy không nhìn thấy gì. Nhưng Lucas vẫn cảm nhận được, đôi tay mình đang bào gỗ…
Hoặc có thể nói đúng hơn. Cậu nhập vào một người khác và đang trải qua kí ức của người đó.
Người nọ không nhìn thấy gì, bàn tay sờ vào từng phiến gỗ, bánh răng, búa đυ.c, cưa các loại linh kiện…
Từng món, từng thứ, từng vật liệu.
Lắp ráp, đυ.c, cưa...sơn, phết…
Dần dần, người nọ đã làm nhanh hơn, chuẩn xác hơn và dần hình thành một bản năng chuẩn xác đến từng chi tiết trên con rối, mà không dùng đến đôi mắt...
Không biết qua bao nhiêu năm, qua bao nhiêu tháng, người nọ vẫn không ngừng nghỉ chế tác con rối. Lucas dần phát hiện ra một sự việc đáng sợ, người nọ chắc chắn không phải là con người.
Một người bình thường sẽ phải lo ăn uống, tắm rửa hay đi ngủ. Nhưng người này lại không cần làm những việc đó, mà lại tốc độ chế tạo con rối vẫn tại một tốc độ đều đều rất lâu.
Công cuộc chế tác con rối ngày càng nhanh hơn, theo cảm nhận của Lucas thì, trình độ chế tác con rối của kẻ này, đã vượt qua cậu nhiều lắm…
Haiz...
Đây không phải là lúc suy nghĩ vẩn vơ, Lucas bỗng mừng rỡ như điên. Đây là cơ hội ngàn năm có một, để học hỏi kinh nghiệm của bậc tiền bối đi trước, cậu yên tĩnh đầu nhập tinh thần vào cảm nhận trên đôi tay.
Đường nét khắc họa, mùi thơm của gỗ, âm tiết lưỡi cưa vang lên, độ nhẹ yếu khi đυ.c khoét….
Rất nhiều, rất nhiều thứ đang diễn ra xung quanh ở ngay xung quanh cậu.
Như một hồ nước hút thật nhiều nước từ biển cả mênh mông. Dù biết chẳng có thể hấp thu được bao nhiêu, nhưng Lucas không quan tâm. Cậu chỉ cần biết ghi nhớ, cảm nhận và lắng nghe...như thế là đã đủ.
Thời gian trôi qua không biết bao lâu.
Cậu dần dần, dung nhập bản thân mình vào con người này. Tình yêu con rối của người này rất mãnh liệt. Nó như một sợi dây liên kết Lucas đến gần con người này hơn. Hiểu hơn về cách áp dụng nhiều kĩ thuật khó hay rút ra kinh nghiệm từ những lần thất bại, tất cả chúng đều là những bài học quí báu.
A a a. Cảm giác thật tuyệt, khi tự tay mình tạo ra được thêm một con rối nữa.
Niềm vui khi sáng tạo ra một thứ gì đó, rất thú vị và rất hạnh phúc.
Một trăm năm, một ngàn năm hay một vạn năm. Lucas không biết, cậu chỉ tập trung tinh thần của mình vào những gì diễn ra trước mắt.
Cho đến một ngày…
Khi Lucas tưởng rằng, vẫn tiếp tục quá trình chế tác con rối như mọi khi thì…
Hôm nay...không có gì xảy ra cả. Không lựa chọn nguyên vật liệu, hay dụng cụ làm rối.
Người nọ ngồi thẳng lưng lên như đang chờ đợi một điều gì đó.
Ta, chỉ tồn tại vì con rối. Cả cuộc đời ta, tâm trí ta, trái tim ta…từng hơi thở đều chỉ vì chế tác con rối…Với ta, chẳng còn gì trên thế gian này có ý nghĩa bằng những thứ khác, ngoại trừ những con rối của ta bên cạnh…
Một giọng nói trầm ấm nhưng lại mang nét đượm buồn, vang lên trong đầu Lucas.
Đến rồi!!!
Lần đầu tiên, Lucas nghe được giọng nói của chủ nhân thân thể này!!!
Thật sự Lucas không biết phải làm sao. Người này đang nói chuyện với cậu? Hay đang tự thuật nói với bản thân mình?
Ta yêu thích những con rối mà ta tạo ra. Từng nét khắc, từng bộ phận...đều rất hoàn hảo...ta biết được mỗi một con rối, do ta tạo ra. Đều có cho riêng bản thân mình một phần ý chí của chúng. Con rối của ta là bất tử, là sự liên kết giữa người làm rối và con rối. Ta yêu chúng nó, như những đứa con của mình.
Cậu bé, ta rất hài lòng khi nhìn thấy sự yêu thương của cậu dành cho từng con rối do bàn tay cậu tạo ra.
Ta đã đến cực hạn...và đã không thể tiến thêm được nữa…
Ý chí của ta…trái tim và lòng nhiệt huyết của ta.
Ta trao nó lại cho cậu.
Hãy tạo ra cho mình, những con rối mà cậu yêu quí…
Đây là món quà từ biệt của ta.
Dành cho cậu!
Năng lực: Bất tử con rối!!! Khởi động.
Thân thể dù chịu bao nhiêu sự tàn phá, dù chết đi bao nhiêu lần, bị xuyên thủng hay bị xé nát ra thành từng mảnh...thì đều vẫn có thể tái sinh lại bình thường. Không đơn thuần là thân thể không, tính cách, ý chí của tất cả các con rối do bản thân người tạo ra...đều sẽ được sự chúc phúc của ta.
Thứ gì cũng thế, cho dù là mình đồng da sắt như Achilles thì vẫn có khuyết điểm ngay gót chân của mình. Bất tử nhưng không phải là bất diệt, nếu linh hồn không đủ mạnh mẽ, con rối vẫn có khả năng bị vẫn lạc hay bị phong ấn lại như thường.
Không nên quá tự đại vào năng lực bất tử, trên đời này “núi cao còn có núi cao hơn”. Hãy tự mình khám phá ra nhiều năng lực hơn nữa. Để hoàn thiện con rối của mình...Ở một đẳng cấp cao hơn nữa!!!
(Achilles sinh ra bởi Thetis, nữ thần biển, với vua Hy Lạp Peleus, có mẹ thì bất tử nhưng bố là người trần, vì thế Achilles cũng sẽ như bố, không sống mãi mãi được. Khi Achilles được sinh ra đã được tiên tri là chàng sẽ chết trong chiến trận. Để giúp sự trường tồn của con, Thetis đã dốc ngược người cậu bé, hai tay giữ 2 gót chân, rồi nhúng cả người cậu vào nước sông Styx, nhưng nàng lại quên đi nhúng 2 gót chân vào nước. Vậy là cả người Achilles là mình đồng da sắt, duy chỉ có gân nơi 2 gót chân là yếu vì không được nhúng nước. Peleus thấy cảnh đó tưởng vợ mình gϊếŧ con bèn giật lại Achilles từ tay vợ. Trong lúc giằng co, xương ống chân của chàng bị gãy. Thetis tức giận bỏ về thủy cung và không gặp lại chồng nữa. Peleus đưa con trai cho nhân mã Cheiron nhờ ông nuôi dưỡng. Cheiron thay xương ống chân người khổng lồ cho chàng để chàng trở thành người chạy nhanh nhất thế giới, thay gan sư tử, tim gấu cho chàng dũng cảm và không biết sợ gì.
Cuộc chiến thành Troia nổ ra. Có lời tiên tri quân Hy Lạp sẽ không chiếm được thành Troia nếu không có Achilles. Do đó Agamemnon, sai Odysseus tìm Achilles. Nữ thần Thetis biết cuộc chiến nổ ra nên giấu con trai lên một quốc đảo và bắt chàng giả làm thị nữ. Odysseus nghĩ ra cách để tìm ra chàng. Odysseus đem binh khí và son phấn đến đây bán. Các thị nữ đều vây quanh mua son phấn nhưng có một người cứ săm soi các thứ vũ khí. Odysseus biết ngay là Achilles bèn mời chàng tham gia cuộc chiến. Achilles vui vẻ nhận lời. Thetis biết không cản được con nên đưa cho con cây giáo thần của các thần tặng bà trong lễ cưới. Achilles tham gia cuộc chiến. Chàng là chiến binh vĩ đại nhất của Hy Lạp trong trận chiến. Nhưng do mâu thuẫn với Agamemnon quanh việc giành một nữ tù binh mà Achilles rời bỏ cuộc chiến. Thetis bèn cầu xin thần Zeus trừng phạt Hy Lạp vì đã làm nhục con trai bà. Zeus nhận lời và khiến quân đội Hy Lạp gặp phải 1 trận đại dịch. Khi quân Troia sắp đánh đuổi được quân Hy Lạp về nước thì bạn thân của chàng là Patroclus bị Hector gϊếŧ chết. Achilles tức giận quay lại trận chiến trả thù cho bạn, chàng được mẹ ban cho chiếc khiên thần của thần Lửa và nhờ sự giúp sức của thần Athena chàng đâm chết Hector trước mặt cha của Hector, vua Priam, rồi kéo lê xác Hector quanh thành Troia bằng xe ngựa. Vua Priam cầu xin Achilles cho ông xin lại xác con trai. Achilles cảm động đồng ý.
Sau đó Achilles tiếp tục lập nhiều chiến công cho quân Hy Lạp như gϊếŧ 7 người con của vua Priam, gϊếŧ nữ hoàng Amazon Penthesilea. Nhưng cuối cùng do chàng có thái độ nhục mạ thần Apollo nên bị thần hướng mũi tên độc của Paris vào gót chân, nơi duy nhất trên cơ thể chàng có thể bị tổn thương. Achilles gục xuống chết. Từ đó thành ngữ "gót chân Achilles" ra đời. Quân Hy Lạp làm lễ tang cho chàng một cách trọng thể và khi chiếm được thành Troy, họ đem hiến tế con gái của Hector cho chàng. Còn Paris, người đã gϊếŧ chàng cũng bị tử trận bằng chính mũi tên đã bắn vào gót chân của Achilles.)
------
Cảm giác như có rất nhiều sợi tơ nhỏ quấn quanh thân của Lucas, chúng chạy dọc qua bàn tay...tập hợp ở một điểm ngón trỏ bên tay phải.
Điểm quang lục như màu lá xanh thẫm, có thể mơ hồ thấy hình ảnh ba chiếc lá xanh nối liền với nhau tạo một điểm, ngay gân lá như có ánh sáng lóe lên chạy dọc lẫn nhau và tập trung ở tụ lại một góc.
Như thấy được sự dẫn dắt của ý chí trong mơ hồ, Lucas ngồi xếp bằng lại. Hít vào và thở ra bình thản, cậu như thấy được một sự kết nối trong vô hình với Itachi.
Lucas thấy được Itachi đang ăn một ngụm bánh mochi trắng nhân đậu, rồi như cảm nhận được gì đó. Nhìn về hướng ánh mắt của Lucas, vẻ mặt hơi mê mang một tí, rồi lại trở về ăn tiếp cái bánh tiếp theo.
Không biết vì sao, Lucas bỗng nhiên muốn làm một cái thí nghiệm nho nhỏ.
Điều khiển một phần ý chí của sinh mệnh, tập trung nó trên ngón tay của mình, ánh sáng xanh lục tỏa ra. Hình thành một sợi tơ màu xanh kì lạ, nó không giống như thuần một màu sắc như vận mệnh chi tơ. Càng quái lạ hơn, Lucas cảm nhận được một cỗ sinh cơ mạnh mẽ phát ra từ trên thân của sợi tơ màu xanh lục này.
Sợi tơ xanh thẫm từ ngón tay Lucas làm ra, có những đường vân nhỏ liên tục lóe sáng di động như những mạch điện chạy nhảy xung quanh theo một quỹ tức đã được đặt sẵn.
Mang theo tâm lý tò mò, Lucas nắm lấy sợi tơ đó hai tay...kéo a kéo...giật a giật…
Không xi nhê!!!
Nhìn mỏng manh như thế, nhưng nó lại cực kỳ bền chắc, bẻ cũng không vấn đề gì.
Tiếp tục thí nghiệm, Lucas điều khiển sợi tơ đến gần Itachi, chưa kịp đυ.ng vào. Itachi đã có cảm giác rùng mình kì lạ, anh đứng lên quét mắt nhìn khắp nơi xung quanh, nhưng lại không có gì khả nghi cả.
Mở ra “chân thực chi nhãn” cũng thế, không phát hiện vấn đề gì. Itachi cảm giác như đang bị ai đó nhìn chằm chằm và sắp bị tính kế ấy. ( giác quan thứ 6 thực mạnh mẽ nha!!!)
Không để cho Itachi tự hỏi, Lucas bắt đầu dùng sợi tơ triền hướng Itachi, nhanh chóng quấn lên.
Đang tính ngồi xuống, Itachi như bị thứ gì đó quấn quanh cơ thể không nhúc nhích được.
Một cảm giác bị xé rách ra, lan tràn toàn thân Itachi.
Nhanh chóng bỏ tiền lên quầy, Itachi vừa ra khỏi cửa hàng đồ ngọt tìm ngay nơi khuất bóng người.
Sử dụng Thuấn Thân Thuật chạy thẳng về cửa hàng con rối.
Thân ảnh anh vừa tiếp xúc thân mật với mặt đất xong, Itachi cũng nhịn không được đau đớn mà rêи ɾỉ ra một tiếng.
Quá đau đớn, quá thống khổ. Anh ước gì mình có thể ngất ngay lúc này, thì tốt biết mấy. Nhưng không hiểu sao, cứ có âm thanh bảo rằng “Tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo. Bằng không, những đau đớn vừa mới trải qua, sẽ trở thành công cốc.”
Mắt thường có thể nhìn thấy được toàn thân Itachi lúc này, như bị vô số những mạch máu màu xanh lục hiện ra dữ tợn bao quanh người anh. Máu chảy ra từ miệng Itachi cũng thấp thoáng hiện ra một màu xanh lục kì lạ.
Bên cạnh là hai thân ảnh Kuro và Shiro đang lo lắng, ái ngại nhìn Itachi.
Hai người không biết Itachi bị vấn đề gì, cũng không biết phải làm sao. Lucas thì đang trong tình trạng mê mang, có vô số tia sáng xanh lục bao vây cậu như một cái kén vậy.
Qua hơn 15 phút đồng hồ, tinh thần Itachi như bị tra tấn hơn mười lăm năm, đã sắp tiếp cận đến tan rã thời điểm.
Một luồng sinh cơ bao quanh, chữa trị cơ thể của Itachi. Cảm giác như ngâm mình vào trong suối nước nóng vào trời mùa đông vậy, thoải mái và thả lỏng hơn rất nhiều. Itachi vì tinh thần căng chặt đến biên giới sắp bùng nổ, lại như được đặt xá, thả lỏng và thư thái toàn thân. Itachi cứ như vậy, hoa hoa lệ lệ ngất xỉu… ( Haiz. Tội nghiệp à.)
Đến khi tỉnh dậy, cả người Itachi cứ có cảm giác dinh dính, mùi hôi thối nồng nặc phát ra từ cơ thể của anh. Ngay lập tức anh chạy thẳng vào nhà tắm, kì cọ đến hơn 3- 4 tiếng đồng hồ mới bước ra ngoài.
Nhìn trong gương, làn da của Itachi đã thay đổi rất nhiều, không phải là màu trắng bệch khi xưa. Mà lại càng thiên về màu đồng cổ, khỏe mạnh. Vòng eo, tám khối cơ bụng săn chắc hình thể đường cong nhân ngư tuyến, càng làm Itachi thêm phần đẹp trai uy nghiêm.
Mặc lại quần áo, che đi cơ bắp của mình. Ẩn ẩn suy đoán ra được, tất cả những chuyện này hình như đều có liên quan đến Lucas…
Hít sâu một hơi, Itachi vào phòng mình. Tìm ra bảng huấn luyện thể năng cho Lucas, tất cả các hạng mục rèn luyện...gia tăng gấp bội!!! ( Ha ha. Trừng phạt, phải trừng phạt. Đúng không các Bác?)
Riêng phần Lucas khi cải tạo cơ thể Itachi thành công xong, cậu lại riêng phần mình yên ổn ngủ ngon đến thơm ngọt. Càng không biết được rằng...huấn luyện địa ngục...đang ở phía trước...chờ cậu.
“ Phụ thân, phụ thân. Tỉnh dậy…tỉnh dậy a ~~”
Đang ngủ ngon lành, Lucas bị một âm thanh kì lạ quanh quẩn trong đầu, làm cậu mười phần khó chịu.
Ai phụ thân ngươi, ta còn chưa kết hôn...thì đào đâu ra con với cái…
“ Ai...phụ thân, dậy đi. Ở trong đây buồn bực chết rồi, thả con ra đi!!”
Hả???
“Rầm!!!”
Phản xạ có điều kiện, Lucas tung người lên phía trước...lại đạp trúng thứ gì đó nhớt nhát dính trên đất. Vẫn còn đang trong tình trạng, nửa tỉnh nửa mê...Lucas cơ thể mất khống chế...quăng một phát hình tượng chó ăn phân. Đầu đập trúng cạnh bàn...cái bàn oanh oanh liệt liệt hy sinh. (Thiết đầu công ra đời!!!)
Lucas triệt để tỉnh ngủ. Vẻ mặt ngoặc kép hai chữ “Mộng bức” dùng để hình dung ra trạng thái hiện tại của cậu hiện giờ.
“ Phụ thân! Sớm ~~”
Hả? @@
“Uy uy uy, kẻ nào núp núp ló ló ra mặt đi!” Nhìn xung quanh một vòng, phòng ngủ của cậu hiện giờ...mười phần không chịu nổi.
Khắp nơi toàn những dịch thể dinh dính, màu xanh lục. Tuy có mùi của thảo mộc, nhưng tuyệt đối...Đây không phải là hình tượng đẹp đẽ gì hết.
Nuốt một ngụm nước bọt, Lucas thả ra tinh thần lực dò xét xung quanh gian phòng của mình.
Không có ai cả.
“ Ở đây nà, phụ thân! Trong hồn hải của người nè!”
Giọng nói trầm ấm, nhưng không khó nhận ra. Người này, độ tuổi cũng không lớn lắm.
Nhưng…cái gì mà ở trong hồn hải của cậu chứ.
Chẳng có gì, ngoài...thứ đó…
Thứ đó???
Thứ đó!!!
Ổ cứng chứa thông tin và trí tuệ Kẻ Độc Tài Của Sự Sống!!!
Đã đầy rồi hả??
Nhảy cẫng lên. Lucas tinh thần xâm nhập vào hồn hải xem xét…
Ổ cứng chứa thông tin và trí tuệ Kẻ Độc Tài Của Sự Sống (100%)!!!
Một cái hình tượng to to, lại lóe sáng!!!
Ngơ ngác mất vài giây, Lucas điên cuồng hướng hệ thống gọi.
“ Hệ thống, hệ thống. Chuyện gì xảy ra thế này??? Cái ổ cứng biết nói chuyện nè!!!”
“ Chúc mừng! Chúc mừng kí chủ lại có thêm một đứa con...ý nhầm lại có thêm một môi giới tạo ra con rối Thiên cấp trong tương lai. Linh hồn đạt được sự thăng hoa, nắm giữ được kỹ năng chế tạo bất tử con rối. Đây là kỹ năng đặc biệt của riêng kí chủ, có thể dùng nó song song với vận mệnh chi tơ của guồng quay vận mệnh. Tất cả các con rối do kí chủ tạo ra, đều có thể sử dụng bất tử chi tơ đạt được bất tử thân thể. Kí chủ cũng có năng lực ban cho kẻ khác ngoài con rối năng lực bất tử thân thể. Nhưng đổi lại, quá trình đó tương đối đau đớn hơn so với con rối của kí chủ mà thôi.”
Hệ thống quân có vẻ hơi ngạc nhiên, khi Lucas được “Kẻ mù” kia giao cho kỹ năng Đặc Biệt này. Cũng có nhiều người trải qua, kí ức của “Kẻ mù” kia...nhưng hiếm có ai lĩnh hội được kỹ năng “Bất tử con rối” từ kẻ đó lắm.
Mà nói cho đúng hơn, chẳng có kẻ nào lại chịu đựng được việc. Làm đi làm lại những động tác chế tạo con rối, đến mấy vạn năm như thế. Rất mệt mỏi và nhàm chán.
“ Hệ thống, nếu thế tại sao khi ta ban cho Itachi bất tử thân thể, thì sao Itachi có vẻ rất đau đớn vậy?”
“ Nếu trong quá trình tạo ra con rối thì dùng bất tử chi tơ và vận mệnh chi tơ song song, sẽ giảm bớt được quá trình thống khổ của con rối. Itachi là con rối đầu tiên do kí chủ sáng tạo ra, tương đương thiệt thòi nhất. Sau này, khi kí chủ có những khả năng mới, thì nếu muốn cải tạo cho con rối Itachi. Đau đớn vẫn sẽ tiếp tục như bây giờ, nhưng đồng thời trải qua nhiều lần cải tạo...ý chí của con rối sẽ được rèn luyện mạnh hơn, linh hồn cũng cứng cỏi hơn các con rối khác rất nhiều.”
“ Là như vậy sao. Ta hiểu rồi!” Lucas hơi trầm tư, cảm thán một chút. Muốn đạt được năng lực cường đại, những thứ bỏ ra cũng phải có cái giá gì đó tương đương à.
“ Riêng, ổ cứng chứa thông tin và trí tuệ Kẻ Độc Tài Của Sự Sống! Có thể làm môi giới, dùng vận mệnh chi tơ làm chất xúc tác. Tạo ra một con rối đặc biệt mới, kí chủ có thể dành thời gian trao đổi một chút với Kẻ Độc Tài Của Sự Sống. Anh ta kí ức cũ đã triệt tiêu hết rồi, lại được kí chủ nuôi dưỡng khá lâu nên cũng có thể nói kí chủ là ‘phụ thân’ của anh ta cũng không sai à!!”
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Chương 50 rồi!!!! Cầu NP các Bác ơi. Cầu châu báu các loại!!!! Buff cho Tác đi!!!
Mai không đăng chương được nha, ta mai phụ gia đình gói bánh chưng và bánh tét cuối năm rồi!!! Tối 12 giờ đêm! Thời điểm qua năm mới sẽ bạo chương cho các Bác nha!!!
Tác ta cầu lì xì đầu năm luôn!!!! Cúi chào cả nhà.