Sau chuyện lần ấy mà quý phi đã yên tĩnh một thời gian dài nhưng không hiểu vì sao một năm trở lại gần đây nàng ta luôn cố tình gây khó dễ cho nàng, mà lần này nàng ta lại xảo quyệt khiến nàng không đề phòng mà rơi vào bẫy nàng ta hết lần này sang lần khác. Đối với quý phi trước kia thì nàng ta không là gì so với nàng, nhưng bây giờ nàng ta như vậy khiến nàng không thể nghĩ rằng đằng sau nàng ta còn có một thế lực khác, một người khác giật dây, nàng đã cho ám vệ đi điều tra nhưng đến bây giờ vẫn chưa có kết quả gì.
Lần này nàng ta đến chắc chắn đã có người sai khiến, chứ với một người nhu nhược như ả ta thì chắc chắn là không thể có những kế sách vẹn toàn để hại nàng.
Nàng ta đến còn cầm theo cả canh tẩm bổ cho nàng, nàng cũng nhận nhưng lại không uống, vì nàng chưa tuyên bố nàng mang thai nên bây giờ bất cứ đồ ăn tẩm bổ nào cũng sẽ trở thành món ăn ảnh hưởng đến thai nhi. Thấy thế ả ta liền không vui nên đã nói nàng không nể tình tỷ muội mà không uống canh của nàng ta.
Nghe đến đây nàng đã thấy có vấn đề, một người gần như cả mấy năm không đến một lần, ra ngoài gặp nàng thì né tránh nhưng giờ đối tốt với nàng, xem ra trong canh không những có vấn đề mà mục đích hôm nay đến đây cũng có vấn đề.
Ngồi nói chuyện cũng chỉ xoay quanh đến việc nàng thất sủng, nàng ta đang mang thai và có thăm dò chút việc của nàng có mang thai hay không,... được một lúc thì nàng lấy lí do vì mệt nên tiễn khách, vào trong phòng A Thiết lấy ra một tờ giấy, trong tờ giấy có ghi những thành phần trong canh tẩm bổ mà quý phi mang cho nàng, nàng xem xong khóe môi lộ một nụ cười bí hiểm, đúng là không ngoài dự đoán của nàng, dù là canh tẩm bổ nhưng trong canh lại có một thành phần tuy không ảnh hưởng đến sức khỏe nhưng lại ảnh hưởng đến thai nhi.
(Vì trong lúc lấy cớ vào trong lấy trà nóng A Thiết đã bí mật nhờ người mang ít canh tẩm bổ ra ngoài để đi điều tra nguyên liệu trong canh).
Vài canh giờ sau nàng sai A Thiết mang canh tẩm bổ mà nàng chuẩn bị sẵn cho quý phi, và bảo với A Thiết: "Muội mang canh cho nàng ta và nói với Nhan quý phi, đây là canh tẩm bổ bổn cung đích thân làm cho nàng ấy, sau khi uống xong canh của nàng ấy thấy mùi vị đặc biệt nên đã nhờ thái y viết nguyên liệu và muốn làm một phần canh như vậy đưa lại cho quý phi cũng như lời cảm ơn bát canh tẩm bổ khó quên." Và nàng cũng không quên dặn A Thiết phải đợi nàng ta ăn xong rồi cầm đồ về, mục đích không phải ở đồ mang đến mà là nàng còn có mục đích sâu xa hơn.
A Thiết nghe xong liền đi luôn, căn bản A Thiết cũng hiểu được ngụ ý của nàng. Sau khi A Thiết mang canh và nói những điều mà hoàng hậu dặn thì sắc mặt của quý phi liền tái lại nhưng lại lấy lại tinh thần rất nhanh, vì lệnh hoàng hậu khó cãi, nàng ta chỉ đành ngậm ngùi ăn hết phần canh mang đến.
Sau khi A Thiết về, nàng dặn A Thiết mời đại phu đến bảo rằng hoàng hậu thấy không khỏe.
"Sao rồi Ngư Bình thái y" Nàng hoài nghi nhìn thái y trước mặt.
"Đúng như nương nương đã nói, trong thành phần canh này có thảo dược bồi bổ cơ th.ể nhưng lại ảnh hưởng đến thai nhi, có điều thảo dược này ở chỗ này rất hiếm chỉ có những vùng giáp biên c.ương mới có."
Cho dù nàng uống xong xảy thai thì cũng không ai trách, vì nàng không công khai đã mang long thai, lại thêm việc canh bổ này thật sự bổ cho cơ th.ể, nên truy tội thì cũng không thể lôi Nhan quý phi xuống nước được.
"Cảm ơn thái y, phiền ngài rồi, nếu ai có hỏi phiền ngày nói ta đã không thể giữ được cốt nhục, còn về chuyện hôm nay tạm thời ngài giữ bí mật giùm ta."
Nói rồi vị thái y Ngư Bình kia cáo lui để lại nàng một mình trầm tư. A Thiết thấy vậy liền lại hỏi.
"Nương nương, có phải nương nương đang phiền muộn đến chuyện chiều nay Nhan quý phi nói cho người không, là chuyện Ngọc Long Châu." Giọng A Thiết có chút nhỏ dần.
Nghe đến đây nàng bất lực gật đầu, A Thiết là người mà nàng tin tưởng nhất, nên chuyện gì nàng cũng kể cho A Thiết nghe, đến chuyện quan trọng như Ngọc Long Châu nàng cũng nói, nhưng có điều đã hứa với tiên hoàng nên nàng chỉ nói sơ lược.