Khoảnh khắc đồng xu vang lên một tiếng trong trẻo, rời khỏi tay Sora.
Tròng mắt và lông mềm trên cơ thể Miko... vụt nhuộm thành màu đỏ giống như một quả bóng bay chưa đầy sơn màu vừa nổ tung.
“.... Cái gì....!?”
Có lẽ là vì không có ai tại đây biết rằng Miko là một cá thể [huyết hoại].
.... Ngoài trừ Sora và Shiro hoàn toàn không cảm thấy [có gì đáng ngạc nhiên cả], tất cả những người còn lại đều thốt lên kinh ngạc.
(Nào, để cho các ngươi xem thử bộ dạng ta vùng vẫy trước chết sẽ như thế nào.)
Khi dòng máu sôi trào lên, Miko đồng thời cảm thấy thế giới giống như ngưng đọng lại.
Thần kinh toàn thân vận động đến mức cao nhất, năm giác quan, trực giác trở nên nhạy bén đến cực điểm, thậm chí có thể phát hiện rõ ràng sức mạnh ma thuật.
... Phản ứng với sức mạnh ma thuật. Chỉ có một, xuất phát từ tên tộc Flügel trước mặt.
Tuy vậy lại không hề có cảm giác đau nhói đặc hữu khi thuật thức được xây dựng.
Chỉ có xung động tinh linh bình thường phát ra khi có sự hiện diện của tộc Flügel mà thôi.
Không có ai sử dụng ma pháp ở đây.... cũng có nghĩa là không dùng ma pháp để gian lận.
(Nhưng mà, không thể không có chiêu trò gì chứ hả?)
Miko mỉm cười mỉa mai, một lần nữa làm thế giới nổ trung trong đầu.
.... Theo một tiếng nổ đinh tai vang lên.
Cảm nhận tăng cường nhờ [huyết hoại], thậm chí đến mức làm chính bản thân bị phá hủy.
Năm giác quan đột phá giới hạn vật lý một cách đầy bạo lực... nắm bắt tất cả mọi động tĩnh trong phạm vi bán kính 500 mét.
Giống như hình thành một.... [Kết giới].
Không gian trong bán kính 500 mét trở thành thế giới của Miko. Tất cả mọi sự vật tồn tại trong đó, từ một chiếc lá đến một hạt cát, tất cả mọi chuyển động đều được thu nhận, thậm chí đến mức hoàn toàn nắm giữ, có thể đếm ra số lượng từng thứ một.
(Trong phạm vi không có bất kỳ phản ứng ma pháp nào.... Cảm ứng sức mạnh ma thuật trên đồng xu... không có?)
Sự nghi hoặc lan truyền trong suy nghĩ của Miko.
.... Năm giác quan của Miko có thể phán đoán hướng chuyển động của gió, ngay cả tro bụi, thậm chí đến phân tử trôi nổi trong không khí cũng có thể nhận biết được.
Tần số chuyển động của đồng xu ổn định, không có dấu hiệu đã bị ma pháp tác động vào.
Nhưng Miko biết, [đồng xu được tung lên theo một kỹ thuật xác định], và đã tìm ra quy luật chuyển động của nó.
Đồng xu chắc chắn sẽ chuyển động theo quỹ đạo mà Miko đã tìm ra được, rơi xuống đất, cũng tức là....
Xoay tròn 142 và 2/3 vòng trên không trung, chạm đất, nảy nhẹ bốn lần, quay vòng 5.2 giây..... dừng lại ở [mặt sấp].
Đồng xu Sora ném ra,
sẽ có kết quả như vậy, đó là thực tế không thể rõ ràng hơn.
(.... Hắn coi thường thị giác chuyển động và năm giác quan của mình.... không thể như thế được.)
Sau trận đấu với Izuna, Miko không nghĩ gã thanh niên này sẽ có phán đoán sai lầm về giác quan của tộc người thú.
Thế nhưng, nếu không có chuẩn bị gì trước thì đồng xu chắc chắn sẽ dừng ở [mặt sấp].
Miko chỉ cần đáp là [sấp], nếu không phải là mặt sấp thì có thể xác định là hắn gian lận và cô không hề có ý định bỏ qua.
Nhưng mà... Nhịp tim của Sora, nhịp tim của Shiro, phản ứng tinh linh của Jibril, thậm chí cả....
Nhịp tim của Izuna.... cũng thể hiện tin tưởng chắc chắn rằng Sora sẽ chiến thắng. Thế này là thế nào?
Trước khi đồng xu rơi xuống đất phải quyết định mặt sấp hay ngửa đây?
..... Không cần thiết phải chờ đợi lâu như vậy.
“.... Sấp.”
Sau khi giải trừ [huyết hoại], phản tác dụng của việc vượt khỏi giới hạn lập tức ập tới toàn thân Miko.
Khác với Izuna, cô không sử dụng [huyết hoại] trong không gian trò chơi mà ở ngoài hiện thực.
Đúng như nghĩa đen, cái giá phải trả cho sức mạnh là [hủy hoại máu].... có lúc thậm chí sẽ dẫn đến tử vong.
Nếu như ngay cả khi đã sử dụng năng lực này rồi mà vẫn thua...
(.... Ngốc quá chăng? Mình đúng là nực cười.)
Đồng xu chậm rãi vạch thành một đường cong hẹp, bắt đầu rơi xuống.
..... Chỉ cần rơi thành mặt sấp là Miko sẽ thắng, rơi mặt ngửa thì xác định gian lận, Sora sẽ thua.
Tiếp theo chỉ còn phải chức minh gian lận như thế nào thôi, Sora hẳn là không có đến một phần vạn cơ hội chiến thắng.
Mở to đôi mắt dần mơ hồ vì tác dụng phụ của [huyết hoại], Miko tuyệt đối không bỏ qua khoảng khắc gian lận.
Tiếp đó đồng xu từ từ chuyển động.
.... Rơi xuống nền đất lát đá, đập trúng vào một viên đá lát và....
....
Không nảy lên.Đồng xu cắm vào khe giữa hai viên đá lát rồi... đứng thẳng.
.................
................. Hả?
“Ô kìa, vậy nghĩa là hòa chăng!? Một kết quả thật bất ngờ!!”
Sora tuyên bố giống như đọc lại từ giấy viết ra. Ngoài Ino, Steph và Miko, tất cả mọi người...
Bao gồm cả Izuna vẫn cúi gằm đầu từ trước, đều mỉm cười.
“Đúng là đau đầu mà. Đồng xu đứng thẳng, không phải hai bên cùng thắng thì là hai bên cùng bại, lấy một trong hai phải không?”
Giống như đang diễn trò, Sora chống tay dưới cằm, ra điều nghĩ ngợi môt thoáng rồi nói.
“Nếu như hai bên cùng thắng thì.... yêu cầu của cả hai đều sẽ được đáp ứng. Cũng có nghĩa là, tuy phải sáp nhập vào Elechia nhưng quyền lợi của tộc Werebeast sẽ được đảm bảo, duy trì quyền tự trị, tài nguyên lục địa cũng sẽ được lưu thông.... Là như vậy đúng không nhỉ?”
“Liên Hiệp Đông Bộ sẽ gia nhập vào [Liên bang] Elechia ❤”
Nhìn Sora cười nói như không.... đưa ra đề xuất
quốc gia đồng minh đa chủng tộc, Miko không thể nói được gì.
..... Miko đã hiểu ra.
Sora biết viên đá lát chỗ mình đang đứng có thể di động nên mới cố ý đứng đó.Tiếp theo khi đồng xu sắp sửa rơi xuống đất liền hơi hơi...
Đạp viên đá xuống, [tạo ra một khe hở], còn đồng xu thì trước đó đã được ném ra theo cách có thể bị kẹp vào trong khe hở ấy rồi.
Vô cùng đơn giản... giống như coi tất cả đều là kẻ ngốc... chỉ nhìn qua là biết, [gian lận].
Nếu tuân thủ theo [Mười Minh ước], thời điểm gian lận bị phát hiện sẽ tính là thua cuộc.
Chỉ cần Miko lên tiếng, cô sẽ giành chiến thắng.
Nhưng
nghi vấn ập tới làm cô không thể mở lời chỉ trích....
“Cậu, cậu.... Điều kiện đó... Rõ ràng là còn tốt hơn cả yêu cầu của tôi mà!”
.... Đúng vậy, nếu như đáp ứng đề xuất [hai bên cùng chiến thắng] của Sora.
Miko sẽ nhận được lợi ích vượt hơn cả yêu cầu, còn lợi ích mà Sora yêu cầu sẽ giảm đi tương ứng.
Dù nhìn theo góc độ nào thì hành vi gian lận đó cũng có lợi.... cho Miko, cho chính Liên Hiệp Đông Bộ.
.... Chính vì như thế nên Miko không thể tùy tiện vạch trần chuyện cậu gian lận.
Nhất định phải nhìn thấu ý đồ thật sự của Sora mới được.... nhưng Sora lại vui vẻ nói.
“Ế~ Vừa là thủ lĩnh đứng đầu Liên Hiệp Đông Bộ, vừa là bishoujo tuyệt đỉnh tài năng gồm cả alpha lẫn omega, tại sao lại
không chịu hiểu lời người khác thế nhỉ? Hay chẳng lẽ là cô muốn có thêm thuộc tính ngốc nghếch rồi cuối cùng thành thần sao!?”(1)
.... Không chịu, hiểu lời, người khác?
Chẳng lẽ mình đã nghe sót điều gì đó sao?
Miko mở to mắt, hồi tưởng lại toàn bộ quá trình trao đổi từ đầu đến giờ.
Những lời khiến cô bất ngờ lập tức xuất hiện.
[Đây là kemonomimi cơ mà!? Có vô số ultimate pretty animal giống như Izuna, đứng đầu lại còn là Miko hồ ly tinh bishoujo tóc vàng nữa, bản thân sự tồn tại của chủng tộc này đã là cheat rồi...]
...... [
Vì thế, theo như những lý do kể trên]....
“.... Ngay từ ban đầu cậu đã....”
“Hả, cô đáng nói cái gì cơ? Thế là hai bên cùng chiến thắng á? Hay là cùng thất bại hả?
Như thế nào mới tốt đây?”
Miko trợn tròn mắt, nhưng Sora tiếp tục cười cười cợt nhả, uốn uốn éo éo người, hỏi lại.
(... Thật là, thật sự là từ khởi đầu đến kết thúc đều chỉ múa may trong lòng bàn tay hắn hết thôi.... Cứ làm như vậy đi.)
Miko thầm thở dài... đã không còn lựa chọn nào khác nào.
Tại sao chứ, có lẽ cũng chẳng còn ai muốn hỏi lại vấn đề này nữa, Miko cười khổ, nghĩ thầm.
(Chuyện như thế... còn cần phải nói nữa sao...)
Những người này.... nếu như họ
thật sự muốn chiến thắng.... Miko hoàn toàn không cảm thấy mình có khả năng giành thắng lợi.
“.... Thật đúng là xấu tính… Hai bên cùng thắng là được rồi.”
Miko cười đáp. Sự mệt mỏi do tác dụng phụ của [huyết hoại] khiến cô chỉ có thể ngồi xuống một tảng đá gần đó, ôm bụng cười lớn.
“Ha ha, ha ha ha, thật là, thật là thú vị! Các người! Ha ha ha!”
Một trò chơi thật ngớ ngẩn.
Một cái bẫy thật ngu ngốc, một mưu mẹo giống như là trò đùa.
Cả Liên Hiệp Đông Bộ, cả tộc Werebeast…. Thậm chí cả mình! Không ngờ lại bị những kẻ này dắt mũi chạy vòng quanh!
Với cách thức vô cùng mới mẻ đó, Miko chỉ có thể cười.
[Thật sự có thể tin tưởng người này không?], ý nghĩ đó cũng đã hoàn toàn biến mất.
Nếu như mục tiêu của Sora ngay từ ban đầu đã là điều này, vậy thì
mục đích thực sự của cậu ta… đã rất rõ ràng.
Cũng có nghĩa là...
(Người này căn bản.... [hoàn toàn không cần] Quân cờ chủng tộc Werebeast.)
Điều đó đại biểu cho.... một ý nghĩa duy nhất.
Gã thanh niên này... thật sự muốn khiêu chiến với Thần .
Chính vì như thế, cậu ta mới phát hiện ra.
.... Quân cờ chủng tộc... là thứ không thể đoạt đi được....
Và như thế.... Sora cười ngoác miệng, vặn vặn eo.
“Hmm~~~~~! Nào, bây giờ coi như chúng ta đã là [Liên bang Elechia], vậy chắc cũng c
ó thể bắt đầu rồi nhỉ?”
Đến lúc này vẫn còn chưa hết.
Vẻ mặt giống như đang chuẩn bị trao cho Miko một chiếc hộp bất ngờ (2) để cô phải kinh ngạc, Sora nói.
“Về chuyện Elven Guld, thế này nhé,
tôi đã dùng Minh ước để thay đổi ký ức của nội gián trước khi để người đó đi báo cáo. Cho nên Elven Guld nhận được.... thông tin giả mạo về nội dung trò chơi của Liên Hiệp Đông Bộ.”
“Sao.....”
Tiếp đó Sora giơ ngón cái lên, vẻ mặt thoải mái chưa từng có.
Nhưng những gì nói ra lại khiến người ta không thể tin nổi.
“Thế . nên . là ., nếu bọn chúng tới khiêu chiến, các cô không cần phải khách khí.... cứ tùy ý mà chém đẹp cho bõ tức ❤ Nếu không được thì bọn tôi có thể giúp, đến lúc ấy cứ thoải mái tìm bọn tôi, đâu thể bỏ qua lãnh thổ bọn chúng tự nguyện đưa tới đúng không?”
.... Đến lúc này, Steph và Ino cuối cùng cũng đã hiểu.
Lý do thật sự vì sao.... Clamy và Fii
nhất định phải có mặt ở đó.
Giám sát gian lận của Liên Hiệp Đông Bộ, vờ tạo thành thế xâm lược Liên Hiệp Đông Bộ, tiếp đó là... tấn công vào nhược điểm.
(.... Tính toán, đến tận bước này... Vậy thì trò chơi?)
Steph vụt nhớ lại, đúng thế.
Trước khi tới đây, Sora đã nói.... [bởi vì trò chơi vẫn còn chưa kết thúc].
“À, còn về Avant Heim thì chỉ là lợi dụng sức ảnh hưởng của Jibril để nó bay qua đây thôi, bản thân quốc gia không có ác ý gì với Liên Hiệp Đông Bộ. Mà việc Avant Heim gia nhập vào Elechia cũng đã tiến vào giai đoạn đếm ngược rồi, các cô có thể mặc kệ bên đó... Được rồi...”
Sora nói một tràng những điều làm tất cả đều không thể tin nổi, mặc kệ mọi người ngơ ngác hết cả ra.
Cậu thở hắt ra một hơi dài, nói tiếp.
“.... Được.... rồi! Thế đã được chưa? Bây giờ đã có thể kết thúc rồi nhỉ? Nhỉ?”
Thấy Sora nôn nóng, bồn chồn như vậy, Steph liền hỏi.
“Chuyện, chuyện gì vậy, sao anh lại có vẻ bồn chồn như thế?”
Nhưng câu hỏi này lại giống như đạp phải hố mìn.
“Hả!? Chuyện đó còn phải nói sao, cậu nghĩ tại sao tôi lại phải mất công làm bao chuyện phiền phức thế này chứ!”
Sora dốc tuốt tuột suy nghĩ của mình ra giống như vỡ đê.
“
Tất cả đều là để được vuốt ve các bé kemonomimi đáng yêu, tôi sắp nhịn hết nổi rồi đây! Miko-san!”
“Hả, eh, sao vậy?”
“Bắt đầu từ cô, mau để cho tôi vuốt!”
“..... Để cho vuốt....!”
Ánh mắt Sora và Shiro sáng bừng lên, nhìn chằm chằm vào Miko.
Nhưng Miko mỉm cười ngọt ngào, đáp.
“Chỉ cần được đồng ý, không gây nguy hại gì thì hai người cứ vuốt ve thoải mái... Tôi chọn bỏ qua.”
“Sao.... lại, thế....!?”
“Nếu sớm biết như vậy thì đáng lẽ khi tung đồng xu cậu nên thêm [quyền được vuốt ve vô điều kiện] vào mới phải... Nếu muốn vuốt tôi thì chỉ có cách đấu thêm lần nữa nhé!”
Miko cười hì hì, ngồi vắt chéo chân trên tảng đá. Sora vội vàng hỏi.
“.... Ớ, ớ~ Jibril, bây giờ ở đây đang là mấy giờ!?”
“Vâng.... À, là khoảng tám giờ tối ạ.”
... Không được rồi, bây giờ bắt đầu một lần khiêu chiến mới có thể thắng được Miko thì cũng không kịp nữa.
“Đáng ghét, không còn cách nào! Chúng ta ra đường vuốt ve các bé kemonomimi thôi, Shiro!”
“..... Hồ ly... vàng óng(3)... mềm mềm, mượt mượt...!”
Shiro cố gắng vươn tay ra, giống như rất nuối tiếc Miko, Sora chỉ có thể kéo cô bé đi.
“Yên tâm đi Shiro, chúng ta chưa bỏ cuộc đâu! Sau này vì mấy chuyện chủ quyền liên bang phiền phức... à không, là để quyết định những sự vụ quan trọng, chúng ta sẽ còn quay lại! Cô cứ rửa cổ... là tai với đuôi sạch sẽ chờ đợi đi, Miko-san!!”
Sora chỉ vào Miko, tuyên bố đanh thép.
Có vẻ là đồng ý với cậu, ánh mắt Shiro sáng lên sắc nhọn, bắt chước Sora chỉ tay ra.
“... Chấp nhận, số phận, đi... Nhất định, sẽ vuốt được...”
Tiếp đó Sora ôm Shiro chạy vọt ra ngoài, trên đường giống như là [luôn tiện] nói.
“À, Steph, trước khi thỏa mãn bọn tôi sẽ không về Elechia đâu. Chuyện quốc gia giao hết cho cậu đó!”
“Ế?”
Sora vội vàng gào lên rồi cùng Shiro ríu rít chạy biến đi.
Ở sau lưng họ, Jibril không chút do dự bám theo, Steph thì hốt hoảng đuổi theo.
“Này, anh đang đùa có phải không, không phải là thật đúng không!? Chỉ tiếp nhận lãnh thổ đất liền thôi đã đủ cho tôi mệt muốn chết rồi, bây giờ lại còn chuyện liên bang đa chủng tộc chưa từng có tiền lệ nữa, anh không định vứt hết tất cả cho tôi đâu đúng không! Này~!!”
.... Giống như một cơn bão vừa mới quét qua, sự yên lặng bao trùm khu vườn.
Izuna không ngừng liếc trộm theo cơn bão đã chạy ra xa... bóng lưng của Sora và Shiro.
Trong khung cảnh yên ắng đó, Miko đã bình tĩnh lại, cất tiếng trong trẻo như chuông ngân.
“.... Hatsuse Ino, Hatsuse Izuna.”
“A, vâng!”
“Gì thế, desu!”
“Đã bảo rồi cơ mà Izuna, cháu....”
“Do điều kiện của hai bên đều đã được thông qua nên... quyền sở hữu với hai người cũng đã được giải phóng.”
.... Đúng vậy,
đảm bảo quyền lợi của tộc Werebeast.
Vì Sora đã đáp ứng yêu cầu đó nên quyền sở hữu hai người không còn thuộc về Elechia nữa. Nhưng mà....
“.... Với danh nghĩa là người đại diện toàn quyền của tộc Werebeast, [Miko], ta ra lệnh. Hãy đi theo, những người đó.”
“Hiểu rồi, desu!”
Miko vừa nói dứt lời, Izuna không cần hỏi lý do đã chạy vụt theo mấy người Sora với tốc độ nhanh nhất.
Mặt khác.... Ino thầm nghĩ, là muốn chúng ta làm
gián điệp sao?
“Cố gắng học tập từ những người thú vị đó, [phương pháp của kẻ yếu]. Đồng thời...”
Nhưng Miko nở một nụ cười vui vẻ từ tận đáy lòng.
“Dù thế nào cũng không được để hai anh em đó trở thành kẻ địch nhé.”
..... Như những gì hai người Sora đã tuyên bố, để quyết định những vấn đề chi tiết của [liên bang], trong vài ngày tới họ nhất định sẽ quay lại.
Không nghi ngờ gì, đến lúc đó, bọn họ sẽ khiêu chiến trò chơi, dùng Minh ước để ràng buộc.
Và cũng không cần hoài nghi... mình sẽ thua cuộc thôi. Gần như tin chắc vào điều đó, Miko không khỏi cười khổ.
“Đây là lần đầu tiên ta thấy phải cảm tạ đối thủ như vậy, may mà không phải là kẻ địch. Có lẽ bọn họ thật sự...”
Tiếp đó vẻ mặt cô giống như đang nói, trong cuộc đời chưa bao giờ cảm thấy vui vẻ như thế này.
Trong lòng đầy kích động, nhìn theo bóng mấy người Sora với ánh mắt mong đợi, Miko nói.
“.... Có thể đánh bại được Thần chăng?”
Chú thích:
(1) Trong kinh thánh, Chúa tuyên bố rằng: "Ta vừa là alpha vừa là omega, và Ta là Đấng duy nhất hằng sống", ở đây ý Sora là Miko đã rất thông minh, nếu thêm thuộc tính "ngốc nghếch" nữa thì sẽ đủ cả alpha lẫn omega, khởi nguyên và kết thúc, có thể lên thần.
(2) Hộp bất ngờ: jack-in-the-box, một loại đồ chơi trẻ em, thường là một chiếc hộp với tay quay, khi quay sẽ có một bản nhạc phát ra sau đó nắp hộp bật mở và một hình nhân, thường là một chú hề, sẽ bắn vọt ra bằng lò xo. Một số loại hộp có thời gian mở nắp ngẫu nhiên không phụ thuộc vào số vòng quay càng làm tăng độ bất ngờ hơn.
(3) Shiro dùng từ "金ピカ" Kin-Pika "lấp lánh vàng", ko hẳn để chỉ màu sắc mà thường dùng để chỉ người giàu có và sang trọng.