Chương 2: Muội muội bị ba ba cùng ca ca phá thân (2)

Trong nháy mắt, bỗng một cỗ khí lạnh đánh úp toàn thân ta. Ta cảm thấy thập phần ghê tởm, liền muốn đẩy 2 người họ ra liền phát hiện toàn thân trên dưới đều không có sức, hơn nữa sâu trong thân thể lại có một cỗ khí khô nóng đang dần tỏa ra. Sáng giờ ta mới chỉ cùng ba và ca ăn cơm, sao chỉ có mình ta có điểm lạ mà 2 người họ lại không sao.

A, ly nước kia có vấn đề.

"...Mau dừng tay. Ba! Ca! Dù chúng ta không phải là ruột thịt nhưng chúng ta đã cùng nhau chung sống 18 năm, con thực sự coi 2 người là người thân, cho nên..."

"Thật tốt, ta cũng coi Thiến Nhi là người thân. Chính là coi như là vợ của ta. Thật không uổng công ta nuôi dạy bao nhiêu năm nay, lớn lên thật xinh đẹp.."

Nói xong liền hưng phấn cởi ra áo khoác đồng phục, không kiên nhẫn xé rách áo sơ mi trắng bên trong, trong nháy mắt chỉ còn bra* màu hồng phấn che đi bộ ngực trắng nõn.

*bra: áσ ɭóŧ, áo ngực.

Ta hét lên hoảng loạn: "Aaaa! Không cần! Ba, người muốn làm gì?"

"Đáng giận. Ba, sao người lại nóng vội thế? Không đợi con một chút."

"Ca, làm ơn, làm ơn tha cho muội!"

Ta vội vàng nhìn ca ca cầu cứu, thân thể mềm yếu vô lực. Nhưng ta biết ca sẽ không cứu ta, nghĩ đến đó nước mắt liền đầy mặt.

"Có ai không? Cứu... cứu!"

Ta biết mình hôm nay sẽ bị ba và ca cường bạo. Thôn của ta rất rộng lớn, xung quanh nhà ta lại vắng vẻ, dù ta có hét lên như thế nào cũng không ai nghe thấy. Nghĩ đến đây nước mắt lại trào ra như suối.

"Oa, không ngờ thân hình Thiến Nhi lại tuyệt vời như này, vυ" lại rất lớn. Thiến Nhi, con làm côn ŧᏂịŧ của ta thực ngạnh."

Bên tai không ngừng vang lên lời nói ghê tởm của ba ba. Bỗng nhiên ta hận mình lớn lên xinh đẹp nên giờ phải lâm vào tình cảnh này.

Ba ba vừa rời đi, ta chưa kịp thở đã bị ca ca thế vào. Ca giữ chặt gáy của ta, giày xé đôi môi ta, đến lúc ta không chịu đựng được khẽ hé miệng thì lưỡi của ca ca nhân cơ hội đó liền điên cuồng mà xâm nhập vào. Đồng thời ngực một bên bị bóp mạnh bạo, 1 bên lại được nhẹ nhàng mà vuốt ve. Cả người ta vô lực không có cách nào phản kháng. Ngay khi ta tưởng mình sẽ chết vì nghẹt thở thì ca đã buông tha cho ta.

"A, cái miệng này thật ngọt. Cái vυ" vừa mềm vừa lớn, tay ta to thế và cầm không hết. Sau bao ngày nhìn trộm thì nay cũng đã được cầm đến vật thật. Thật là sướиɠ!"

Nhìn trộm? Nghe tới đây trong lòng ta liền khϊếp đản.

"A, để ta thưởng thức thêm một chút."

Ba ba nói xong liền hôn lên môi ta, lè lưỡi khuấy đảo cái miệng anh đào nhỏ nhắn, lôi đi hết tất cả nước bọt trong miệng ta, tay cũng dừng thêm sức xoa xoa bộ ngực của ta.

"Thực ngọt, thực mĩ vị. Thật giống như đang ăn kẹo đường. Bộ ngực này xoa đến cũng thực thoải mái."

Quần áo xộc xệch, ta vô lực dựa vào thành ghế, miễn cưỡng chống đỡ thân thể. Nửa người trên đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Khắp khuôn mặt và xương quai xanh bị ba ba và ca ca thay nhau không ngừng liếʍ mυ"ŧ, 2 cái vυ" bị họ vuốt ve không rời tay. Ta chỉ đành thổn thức kêu cứu.

"Thiến Nhi, kêu cứu cũng vô dụng. Sẽ không ai cứu được muội đâu. Chi bằng thoải mái mà hưởng thụ đi."

Nói xong, ca liền đem tay vươn vào trong váy, vuốt ve bắp đùi ta.

"Thiến Nhi, con vẫn chưa hiểu sao? Để ba ba cho con xem cái này."

Ba ba rời đi khỏi thân thể ta, lấy điện thoại, mở cho ta xem rất nhiều hình ảnh. Trong đó toàn là hình ảnh của ta, từ khi còn nhỏ xíu, từ tiểu học đến tận bây giờ, khung cảnh xung quanh là phòng ta, cả phòng tắm và toilet, hầu hết đều là ảnh ta tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khó coi.

"Ta nhận nuôi con, nuôi con lớn lên hoàn mỹ như thế nào cũng là để ngày hôm nay có thể thoải mái mà thao. Haha. Dù sao mẹ ruột của con lúc còn sống cũng là một ả kỹ nữ dâʍ đãиɠ bại hoại. Hahaha."

"Tại sao.. tại sao lại như thế này?"

"Cứ an tâm mà hưởng thụ đi. Trong ly nước lúc nãy ta đã cho thêm một chút tình dược, sẽ làm Thiến Nhi thoải mái đến tận trời. Rồi con sẽ cảm nhận được những nữ nhân như con sinh ra cũng chỉ để bọn ta thao mà tồn tại thôi."

"Không! Không cần. Ba ba, ca ca, tha... tha cho con!"

Ta liều mạng giãy dụa, dùng hết khí lực còn sót lại thật vất vả đẩy tay bọn họ ra, nhưng lại không còn sức đứng lên bỏ chạy, trực tiếp ngã từ trên ghế xuống sàn nhà lạnh lẽo.

"Haiz, thật là một nữ nhi không hiểu đạo lí." Ba ba ôm lấy thân thể vô lực của ta. " Từ nhỏ đến lớn, con ăn, mặc, ở, đi lại đều là tiền của ta, ngay cả quần áo trên người con cũng là của ta. Nếu Thiến Nhi đã không muốn thì ta sẽ không miễn cưỡng."Ba ba nói xong ôm ta đi về phía cửa lớn.

"Đem không thứ thuộc về ngươi trả lại cho ta, ngươi liền giữ nguyên bộ dạng này đi ra bên ngoài đường đi. Ăn, mặc, dùng, toàn bộ dựa vào chính mình kiếm!"

Bộ dạng ta hiện tại đang trúng xuân dược, cả người vô lực vô lực, nếu bị đuổi ra bên ngoài, hậu quả thập phần thảm thiết. Nếu gặp người xấu đi xe ngang qua sẽ bị cưỡиɠ ɠiαи, gặp được mấy ông chú trong thôn, ta biết chính mình sẽ thỉnh cầu được thao, sẽ trở thành kỹ nữ dâʍ đãиɠ.

"Đợi... Đợi... Ba... Ta... hiểu rồi."

"Rất tốt." Ba ba xoay người, đem ta bỏ trên sofa trong phòng khách.

"Biết là tốt rồi! Ra khỏi cái nhà này ngươi có thể sống được không? Ngoan ngoãn làm ba ba sung sướиɠ, như vậy Thiến Nhi mới có thể sống yên ổn." Miệng thúi ca ca gian da^ʍ nói.

Cố chống đỡ đứng người dậy, lau nước mắt, ta vén váy lộ ra qυầи ɭóŧ bên trong, hai chân cọ sát vào nhau, bất lực mở miệng nói.

"Ba, ca, nhớ nhẹ nhàng với Thiến Nhi một chút ~ "

"A! Vẻ mặt này vừa xinh đẹp, vừa thiếu thao, làm người ta không nhịn được mong muốn đem nàng hung hăng chà đạp, không uổng công ta 18 năm nuôi dưỡng!"

Ba ba cùng ca ca ở trước mặt ta nhanh chóng thoát cái hết quần áo, lộ ra hai cây thịt lớn đã nhô lên.

"Lần đầu là của ta!"

"Nhường cho ba ba , ta trước hết bú ɭϊếʍ nàng thật tốt!"

Nói xong, ba ba mở hai chân ta thật lớn, cởi bỏ váy, cũng không cởϊ qυầи lót, lấy tay đem qυầи ɭóŧ màu hồng kéo sang một, lộ ra tiểu huyệt non nớt không có lông, ma sát vài cái, ba ba liền trực tiếp đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào.