Chương 5: Xoa (H)

Chương 5: Xoa ngực/ bóp côn ŧᏂịŧ (H)

Ngọc Linh Lung vốn là người trưởng thành sớm, việc nam nữ cũng biết một chút, trước đó nàng đã nhờ Thẩm Dật Sơn mang nàng đến Thải Hương Các rình coi, dươиɠ ѵậŧ của những nam nhân đó vừa nhỏ lại vừa xấu, lớn nhất cũng chỉ bằng một nửa của hắn.

Tuy rằng dươиɠ ѵậŧ của hắn thoạt nhìn thật mạnh mẽ dữ dằn, dày bằng cổ tay của nàng, nhưng chỉ cần nghĩ tới côn ŧᏂịŧ thô tráng như vậy đút vào âʍ ɦộ của mình, Ngọc Linh Lung liền hưng phấn mà phun ra dâʍ ɖị©ɧ, “Ưm…”

Thẩm Dật Sơn hít sâu một hơi, đột nhiên ôm nàng từ trong nước đứng lên, “Ta đọc trong sách nói, ngâm suối nước nóng lâu có thể bị ngất xỉu.”

“Tại sao ta không nhớ là có?”

“Bản dịch tiếng Trung của [Nhật ký sinh hoạt], trang 172, dòng thứ 4, ngâm mình trong suối nước nóng quá lâu có thể dẫn đến tim đập nhanh, hoa mắt, tức ngực, trường hợp nặng có thể ngất xỉu.” Thẩm Dật Sơn đọc lại từng chữ trong sách.

Chỉ cần hắn xem qua liền có thể nhớ kỹ không quên, cho nên chỉ tốn ba năm hắn đã đem sách vở của quốc tiểu, quốc trung và quốc cao đọc xong toàn bộ.

Lúc trước để Thẩm Dật Sơn đọc sách chủ yếu là làm bạn với nàng, biết thêm vài chữ có thể thuận tiện làm việc, Ngọc Linh Lung không ngờ rằng hắn tài giỏi như vậy, có thể học được mọi thứ một cách dễ dàng, hiện tại trình độ kiến thức của hắn còn cao hơn nàng.

“Dật Sơn, nếu ta để ngươi xuất ngoại đi học, ngươi có đi không?”

Thẩm Dật Sơn bế nàng đến ghế quý phi, rút chiếc khăn mặt bên cạnh, lau nước trên người nàng, “Tiểu thư đi, ta đi.”

Ngọc Linh Lung cười nói: “Chờ ta tiết kiệm đủ tiền, chúng ta cùng đi, cùng học một lớp, ngươi giúp ta làm bài tập, kiểm tra thì cho ta sao chép.”

Nam nhân cau mày, biểu tình thật khó xử: “Không được, không thể sao chép, càng không thể gian lận, ta dạy cho tiểu thư.”

Thẩm Dật Sơn rất nghe lời nàng, chỉ có mỗi việc không cho nàng làm ra bất cứ điều gì tổn hại đến địa vị của nàng.

Ngọc Linh Lung bĩu môi không cao hứng.

Tiếng dương cầm đã ngừng, Thẩm Dật Sơn đắp thảm lên người Ngọc Linh Lung, chính mình cũng dùng khăn tắm bao lấy hạ thân rồi kéo rèm ra.

Bối cảnh sân khấu đã thay đổi, nữ diễn viên tóc vàng ăn diện lộng lẫy bước lên sân khấu đầu tiên, nàng ta hát một bài hát nước ngoài.

Hai người đã từng học ngoại ngữ nên có thể nghe hiểu đại khái lời bài hát, nội dung ca khúc là người nữ biểu đạt tình cảm của mình với người nam.

Một lúc sau, nam diễn viên cũng lên sân khấu, khuôn mặt nam nhân tuấn tú, thân hình cường tráng, hắn mặc một chiếc quần bó sát, lộ rõ đường nét dươиɠ ѵậŧ giữa đũng quần, thậm chí lớp vải hơi mỏng như ẩn như hiện lộ ra màu đen của gậy thịt, Ngọc Linh Lung đã hoàn toàn bị thu hút.

Hai diễn viên ôm nhau cùng hát và cùng nhảy.

Ngọc Linh Lung xem đến nhập tâm, Thẩm Dật Sơn nằm xuống sau lưng nàng, bàn tay to duỗi ra phía trước, nắm lấy một bên ngực bắt đầu xoa nắn.

Hát múa xong, hai diễn viên đi đến cây nhân tạo trước mặt bắt đầu ve vãn nhau, ánh đèn sân khấu đều tập trung vào người họ.

Hai người ôm hôn, nữ diễn viên thò tay vào trong quần người nam nắm lấy côn ŧᏂịŧ vuốt ve, mà nam diễn viên cũng kéo cổ áo của nàng ta xuống, nắm một bên ngực xoa bóp.

“Ưm a…. Alex…. đừng mà…”

Ngọc Linh Lung cũng duỗi tay kéo cây gậy sắt của Thẩm Dật Sơn ra để giữa hai chân mình chơi đùa.

Nam diễn viên bị người nữ sờ đến cứng rắn, qυყ đầυ lộ ra khỏi quần, nàng ta cũng nhân cơ hội kéo quần hắn xuống, thả dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng ra.

“Sophia…”

Nam diễn viên bất ngờ đảo khách làm chủ, đè nữ diễn viên xuống dưới thân, thô bạo xé toang váy nàng ta.

Vải dệt bị xé toạc, phát ra tiếng ‘tạch tạch’.

Ngay sau đó, nữ diễn viên bị lột trần chỉ còn lại áσ ɭóŧ và qυầи ɭóŧ ren.

“Ngươi cảm thấy đồ lót trên người nàng có đẹp không?” Ngọc Linh Lung hỏi.

Thẩm Dật Sơn theo tầm mắt nàng nhìn qua, “Mặc trên người tiểu thư càng đẹp hơn.”