“…. Vậy có nghĩa là, cho dù tuyệt đối tuân thủ Minh ước thì cũng không thể làm được những việc vượt quá cực hạn phải không?”
Sora thở dài sườn sượt, đưa ra kết luận.
Jibril đã khôi phục lại trạng thái bình thường, nói.
“Thật đáng tiếc, sự việc chính là như vậy. Nói theo cách khác, việc chủ nhân biến thành phụ nữ…”
“Đúng thế… Mặc dù đáng tiếc nhưng mà đó quả thật là chuyện không thể thực hiện được.”
Thế nhưng, chuyện đó cũng là đương nhiên thôi.
“Cũng đúng thôi… Nếu như những món cược vượt ra khỏi phạm vi quyền lợi, năng lực của người tham gia trò chơi mà cũng đều bắt buộc phải [tuân thủ] thì cũng có nghĩa là Imanity sẽ có thể [gián tiếp] làm được những việc ngang bằng với ma pháp.”
Nhưng mà…. Sora khẽ tặc lưỡi, tiếp tục nói.
“
Kỳ thực đó là chuyện tôi đã chờ đợi từ trước rồi…. Dù sao thì tìm ra sơ hở của [Mười Minh ước] cũng không thể dễ dàng như vậy.”
“………!”
Nghe Sora nói như vậy, Steph và Jibril đều không khỏi hít một hơi lạnh.
Bộ dạng buông tuồng cợt nhả,
nhưng ngay cả quy tắc thế giới tuyệt đối bất biến do Thần duy nhất đặt ra cũng muốn đột phá.…. Sora chính là một con người như vậy.
….. Đây chính là là vua của Imanity, người Jibril thành tâm hầu cận.
Thế nhưng bản thân Sora tựa hồ lại hoàn toàn không nhận ra.
So với Steph và Jibril đang kinh ngạc không thôi, chỉ có Shiro là coi như chuyện bình thường, biết rằng đó chính là [những gì anh trai sẽ làm].
Mà có lẽ là vì đã sớm thay đổi hướng suy nghĩ, Sora nhanh chóng đưa ra một phương án khác với Shiro.
“Vậy thì, kể cả là không có cưỡng chế, Shiro..... Có thể để anh [biến thành Shiro] không?”
Shiro nghiêng đầu, vẻ khó hiểu.
“.... Tại sao?”
“Bởi vì từ trước đây lâu rồi anh đã thấy rất tò mò, muốn biết Shiro nhìn thế giới này bằng ánh mắt như thế nào.”
“…. Sẽ giống như, hai người họ… chỉ biến thành… Shiro, trong mắt anh… mà thôi.”
“Anh biết mà, nhưng dù như vậy thì minh ước vẫn có sức cưỡng chế đúng không? Anh nghĩ nếu có thể đạt tới mức độ mô phỏng tối đa mà bình thường không làm được thì không biết chừng sẽ có phát hiện mới.”
Nhưng nghe anh trai nói như vậy, Shiro lại có suy nghĩ khác.
.... Anh trai chắc chắn không phải kẻ ngốc như tự anh ấy nghĩ.
Ngược lại, anh là người có thể đưa ra những sách lược mà mình không hề nghĩ tới, đã từng đánh bại mình rất nhiều lần.
Tại sao như vậy mà anh trai lại tự xưng là kẻ ngốc? Shiro cảm thấy rất tò mò.
Nếu thật sự phải nói thì.... Trong một số phương diện khác thường... anh trai có vẻ [chậm hiểu] một cách kỳ lạ.
Nếu dựa vào sức cưỡng chế của Minh ước có thể khiến anh trai khắc phục sự chậm hiểu đó thì sao?
Bắt đầu từ ngày đầu tiên gặp mặt, anh trai và cô bé đã trải qua cùng một quãng thời gian, cùng một cuộc sống, có cùng một ký ức.
Anh ấy sẽ có phát hiện ra
tình cảm đó không?
.... Tình cảm nhỏ bé ẩn sâu trong lòng Shiro,
vượt ra khỏi tình anh em với anh trai.
Bởi vì nghĩ như vậy nên khi lên tiếng, Shiro hoàn toàn khóa chết bước đi tiếp theo trong yêu cầu của anh trai.
Tuy không đúng với bản tâm nhưng có thể nhẹ nhàng, không chút sơ hở, ngăn cản.... cái cớ của cậu.
“... Anh... nếu Shiro.... biến thành, anh, thì anh nghĩ... thế nào?”
“.... À à, không thể chịu được. Biết được Shiro nhìn anh như thế nào thì có khi anh sẽ phải tự sát mất.”
.... Và như vậy, quả nhiên là anh không hề nhận ra.
Hoàn toàn không nhận ra, đôi má hơi thoáng ửng hồng của em gái..... đại biểu cho điều gì.
“Hmmm~ vậy thì, Jibril, để cô biến thành Steph thử nhé?”
“Xin thứ lỗi cho em được nói thẳng. Master, em không hiểu việc tăng thêm một nhân vật ngớ ngẩn gây cười thì có ý nghĩa gì?”
“Ai là nhân vật ngớ ngẩn gây cười hả!?”
.... Đó là ký ức bắt đầu từ đen trắng của Shiro.
Bây giờ cô bé đã hiểu tình cảm cuồn cuộn trong lòng ngực [khi ấy], chỉ là Shiro hiện tại vẫn chưa quen với việc biểu hiện nó ra ngoài.
Shiro khẽ nở một nụ cười mờ nhạt mà người ngoài gần như không nhìn ra được, nhưng mà điều đó hoàn toàn không thoát khỏi ánh mắt anh trai.
Anh trai khẽ mỉm cười đáp lại, ánh mắt của anh ấy còn nói lên nhiều điều hơn cả lời lẽ.
.... [Rất vui phải không?]
Đó là để chỉ.... tại thế giới này, có thể vừa cười vừa thoải mái chơi game, hay là chính bản thân việc Shiro đang cười?
Nhưng mà, không cần phải hỏi, bởi vì từ ánh mắt anh trai có thể thấy, cả hai đều đúng. Shiro nhìn sâu vào mắt anh trai, gật đầu.
..... Tiếp đó, tất cả đều biến thành màu đen.