Chương 32: Chỉ cần em vui vẻ, tất cả đều đáng giá

Chương 32: Chỉ cần em vui vẻ, tất cả đều đáng giá

"Đổng Sự Trưởng, đây là tư liệu tổ chức chúc mùng đầy năm của năm nay" Vương Mân cầm một chồng tư liệu đặt ở trước mặt Phó Tình, "Còn có, hội đổng sự đến đông đủ rồi, thì chở cô đi chủ trì hội nghị"

Phó Tình rất không tình nguyện đi ra văn phòng, đi đến phòng hội nghị, Đường Trí Nhân cũng không biết đi nơi nào thu mua nhiều cổ phần Phó thị như vậy, lại để hắn chen vào hội đổng sự

"Các vị đổng sự thật ngại quá, chuyện hôm nay tương đối nhiều" Trong miệng Phó Tình nói qua ngại ngùng, thế nhưng gương mặt băng sơn ngàn năm kia của cô nói cho người đang ngồi biết, cô một chút đều không có ngại

"Đổng Sự Trưởng bận rộn như vậy, còn phải đến chú ý những lão đầu chúng ta đây, có thể tới chúng ta đã rất hài lòng" Vị đổng sự nói chuyện họ Vương, là cha của Vương Mân, hắn vẫn luôn đứng bên phía Phó Tình. Hết cách rồi, đầu óc của Phó Tình đầu óc quá tốt rồi, cô nhậm chúc tới nay, công trạng của công ty là liên tiếp tăng cao, tiền lãi cuối năm lấy một năm hơn một năm, người có chút đầu óc đều sẽ đứng phía Phó Tình

"Vương thúc thúc nói đùa, chúng ta chính thức mở họp đi. Hôm nay mục đích mở hội đổng sự, là bởi vì chúng ta có thêm một vị đổng sự, Đường Trí Nhân tiên sinh"

Đường Trí Nhân đáng thương, vì Phó Tình không biết bỏ ra bao nhiêu tiền, dùng bao nhiêu thời gian, mới thu mua được 15% cổ phần. Thật vất vả mới chen vào hội đổng sự Phó thị, muốn cách Phó Tình gần một chút. Phó Tình nhìn qua là đang giới thiệu hắn, thế nhưng ánh mắt lại cũng không nhìn hắn cái nào

"Còn có lễ thành lập 60 năm của công ty năm nay, cho nên quy mô chúc mừng của năm nay có thể so với năm rồi lớn một chút. Vương Mân, đem tư liệu phân phát. Mọi người có thể xem trước một chút, nếu có ý kiến gì, xin mời hiện tại nói ra. Nếu như tất cả mọi người đồng ý, ta sẽ lập tức bắt tay bắt đầu chuẩn bị, nếu không về thời gian thì đến không kịp"

Nếu như không phải năm nay là 60 năm thành lập, tài chính sử dụng sẽ lớn hơn, Phó Tình căn bản thì sẽ không để những người không phận sự này tham dự vào. Cô làm việc lúc nào đến phiên bọn họ đến vung tay múa chân, cô muốn như thế nào thì thế đó. Nhìn phía dưới đám lão đầu đều rất chăm chú đang nhìn tư liệu, chỉ có một Đường Trí Nhân không nhìn, mà là liên tục nhìn chằm chằm vào cô, trong lòng Phó Tình rất căm tức. Ngươi muốn nhìn, ta thì phải cho ngươi nhìn à, cóc ghẻ

Phó Tình cầm điện thoại đến bên ngoài phòng hội nghị, gọi điện thoại cho Phương Ngôn

"Tên ngốc, đang làm gì đấy?"

Phương Ngôn mới vừa mua xong món ăn trở về, không khí càng ngày càng nóng, nàng thì ra cửa một chút như thế, thì một thân mồ hôi, đang chuẩn bị đi tắm, không nghĩ tới Phó Tình gọi điện đến

"Mạch, em mới vừa mua xong đồ trở về, chuẩn bị đi tắm rửa, một thân mồ hôi khổ sở chết rồi. Chị làm sao rảnh rỗi gọi điện thoại cho em, hôm nay không phải nói muốn mở hội đổng sự sao? Chị không phải là muốn nói với em, chị không trở về ăn cơm chứ?"

"Ai nói tôi không trở về ăn cơm, bọn họ đang nhìn tư liệu lễ thành lập hôm nay, tôi thực sự tẻ nhạt, thì ra ngoài gọi điện thoại quấy nhiễu em" Phó Tình cũng không nói là bởi vì Đường Trí Nhân kia nhìn chằm chằm cô, cho nên cô mới ra ngoài trốn tránh, cô không muốn để cho Phương Ngôn suy nghĩ nhiều

"Không thể không lễ phép như vậy, bỏ lại một phòng toàn người, chính mình đi ra gọi điện thoại riêng, chị như vậy là không đúng. Ngoan ngoãn nghe lời, tắt điện thoại trở lại họp, em đi tắm rửa"

Đường Trí Nhân thấy Phó Tình đi ra ngoài nửa ngày đều không có trở về, hắn không có chuyện gì làm, cái gì lễ thành lập không hề có một chút quan hệ với hắn. Hắn vào Phó thị là vì Phó Tình, hắn đứng dậy ra ngoài tìm cô

"Tình Tình, em làm sao một mình ở đây gọi điện thoại" Hắn vừa ra khỏi cửa thì thấy được Phó Tình ở bên ngoài phòng hội nghị gọi điện thoại, còn cười đến rất vui vẻ, tâm thần của hắn lập tức thì bị mê rồi. Phó Tình như vậy là hắn chưa từng thấy qua, Phó Tình chưa từng có cười đến ôn nhu như thế

Mặt của Phó Tình lập tức liền lạnh xuống, ta đều trốn đến bên ngoài rồi, người này làm sao còn đuổi theo đến, thực sự là bám dai như đỉa. Phương Ngôn nghe được thanh âm của nam nhân trong điện thoại di động truyền ra của Phó Tình, còn có tiếng Tình Tình kia nàng chán ghét nhất nghe được

Phó Tình lời gì cũng không nói thì cúp điện thoại, vòng qua Đường Trí Nhân trở lại phòng hội nghị. Loại nam nhân này, cô cả một tí ý nghĩ phô diễn đều không có

Phương Ngôn nhìn điện thoại bị cắt đứt, cười khổ một cái, chính mình vẫn là làm gì thì đi làm thôi. Những chuyện này không phải là mình có thể quản, cũng không phải chính mình nên hỏi, có thể giả vờ không biết thì giả vờ không biết đi. Cô mỗi ngày đều trở về ăn cơm, ăn cơm xong cũng không đi ra ngoài, thì ở trong nhà xử lý chuyện của công ty, chính mình cũng nên thỏa mãn rồi

Phó Tình trở lại phòng hội nghị ngồi xong, thấy được Đường Trí Nhân cũng trở về đến vị trí của mình, lại bắt đầu nhìn chằm chằm cô. Hơn nữa ánh mắt còn đáng sợ hơn hồi nãy nữa, Phó Tình biết vừa rồi bởi vì nghe được thanh âm của Phương Ngôn, chính mình cười đến rất vui vẻ bị hắn thấy được. Cho nên bây giờ ánh mắt người này mang không chỉ là ngưỡng mộ mà thôi, nhiều hơn là du͙© vọиɠ, loại du͙© vọиɠ muốn chinh phục cô kia, để Phó Tình rất không thoải mái

Loại ánh mắt này Phó Tình thường thường thấy được, thế nhưng người khác không dám trắng trợn liên tục nhìn chằm chằm vào cô như thế. Cô có chút không hiểu, Đường Trí Nhân là thế nào qua cửa của Phó Uyên này, có thể làm cho Phó Uyên chọn hắn làm đối tượng kết hôn của chính mình. Hắn ở trong mắt Phó Tình cùng một phế vật không khác nhau gì cả, cả ngày thì biết ăn chơi chè chén, nhiều nhất chính là gia cảnh không tệ mà thôi. Gia cảnh? Phương hướng chủ yếu của Đường thị vẫn luôn là ở nước ngoài, Phó Uyên vẫn luôn muốn đến nước ngoài phát triển, chẳng lẽ nói... Tốt, vô cùng tốt, nếu như ngươi thật sự dám đối với ta như thế, vậy ngươi cũng không cần trách ta thật sự không hề coi ngươi là phụ thân mà đối xử

Mức độ tin cậy của Phó tình ở Phó thị vô cùng cao, hội đổng sự sau đó cơ bản đều nghe cô, cho nên lần này chuyện lễ thành lập đầy năm, rất thuận lợi thì thông qua. Ngay ở khi tất cả mọi người cho rằng không có chuyện gì, Phó Tình nói chuyện

"Xin hỏi Đường Trí Nhân tiên sinh, theo ta được biết ngươi là phú nhị đại của quốc tế Đường thị. Ta rất muốn biết, mục đích ngươi bây giờ tiến vào Phó thị là cái gì? Nếu như hai nhà công ty phát sinh xung đột, ngươi sẽ làm thế nào?"

"Anh vào Phó thị, vì theo đuổi Phó Tình tiểu thư em. Anh mặc dù là người của Đường gia, thế nhưng anh không ở quốc tế Đường thị đảm nhiệm bất kỳ chức vị nào. Hơn nữa phương hướng chủ yếu của Đường thị đều ở nước ngoài, cho nên anh không cho là hai công ty gia đình chúng ta sẽ xuất hiện mâu thuẫn gì. Đương nhiên, nếu quả như khi thật xuất hiện xung đột, anh sẽ tự giác rời xa hạng mục này, anh sẽ không tham dự. Hơn nữa anh cho rằng, công ty hai nhà chúng ta tính khả năng hợp tác khá lớn, không thể nào sẽ phát sinh xung đột, bác Phó ngươi nói phải không?" Đường Trí Nhân lời nói này nói tới êm tai a, cả Phó Uyên đều đang gật đầu

"Trí Nhân là ta đề cử vào hội đổng sự, không biết Tình Tình ngươi có ý kiến gì?"

Phó Tình cũng không nghĩ tới Đường Trí Nhân lại dám nói rõ là vì theo đuổi chính mình, mới chen vào hội đổng sự

"Ta không có ý kiến gì, tan họp"

Rất tốt, ngươi nếu đã cùng người ngoài liên hợp lại tính toán ta, vậy sau này xảy ra chuyện gì, ngươi chớ có trách ta không nể mặt ngươi. Phó Tình liếc mắt nhìn Phó Uyên, cô cười lạnh, tự mình mở cửa rời khỏi phòng hội nghị

Phó Uyên nhìn Phó Tình rời khỏi, nụ cười lạnh lùng kia của Phó Tình, Phó Uyên biết chuyện chính mình đã bị Phó Tình nhìn thấu. Mạch Mạch, tất cả ta làm đều vì tốt cho ngươi, sau này ngươi sẽ biết

Phó Tình trở lại văn phòng, trực tiếp thu dọn đồ đạc, về nhà

Mới ra văn phòng thì thấy được Phó Uyên và Đường Trí Nhân đi tới, "Tình Tình, em thu thập xong đồ rồi? Vừa vặn anh mời bác Phó ăn cơm, chúng ta đi cùng nhau đi"

"Ta về nhà, các ngươi muốn làm cái gì, tự làm đi" Phó Tình mới sẽ không lưu cho bọn họ tình cảm gì, muốn tính toán ta, ta sẽ để các ngươi hối hận

"Về nhà? Vậy tốt a, chúng ta cùng nhau trở về đi" Đường Trí Nhân ở trước mặt Phó Uyên, vẫn luôn duy trì một bộ dáng vẻ phong độ, nhanh nhẹn, lịch sự. Phó Tình không muốn phản ứng hắn, hắn chỉ có thể đi con đường bố vợ, nhưng hắn không nghĩ tới quan hệ của Phó Uyên và Phó Tình, bởi vì sự xuất hiện của hắn, đã sắp đến bờ tan vỡ

Phó Tình chẳng hề nói một câu, trực tiếp đi về phía thang máy, Đường Trí Nhân cho rằng cô bởi vì quan hệ của Phó Uyên, chỉ có thể ngầm đồng ý chính mình theo. Bởi vì Phó Uyên ở bên cạnh, Đường Trí Nhân không dám không đợi Phó Uyên thì đi cùng Phó Tình, kết quả... Phó lão đầu, ngươi tại sao còn chưa đi, đứng nhìn cái gì a

Phó Uyên biết Phó Tình về nhà là có ý gì, cho nên hắn không nhúc nhích. Nhìn Phó Tình tiến vào thang máy, cửa thang máy đóng lại. Đường Trí Nhân trợn tròn mắt, "Bác Phó? Chuyện này...."

"Tình Tình là về biệt thự của nó, có không ở cùng ta. Đi thôi, tự chúng ta đi ăn cơm, liên quan với chuyện hợp tác, ta muốn cố gắng bàn một chút với ngươi"

Đường Trí Nhân cưỡng chế lửa giận, thế nhưng ở trước khi có được Phó Tình, cùng Phó Uyên vẫn là phải duy trì quan hệ tốt đẹp

Phó Tình mang theo một bụng hỏa khí về đến nhà, thế nhưng khi cô thấy được Phương Ngôn đứng trước cửa chờ cô, cô lập tức đổi lên khuôn mặt tươi cười. Bất kỳ không vui nào của bên ngoài, bất kỳ ngươi lừa ta gạt nào, mình đều không thể mang về nhà, không thể để cho nàng lo lắng

"Mạch, hôm nay làm sao đột nhiên sớm như vậy thì trở về rồi, mở họp không vừa ý sao?"

Khi Phó Tình sắp đến nhà Phương Ngôn gọi điện thoại, nói với nàng chính mình lập tức về đến nhà. Cô thích Phương Ngôn ở trước cửa chờ cô, thích vừa vào cửa lớn biệt thự, là có thể thấy được bóng người của Phương Ngôn. Hơn nữa mỗi lần cô về sớm, không có nói với Phương Ngôn, Phương Ngôn mỗi lần đều sẽ oán giận cô, cho nên cô cũng quen thuộc khi sắp tới nhà thông báo Phương Ngôn biết, cô trở về rồi

"Không có, làm sao có khả năng không vừa ý, đừng quên, đó là công ty của tôi. Chính là cảm thấy mệt một chút, cho nên thì về sớm" Phó Tình thật không có nói sai, Phó thị bây giờ thật là cô định đoạt. Tuy Phó Uyên là ba của cô, vị trí cũng là Phó Uyên nhường cho cô, thế nhưng hiện tại ở trên hội đổng sự, cơ bản tất cả đổng sự đều nghe Phó Tình

"Chị a, sau này đừng luôn bận đến khuya khoắt mới lên giường ngủ, nói với chị bao nhiêu lần rồi, phải chú ý nghỉ ngơi" Nghe được Phó Tình nói mệt, trong lòng Phương Ngôn rất khổ sở, mình tại sao vô dụng như vậy, đều không giúp được cô

Người khác đều cho rằng Phó Tình là tư chất tự nhiên, đầu óc tốt, thế nhưng ai có thể thấy được Phó Tình vì chuyện của công ty, mỗi ngày đều bận đến rất muộn mới ngủ. Phương Ngôn đem tất cả những thứ này đều nhìn ở trong mắt, nàng biết Phó Tình trả giá bao nhiêu thời gian, trả giá bao nhiêu tâm huyết so với người khác, mới có thể nắm giữ tất cả mọi thứ ở hiện tại

Thế nhưng Phương Ngôn không biết, Phó Tình là bởi vì nàng mới bằng lòng nỗ lực làm việc như thế, bởi vì nàng, cô mới có thể như vậy đi bảo vệ chức đổng sự trưởng của chính mình. Bởi vì chỉ có như vậy, cô mới có thể đi tranh thủ sự tự do của chính mình, mới có thể đi bảo vệ tình yêu của mình. Từ khi cô biết Phó Uyên muốn chia cắt hai người họ, cô so với trước đây càng thêm nỗ lực, so với trước đây càng thêm liều mạng làm việc

Cô là không để ý tất cả của Phó gia, thế nhưng bước chân của bản thân cô vẫn không có đứng vững, cho nên hiện tại chỉ có thể dựa vào thế lực của Phó gia trước, để tất cả của chính mình phát triển hướng về phương hướng chính mình nghĩ. Như vậy cho dù có một ngày, khi không thể nhịn Phó Uyên được nữa bỏ đi chức vị đổng sự trưởng, cô còn có thể tiếp tục chống lại Phó Uyên

Phó Tình cười hì hì nhìn Phương Ngôn nghiêm mặt trách cứ cô, cô không hề tức giận, bởi vì cô biết trong lòng Phương Ngôn thương cô. Tên ngốc, tất cả tôi làm, cũng là vì có thể tiếp tục mỗi ngày đều thấy được khuôn mặt tươi cười của em, chỉ cần có thể thấy được khuôn mặt tươi cười vui vẻ của em, tất cả đều đáng giá

Hết chương 32