Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

No Game No Life

Quyển 2 - Chương 10: Nước khai cuộc - Unexpected Move (4)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Part 6

“Được rồi, tôi sẽ nhường hai vị tấn công trước. Xin hãy chọn từ mà mình thích ♪”

“Hmmm, để tôi nghĩ xem…. Vậy thì…”

Một tay nghịch điện thoại di động, tay kia đặt lên khối tinh thể, Sora nói.

“Vậy bắt đầu là… [BOM KHINH KHÍ] (すいばく - Suibaku)]”.

Vừa nói dứt lời, một khối thép nặng tới [27 tấn] xuất hiện trên đầu mọi người.

Cả Jibril lần Steph đều mới chỉ lần đầu tiên trông thấy vật thể này, hoàn toàn không biết được nó là thứ gì.

Mà dù có biết đi chăng nữa thì họ cũng thể hiểu nổi Sora nói ra cái tên đó lúc này là có ý gì.

Bởi vì thứ này dù sao cũng là.... Sai lầm lớn nhất, tồi tệ nhất mà con người ở thế giới của hai người Sora chế tạo ra.

Bởi vì thứ này hoàn toàn là.... Vũ khí gϊếŧ người hàng loạt.

Trong lúc Jibril ngẩng đầu ngơ ngác nhìn vật thể vừa xuất hiện.

Cơ chế kích nổ đã hoạt động, lần điểm hỏa đầu tiên gây ra phản ứng phân hạch, đó là.... Bước dẫn nổ.

Bước dẫn nổ làm khởi động quá trình nhiệt hạch, khiến Lithium làm nghèo bố trí bên trong kết hợp với nhau, tỏa ra ánh sáng mãnh liệt.

.... Jibril không hề biết đó là thứ gì.

Nhưng bản năng của chủng tộc do thần sáng tạo nên, chuyên để gϊếŧ thần linh, tộc Flügel, nói cho cô biết.

..... [Cơn bão ánh sáng thiêu đốt tất cả mọi thứ sắp sửa kéo tới].

“......... Ư!”

Trước khi bước nổ lần hai xẩy ra, qua chưa đầy một phần trăm giây do dự.

Jibril đặt tay lên khối tinh thể, gần như hét lên.

“.... [Cửu viễn đệ tứ gia hộ] (クーリアンセ - kuurianse)!”

Tiếng hô kết thúc gần như cùng lúc với giai đoạn dung hợp cuổi cùng.

.... Ánh sáng và sức nóng tăng vọt.

Trong không gian nhỏ hẹp của thư viện, [mặt trời thứ hai] đã xuất hiện.

Nhiệt độ siêu cao của nó làm tất cả mọi vật bốc hơi trong chớp mắt, sinh ra hơi nóng và sóng xung kích trí mạng.

Cả tòa nhà [biến mất] đúng theo nghĩa đen...

Một cơn bão tố với sức mạnh mang tính áp đảo quét ngang qua..... Mọi thứ trong bán kính một km bị biến thành đất bằng.

.... Thư viện hóa thành đám mây mù độ cao đạt tới tận tầng bình lưu, chỉ còn lại.... [tàn tích].

Ở trung tâm hố sâu, nơi chứng kiến sự kiện kinh khủng vừa diễn ra.

.... Jibril ngồi nguyên tại chỗ không một chút suy suyển.

“..... Đã hài lòng rồi chứ? Hai người không thể gϊếŧ được tôi đâu.”

Jibril có vẻ bực bội nhìn về phía trước.

Sora cười khẩy hoàn toàn không sợ hãi, Siro thì như chưa từng có chuyện gì xảy ra, Steph há hốc mồm ngơ ngác.

Ba người cũng đều vô sự.

“Vừa bắt đầu đã tự nổ sao? Nếu không nhờ [ý tốt] của tôi thì giờ trò chơi đã kết thúc rồi.”

.... Đúng vậy.

Ma pháp Jibril gọi ra không phải để bảo vệ bản thân.

[Cửu viễn đệ tứ gia hộ].... Là ma pháp phong ấn cao cấp nhất mà tộc Elf sáng tạo ra.

Đó là ma pháp được thực thể hóa, phát động để bảo vệ mấy người Sora.

Bản thân Jibril.... Bị vụ nổ đó đánh trúng trực diện mà vẫn nguyên vẹn không suy suyển.

“Ý tốt? Nào nào, không cần phải nói nghe cao cả vậy đâu.”

Sora nhếch mép cười, đáp trả.

“Cho dù cô có thể giành được tri thức của bọn tôi đi chăng nữa.... Chỉ mới bước đầu tiên đã cho trò chơi kết thúc, cô căn bản không thể chấp nhận chuyện vừa tệ hại vừa chán chết như thế đúng không? Tôi đang đánh cược vào cái [phản ứng thông thường] đó đấy.”

Cũng tức là.... Khi đối mặt với [tập hợp của những điều chưa biết] có thể cụ thể hóa những vật khiến mình cảm thấy kinh ngạc, sẽ có kết thúc trò chơi khi mà vẫn chưa có bất kỳ thu hoạch nào không?

Hay là bảo vệ hai người, để trò chơi tiếp tục?

Một phần trăm giây đắn đo ấy đã bị Sora nhìn thấu, Jibril không khỏi cười khổ.

“Tuy đã dự tính từ trước, nhưng mà có vẻ là bọn tôi thật sự không thể khiến cô thỏa mãn cái điều kiện [không thể tiếp tục] này được.”

Nhìn khung cảnh xung quanh đã hóa thành tro bụi.

Lại nhìn Jibril cũng đã bị sức mạnh tương tự tập kích, Sora thở dài.

“Thật vui khi anh hiểu được điều đó.”

“Thế thì dùng phương pháp khác để giành chiến thắng thôi, dù sao thì chơi nối từ cũng chẳng thiếu cách để thắng.”

“.... Ha ha, một người thật thú vị...”

Giống như trò chơi bắt đầu lại từ đầu, Jibril nói.

“Như vậy..... Có thể đừng khiến tôi cảm thấy buồn chán không?”

.... Kể cả Steph cũng có thể dễ dàng hiểu được ý nghĩa ẩn chứa phía sau câu hỏi đó.

Dù đã sử dụng sức phá hoại mạnh như đến vậy, họ vẫn không thể khiến Jibril [không thể tiếp tục trò chơi].

Ngược lại bên mình, chỉ cẩn Jibril cố ý thì bất cứ lúc nào cũng có thể khiến họ [không thể tiếp tục].

Hơn còn làm được một cách cực kỳ dễ dàng, bởi vì bọn họ thực sự quá yếu ớt.

Đó chính là, [khác biệt về thứ bậc].

Tính năng của chủng tộc chênh lệch nhau đến mức làm người ta phải tuyệt vọng, nó như một bức tường cao hơn cả bầu trời.

Một lần nữa xác nhận thực tế ấy, Steph không khỏi cảm thấy nghẹt thở.

..... Sora vốn định, một chiêu kết thúc cuộc đấu này.

Vận dùng đòn tấn công có thể gọi là mạnh nhất đã biết trong tri thức của dị thế giới.

Dùng phương thức tương đương với tự hủy diệt để khiến trò chơi kết thúc. Bây dùng cách đó đã vô hiệu rồi...

“Cứ yên tâm, bọn tôi sẽ không để cô cảm thấy buồn chán đầu.... [Hành lang tinh linh] (せいれいかいろう – Seireikairou)

Nhưng mặc kệ sự lo lắng của Steph, Sora đặt tay lên tinh thể, nói.

Và thế là, thứ con người không thể cảm nhận được, nhưng lại là nguồn gốc sức mạnh của tất cả các chủng tộc có thể sử dụng ma pháp, đã biến mất.



Đòn này một lần nữa làm Jibril kinh ngạc.

“Chuyện này... cũng khá là bất ngờ.”

“Bởi vì đó là từ mới học được mà, hơn nữa ai dám đảm bảo tộc Flügel sẽ không sử dụng ma pháp đọc suy nghĩ chứ?”

Sora cười cười cợt nhả nói, trên mặt cậu không hề có vẻ lo lắng như Steph.

Đó là vẻ mặt bình tĩnh giống như một nhà chiến lược, chỉ đang tiến hành xác nhận, thực hiện một kế hoạch mà ngay từ đầu đã không mong đợi nó sẽ thành công.

Sau khi nhận được kết quả như dự tính liền dứt khoát chuyển sang kế hoạch tiếp theo.

“Hay là, có gì đó, bất tiện chăng?”

Nhìn Sora vẫn đang cười cợt, Jibril đáp.

“Không phải.... Chỉ là tinh linh sẽ không được bổ sung thêm nên năng lực cơ thể ít nhiều gì cũng bị hạn chế, sẽ không thể bay được nữa. Có điều những chuyện đó cũng không cần thiết khi chơi nối từ.... Ừm, không vấn đề gì cả.”

Thế nhưng Jibril rõ ràng là có chút đứng ngồi không yên.

“Nếu cố phải tìm ra có gì ảnh hưởng thì.... Hơi có cảm giác không được tự nhiên.”

“À à.... Giống như cảm giác di động không bắt được tín hiệu phải không?”

Nghe Sora nói vậy, Jibril bỗng như nghe thấy một tiếng chuông ngân vang, ngẩng phắt đầu lên.

“Di động là cái gì vậy!? Có gì liên quan với cái hộp mỏng mỏng lúc trước không!? Còn cả tín hiệu nữa!?”

“Cứ thắng được tôi đi rồi tôi sẽ giải thích.... Ê mặt, mặt, mặt dí gần quá! Lau nước miếng đi!”

“A! Thật, thật vô cùng xin lỗi.... Eh heh heh.... Bốn vạn quyển sách của thế giới khác... heh heh~~....”

Nhìn Jibril lộ ra vẻ mặt mơ màng, giống như một cô bé đang nghĩ đến một chiếc bánh ngọt ngon lành.

“.... Anh, người này.”

“Ừm, rất là kỳ quặc nhưng cũng khá thú vị phải không.... Ủa, Jibril, mau trả lời đi.”

“Hả! A, đúng, đúng rồi. Vậy chọn thứ gì đó bình thường một chút.... [Ngựa] (うま - uma).”

Trong phòng lập tức xuất hiện một chú ngựa.

“Oái!?”

Brừừừừ~~.... Nghe chú ngựa phì hơi một tiếng ở ngay sát bên cạnh, Steph giật mình nhảy ngược về sau.

Thế nhưng giống như bắt ngay đúng chỗ ngứa, Sora không chút do dự, lập tức tiếp lời.

“Tốt, [Âm **] (ま*こ)(ma*ko).”

““.........?””

Jibril và Steph.

Cả hai người đều không hiểu từ này có nghĩa là gì, trên đầu hiện lên dấu hỏi.

Rồi chỉ chớp mắt sau, Steph ấn tay lên váy kinh ngạc, sắc mặt đỏ bừng, thét lên.

“...Thế, thế thế, thế này là thế nào!?”

Nhưng Sora chỉ cười hì hì, đáp.

“Sao chứ? Khi chơi nối từ, [da^ʍ ngữ] là khái niệm cơ bản mà, bình tĩnh lại đi.”

“.... Hmm.”

Shiro cũng có vẻ hoàn toàn không để ý, còn Jibril...

“Tiếng lóng của ngôn ngữ loài người... Không phải, từ việc Dora-chan cũng không hiểu thì có nghĩa đây là [ngôn ngữ của thế giới khác] gần tương tự ngôn ngữ loài người, là ẩn ngữ ý chỉ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của phái nữ....! Ha ha, tri thức dần được thỏa mãn rồi....!”

Nhìn Jibril ngẩng đầu lên trời hô lớn đầy cảm động, Sora nói.

“...Tch, đúng là một cô nàng kỳ quái, ừm?”

Rồi, cậu khẽ chạm vào hông Shiro.

(....Sao rồi?)

Shiro thì hoàn toàn hiểu ý Sora.

Gật nhẹ đầu đáp lại.... [Biến mất rồi].

..... Chỉ cần [Không trực tiếp làm người chơi không thể tiếp tục] thì có thể can thiệp đến người chơi như thế này.

“Nếu vậy thì.... Sẽ có trò hay để chơi rồi đây.

.... Sora thoáng cười thầm, chỉ có mình Steph trông thấy...

Part 7

...............

Từ lúc trò chơi bắt đầu đến nay đã khoảng hơn mười phút.

Vẫn tiếp tục ứng đối từng từ một, Jibril chợt nói.

“Tôi cũng bắt đầu thấy chán với khủng cảnh đầy bụi bặm thế này rồi.... Thư giãn một chút đi, [Bãi biển] (ビーチ - biichi).”

Trong khoảnh khắc, cảnh vật từ hố bom hoang tàn vụt biến thành bờ biển ánh nắng rực rỡ giống như một điểm du lịch.

Ở đây có bờ cát trắng mỹ lệ cùng những khối đá hình thù phức tạp, đủ khiến tất cả mọi điểm thắng cảnh tại thế giới cũ của hai người Sora đều trở thành ảm đạm.

Ngoài ra còn có mặt nước biển vượt trên cả màu lam, óng ánh như một lớp màn lưu ly.

Đây hẳn là [Bãi biển] theo khái niệm mà Jibril biết, đủ khiến cô cảm thấy có ấn tượng.

Nhưng mà...

Sora giơ tay như muốn che ánh nắng cho Shiro.

“Hmm mm~! Đúng là một khung cảnh đẹp mắt, nhưng mà đối với hikikomori, ánh nắng này thật khó chịu..... [Đầu ngực] (ちくび - chikubi).”

“Hai vị có thể tới bóng cây bên kia nghỉ ngơi đó, mà anh lại tự nhiên ra chiêu như vừa nãy.... Có vẻ anh muốn chuẩn bị làm chuyện gì đó rất thú vị, tôi sẽ phối hợp một chút xem ♪ [Bikini] (ビキニ).”

Trong khoảnh khắc.... Theo ngôn ngữ thực thể hóa.

Cả ba cô gái đều đã mặc bikini...

... Đã mặc rồi... Chỉ là...

Sora kêu ầm lên.

“Jibril, cô chẳng hiểu gì cả! Trước khi mặc bikini mà không cởi hết quần áo ngoài thì hoàn toàn vô dụng! Cô có biết là bây giờ muốn dùng ngôn ngữ loại bỏ quần áo nhưng vẫn giữ lại bikini thì khó đến mức nào không!?”

Đúng thế, mọi người đều đã mặc bikini.

.... Chỉ là mặc bên trong quần áo.

“Thì, thì ra là như vậy.... Thật vô cùng xin lỗi vì đã không hiểu được ý đồ của anh....!”

“Các, các người! Chẳng lẽ các người không thể thôi chơi đùa, nghiêm túc tiến hành trò chơi sao !?”

Nghe Sora nói, Jibril có vẻ thật sự rất khâm phục, chân thành xin lỗi, Steph thì không thể chịu đựng nổi, gào lên.



Nhưng Sora giống như hoàn toàn không nghe thấy lời cô nói, chỉ tặc lưỡi, tiếp tục trò chơi.

“Thôi cũng được.... Vậy thì..... [Hành lý] (にもつ – nimotsu, còn có nghĩa khác là gánh nặng).”

.... Để đề phòng nguy cơ không cẩn thận làm Steph biến mất, Sora cẩn thận tưởng tượng ra hình ảnh khác rồi mới nói.

Chỉ thấy một túi lớn có vẻ rất nặng rơi đánh bình xuống một bên.

“Nếu vậy thì... Đúng rồi [Gió xoáy] (つむじ - tsumuji) thì thế nào?”

“Giỏi lắm Jibril! Lần này thì đạt rồi!”

Cùng lúc Jibril nói ra từ đó.

Hai anh em rút phắt điện thoại ra với tốc độ thần tốc, ngắm chuẩn vào mục tiêu.

..... Bởi vì gió xoáy do ngôn ngữ thực thể hóa ra...

.... Đã thổi tung váy Steph.

“Kyaaaa! Làm, làm gì vậy!”

.... Sora và Shiro sử dụng chế độ chụp liên tiếp, nhanh chóng ghi lại hình Steph.

“Jibril, lần này thì rất hoàn hảo! Bởi vì nếu không có bikini thì Steph không mặc qυầи ɭóŧ sẽ trở thành R-18 mất! Cho dù là bikini thì từ dưới váy nhìn lên cũng rất hấp dẫn!”

“Rất là hân hạnh.”

Jibril vui vẻ cười đáp.

Mặc kệ Steph vội vàng lấy tay đè váy, miệng kêu oai oái, Sora nói.

“Tiếp đó...”

Lộ ra một nụ cười gian trá.

“Vậy là hoàn thành rồi.... [Trang phục phái nữ] (じょせいふく - joseifuku)”

Trong chớp mắt... ngôn ngữ thực thế hóa.

Những thứ có mặt tại trường sẽ biến mất, cũng có nghĩa là....

Bao gồm cả bikini, tất cả quần áo của phái nữ đều biến mất....!

Steph đương nhiên là không cần nói, Jibril, thậm chí cả Shiro cũng như vậy...

Nhất thời, Steph hoàn toàn không hiểu chuyện gì đã xảy ra nữa, một lúc sau, tiếng hét chói tai của cô mới vang vọng khắp bốn phía

“Hi~~ kyaaaaaaaaa~~!”

Steph mặt mũi đỏ bừng, cố gắng che đậy cơ thể.

.... Có phải bạn đang nghĩ, thế này là R-18 rồi không?

Nhưng mà không cần phải lo lắng, bởi vì....!

“Ha~~ Ha ha ha! Thế nào em gái yêu quý? Tại thế giới 3D nhưng loại hoàn toàn không lộ ba điểm! Hơn nữa giày và tất [không phải trang phục phái nữ] vẫn được giữ nguyên..... Cũng có nghĩa là, so với toàn nude còn hấp dẫn hơn!”

Sora giang rộng tay, ngẩng đầu nhìn trời, bộ dạng giống như một ma vương, oai phong ngạo nghễ tuyên bố.

“Đây hoàn toàn rõ ràng là All ages! Đây chính là lành mạnh! Là khêu gợi vừa mức! Nhưng lại không thấp kém! Vậy hãy gọi nơi này... ừm, là [Không gian siêu lành mạnh] đi.”

“.... Anh, omega, good job.”

Hai anh em giơ ngón cái khen ngợi lẫn nhau, chĩa di động chụp ảnh Steph đang kêu gào.

“Các.... Các người đang làm cái trò gia đây chứ!

“Tôi đã bảo rồi cơ mà, phải chơi sao cho thật thú vị. Ủa, thế này không thú vị à?”

“Không có tý tẹo thú vị nào hếtttttttttt~!”

Steph hét lên thảm thiết. Vẫn còn chờ mong Sora suy tính kế hoạch để đánh bại Jibril, mình đúng là đứa ngu mà.

Phản ứng của Steph hoàn toàn như Sora dự liệu, nhưng Jibril thì lại....

“.... Xin, xin hỏi.”

“Eh?”

“Theo, theo như tôi quan sát.... Thế giới của hai vị coi việc dị tính khỏa thân là [không lành mạnh] sao?”

“Ừm, năng lực suy luận đúng là không tệ.”

“Nhưng, nhưng mà phương pháp duy trì nòi giống hẳn là cũng tương tự như chủng tộc ở thế giới này phải không!?”

“.... Cô không đặc biệt giới hạn [chủng tộc loại người], vậy nghĩa là tộc Flügel cũng làm như thế à?

Sora lại tiếp tục thử tìm cách quấy rối, tự nhiên như là đang hít thở vậy.

Nhưng Jibril lại hoàn toàn không thèm để ý, trạng thái càng lúc càng hưng phấn.

“Đúng, đúng là vậy, nhưng mà.... Nếu như du͙© vọиɠ duy trì nòi giống là [không lành mạnh], vậy thì dù sinh trẻ con cũng tính là không lành mạnh, như thế không phải sẽ mâu thuẫn với tiền đề cố định duy trì nòi giống của sinh vật sống sao? A, [Cỏ may mắn] (クローバー - kuroubau).”

Jibril (khỏa thân) hơi thở rối loạn, tính tò mò sôi sục, liên tiếp truy hỏi Sora.

Cô thiếu chút nữa thì quên mất quy tắc [ba mươi giây], thế nên phải vội vàng bổ sung.

Mà với câu hỏi của Jibril, Sora chỉ có thế vỗ tay khen ngợi.

“Rất giỏi. Nhưng mà tại thế giới cũ của chúng tôi, cách nói như của cô sẽ chỉ bị coi thành [biếи ŧɦái] (hentai) thôi.”

“Bản năng duy trì nòi giống cũng là [biếи ŧɦái] sao!?”

Cảm giác chấn động giống như một tiếng sét giữa trời quang đãng, tiếp đó cô chắp hai tay lại, lộ vẻ mê say.

“Ha ha... Đúng là thú vị, tôi thật muốn đến thử một chuyến, xem xem cái thế giới vô lý ấy nó như thế nào!”

“... Hmm, chuyện đó tôi thật không thể đồng tình~”

Sora hoàn toàn bất lực với phản ứng của cô.

“Tch, cái kiểu phản ứng này đúng là đáng chán...”

Sora vốn muốn khiến vẻ mặt cao quý kiêu ngạo của Jibril phải biến dạng vì xấu hổ cơ...

Quả nhiên là.... Ero mà không có sự xấu hổ thì không tính là ero.

Càng huống hồ thân thể Jibril giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, tựa như một bức tranh quá đẹp thì lại rất khó để phát tiết...

“.... Anh, Steph, vẫn còn... thú vị, hơn...”

“Đúng thế. Để anh chụp ảnh, em lo phần quay phím nhé, Shiro.”

“.... Đã~, rõ...”

“A, hai người đang chụp cái gì thế~~~!?”

“Không sao cả. Cậu cứ kiên trì tinh thần không ngại xấu hổ nhưng đồng thời vẫn không quên xấu hổ là được.

“Hoàn toàn không hiểu anh đang nói cái gì !!”
« Chương TrướcChương Tiếp »