Chương 20: Ta trở thành nữ nhân của Vương thúc thúc.

Rạng sáng lúc 3 giờ, mặt trời đang dần ló rạng. Ta men theo đại lộ đi khắp nơi. Ta cần có thuốc để trị liệu mấy vết thương này, không bọn chúng sẽ bị nhiễm trùng. Nhưng ta biết đi đâu tìm người dám giúp đỡ ta đây. Cơ bản ta đã cùng tất cả đàn ông trong thôn để quan hệ. Đối với bọn họ mà nói, ta chỉ là một kỹ nữ, một con điếm miễn phí tùy ý chơi đùa. Sẽ không có ai muốn thu lưu, chăm sóc ta.

Trên đời này ta còn có đất dung thân sao? Nước mắt lại mơ hồ che khuất tầm mắt, không được... Thân thể vô lực rồi, trong đầu ý thức cũng có chút không rõ ràng. Chẳng lẽ ta lại cứ thế mà chết đi sao?

Mơ hồ nhìn xung quanh, một căn nhà nho nhỏ xuất hiện ở trước mắt. Ta không nhìn rõ hình dáng căn nhà, không biết đó là gia đình nào, có thể giúp ta một chút không?Bây giờ, cho dù ở trong kia là một vị thúc thúc biếи ŧɦái như thế nào, chỉ cần giúp đỡ ta đêm nay, cho ta sống tiếp, dù cho mai này phải bị hắn dạy dỗ độc ác ra sao, ta cũng đành chấp nhận.

Rầm, rầm, rầm.

Rầm, rầm, rầm.

"Thúc ~ ân ~ cứu ta ~ ha ~ a ~ mở cửa ~ thúc "

Bên trong mau chóng sáng đèn. Ta ôm sự bất an chờ đợi người mở cửa

"Đã trễ thế này, không biết là ai? Oa! Thiến Thiến! Ngươi thân con gái một mình làm gì thế này? Như thế nào trên người ngươi tất cả đều là thương a, mau vào mau vào đây!"

Mở cửa là Vương thúc thúc, nơi này lại là nhà của Vương thúc thúc. Ta cảm thấy trong lòng có chút ấm áp, nước mắt trào ra ướt hết hai má. Ta tìm lâu như thế hóa ra đã tìm được rồi.

"Vương ~ thúc thúc ~ ô ô ô ~ ta bị ném bỏ rồi, họ không cần ta nữa rồi~ ân ~ oa oa oa ~ ngươi có thế để cho ta ở lại nhà ngươi sao? a cho t ở laijddi, Làm ơn!"

"Cái gì? Sao lại thế này! Vào đây nhanh lên nào! Ta đi lấy thuốc rượu lau cho ngươi, ngươi đem tất cả mọi chuyện kể cho ta nghe đi!"

Đi vào trong nhà Vương thúc thúc, hắn dùng nước ấm giúp ta tắm rửa, sau đó dùng rượu thuốc mát xa trên người ta. Hắn xoa bóp nhẹ nhàng làm tan đi mấy cục máu ứ đọng, chỉnh là trong cả quá trình hắn dùng lực vô cùng nhẹ nhàng, thoải mái. Vì đang giúp ta nên hạ thân hắn nhô lên thành một túp lều nhỏ, nhưng lại không hề có ý định đè ta xuống phát tiết.

Ta đem tất cả mọi chuyện đã xảy ra kể từ ngày sinh nhật tuổi mười tám đó, từ đầu đến cưới kể cho Vương thúc thúc nghe.Ta đêm cả những cảm nhận chân thật nhất cũng nói ra. Kể cả những mệnh lệnh độc ác của ba ba làm cho ta cảm thấy vô cùng kɧoáı ©ảʍ, kể cả việc ban đêm ta cuồng thao đến mức tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi trong thôn, mặc cho kẻ khác thao. Từ đầu đến cuối hắn không hề nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi nghe như thế.

Sau khi nghe xong, Vương thúc thúc không chê trách gì ta, chỉ nói một câu:

"Không sao, chỉ cần ngươi không chê nơi này thiếu thốn, từ nay có thể ở lại nhà ta a."

Ta cảm thấy cực kì cảm động, nắm chặt tay của Vương thúc thúc, nói:

"Vương thúc thúc ~ ngươi thật tốt ~ ân ~ Ta muốn trở thành nữ nhân của thúc thúc ~ từ hôm nay trở đi cơ thể của ta ~ ân ~ chính là của một mình ngươi ~ "

"Tốt! Ta nuôi ngươi!"

Vương Thúc thúc đem ta ôm vào ngực, cực kì ôn nhu mà vỗ lưng ta. Đã lâu lắm rồi ta không có hạnh phúc như thế này.

Từ hôm đó, ta bắt đầu ở lại nhà của Vương thúc thúc. Ta cũng không muốn phải tới trường học nữa. Mỗi ngày ta chỉ cần ở nhà giúp hắn trông nom, dọn dẹp nhà cửa. Phần lớn thời gian hắn đều đi làm ở ngoài đồng, ta sẽ làm một bữa cơm nhỏ chờ đợi hắn về.

Thời gian trong nháy mắt đã đi qua một tuần. Hàng ngày ở cùng nhau, hắn cũng không có đòi hỏi gì ở ta, đều là ta chủ động mỗi lần đều giúp hắn liếʍ mυ"ŧ.

Hôm nay là thứ Bảy, buổi sáng Vương thúc thúc vẫn như bình thường, ra đồng đi làm từ sáng sớm.Quần áo ta đang mặc chính là được Vương thúc thúc mua cho. Một cái áo thun màu trắng cùng một chiếc quần bò màu xanh cực ngắn. T mặc thêm cái tạp dề, vào bếp rửa rau, chuẩn bị nguyên liệu để nấu cơm đợi hắn về.

Rầm, rầm.

Là ai đang đập cửa? Vương thúc thúc sẽ không trở về sớm như vậy.

Ta xoa xoa tay, cởi tạp dề đến mở cửa trước cửa. Đập vào mắt chính là bốn tên thanh niên rất quen mắt, hình như là nam sinh ở trong trường.

"Ha ha! Diệp Thiến Thiến, loại gái điếm như ngươi quả nhiên ở trong này!"

"Ta đã nói là ta không có nhìn lầm a!"

Bốn người nói xong đẩy cửa ra tự nhiên đi vào.

"Các ngươi muốn làm gì? Đừng tùy tiện vào nhà người khác!"

"Diệp Thiến Thiến, chúng ta đều nghe nói, ngươi hóa ra căn bản không phải con gái của thôn trưởng a! Ta đã nói hắn làm sao có thể để con gái của mình cho người khác muốn làm gì thì làm mà."

"Đúng đúng đúng! Nói chuyện khách khí một chút, ngươi bây giờ là một kẻ vô danh, không có thân phận!"

"Nói vậy bây giờ để có thể ở trong nhà của Vương thúc thúc, ngươi chắc cũng là mỗi ngày cho hắn thao lỗ mới bằng lòng cho ngươi lưu lại đúng không? Có phải vậy hay không a!"

Bốn người họ tiến lại gần, ta chỉ có thể lùi lại, rồi bị dồn vào góc.

"Không cần mấy kẻ các ngươi quan tâm! Vương thúc thúc mới không phải là loại đáng khinh như lũ tiểu nhân bọn ngươi!"

"Muốn ăn dươиɠ ѵậŧ thì tới tìm chúng ta a, nhà ta vẫn còn thừa cơm để nuôi một con cẩu mẫu! Thế nào bắt đầu từ hôm nay tới nhà của ta đi a!"

"Này! Nhà của ta cũng hoàn toàn không có vấn đề gì a! Ba ba của ta sớm cũng muốn chơi đùa qua loại gái điếm này rồi!"

"Đừng tranh, vậy cứ một ngày lại đổi một nhà đi!"

"Chủ ý này rất hay!"

Bốn người nói xong nói xong bắt đầu ở trên người của ta sờ soạng, vuốt ve. Bị mấy người bọn họ vây lại một chỗ, sau lưng là vách tường kín khiến ta không thấy chỗ có thể trốn.

"Dừng tay, các ngươi mau cút hết ra ngoài đi. Ta sẽ không đến nhà lũ khốn các ngươi đâu. Ta bây giờ đã là nữ nhân của Vương thúc thúc rồi!"

Ta cố gắng hết sức, hai tay không ngừng đẩy hết mấy bàn tay dơ bẩn ra khỏi người ta nhưng căn bản không có tác dụng.