Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nợ Em

Chương 10

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đến khi gần 3h sáng, truyền dịch đã xong y tá giúp Bạc Di rút kim. Bạc Di nhẹ nhàng nói cảm ơn sau đó bước xuống giường nhìn lại gương mặt điển trai đang ngồi khí chất ở ghế.

" Để lại số tài khoản, tôi sẽ chuyển tiền trả lại cho anh."

Nhan Thư Khải cười khẽ một tiếng, phuổi áo đứng lên sau đó nhướng mày làm giống y hệt như cô lúc nảy, vô cùng cà rởn.

" Tiền anh không thiếu, nhưng anh cần thứ khác "

" Vậy tôi sẽ tra bên trường. Cảm ơn."

Bạc Di không thể cùng cái tên điên khùng này giỡn được, không có tâm trạng. Nói rồi cô quay lưng đi ra liền bị Nhan Thư Khải giữ lấy cổ tay.

" Anh đưa em về. 3h khuya không có xe buýt cho em đi đâu."

Dứt lời liền nắm cô kéo đi, không cho cô cơ hội từ chối.

" Nhan Thư Khải. Buông tay tôi ra."

-----

Kể từ ngày hôm đó, trong tài khoản của Bạc Di cứ đều đặn mỗi tháng sẽ có một khoảng tiền được chuyển vào. Và cũng chính từ lúc đó cô bị đuổi việc, quản lí nói rằng cái gì mà cấp trên có quy định không nhận sinh viên vào làm, tất cả những chuyện đó cô thừa biết là do cái tên họ Nhan kia bày ra.

Bản tính cô xưa nay đã rất cứng đầu nếu tên kia muốn chơi, được, cô chơi cùng hắn. Ngày hôm sau, Bạc Di khóa tài khoản lại. Sau đó đi tìm công việc khác. Lúc cô bị đuổi việc Giai Yến Nhi liền một trận cải nhau với quản lí, bất bình thay cô. Rồi cũng tự nghỉ việc, làm Bạc Di khốn khổ mắc nợ chị.

Nhưng gia đình Giai Yến Nhi lại có điều kiện. Bởi vì muốn tiếp xúc với xã hội nên cô mới làm việc ở đây. Nhưng qua việc này cô cảm thấy chỗ làm vô lí quá mức. Nên Giai Yến Nhi không muốn làm việc trong một môi trường như thế nữa. Thế là cô cũng chấp nhận theo mẹ trở về thành phố X. Lúc chia tay Bạc Di như muốn khóc, nhưng biết làm sao, Giai Yến Nhi chị ấy lại có một cuộc sống tốt đẹp phía trước nên cô rất vui vẻ. Chị ấy còn hứa sau khi thành công sẽ trở về tìm cô nhậu đã một trận.

Vừa mới tắm xong có người gọi đến, Bạc Di vội lau tóc cầm lấy điện thoại, là số lạ. Thường thì số lạ cô sẽ không nghe vì bạn bè rất ít nên sẽ hiếm có người biết số của cô. Không biết bản thân đã có dự cảm gì, lần này lại ngoại lệ bất máy. Âm giọng của một người đàn ông vang lên có chút gấp gáp.

" Cô có phải là Tiểu Di không ?"

Bạc Di cau mày " Đúng là tôi."

" May quá. Cô đến đón người đi, bạn trai cô hiện tại đang ở quán tôi uống rất say, một mực không chịu đi trừ phi cô đến đoán. "

" Tôi không quen biết anh ta. Phiền anh gọi cho người nhà của anh ta đi."

Lúc cô chuẩn bị tắt máy, âm giọng bên kia vội vàng vang lên.

" Nếu như cô không đến, chúng tôi sẽ mang anh ta ra ngoài."

Lần này Bạc Di lại là người vội vàng.

" Khoan đã, cho tôi địa chỉ "

-----

Vừa bước chân vào, Bạc Di liền muốn quay trở ra, nơi đây là một quán bar nổi tiếng, lại là nơi cô ghét nhất.

Bởi vì đã gần 4h sáng nên quán có vẻ ít người hơn và cũng sắp đóng cửa. Bạc Di đảo mắt đi tìm cái tên sâu rượu họ Nhan kia. Tự hỏi tại sao cô lại mắc nợ hắn thế này, chỉ vừa mới làm bài tốt nghiệp định sẽ ngủ một giấc thật ngon lại bị tên đó lôi đầu đi đến cái nơi quỷ quái này.

Lúc cô mang được tên đàn ông này ra khỏi quán cũng là nửa tiếng sau. Nhìn Nhan Thư Khải có vẻ thư sinh gầy cao nhưng hắn lại nặng vô cùng, phải dùng tất cả sức lực mới lôi hắn ra nổi.

Cô vất vả mới gọi được một chiếc taxi, trên xe tên đàn ông này cứ chôn đầu trong hổm cổ của cô làm Bạc Di nhạy cảm mà rung lên. Đẩy đầu hắn ra những vẫn kiên định trở về chỗ cũ. Bạc Di mệt mỏi nên không cản Nhan Thư Khải nữa để mặc hắn.

" Tiểu Di. Tiểu Di anh xin...lỗi.."

Nam nhân cứ phả hơi thở nóng hổi lên cổ Bạc Di làm đỏ một mảnh trên cổ, Nhan Thư Khải nói gì đó cô không nghe rõ cũng mặc kệ anh.

Tìm được địa chỉ nơi Nhan Thư Khải ở trong một tấm thẻ trong ví của anh. Cô lại phải vất vả đỡ cơ thể cao to, lắm kí lên đến phòng. Cô quẹt thẻ sau đó trên màn hình lại yêu cầu xác nhận dấu vân tay Bạc Di phải lấy ngón tay của Nhan Thư Khải áp vào mới mở được cửa.

Đỡ anh nằm lên giường lúc này Bạc Di mới ngồi một bên mép giường thở hỗn hển. Liếc mắt nhìn tên nam nhân say rượu, đúng là gương mặt yêu nghiệt. Lúc trong quán bar khi cô thấy Nhan Thư Khải bị ba người phụ nữ vây quanh nhưng tên sâu rượu như hắn thì làm sao thoát được. Đúng là ông trời quá thiên vị Nhan Thư Khải rồi.

Bạc Di độ lượng cởi giày, cởi lớp áo vest bên ngoài cho anh sau đó mới rời đi. Bạc Di bỗng khựng lại, bởi cổ tay mình đang bị Nhan Thư Khải nắm chặt, chưa kịp phản ứng cô đã bị anh nắm lấy ngã nhào lên giường, giây kế tiếp Nhan Thư Khải đè lên. Khóa hai cổ tay gầy nhỏ đang ra sức giãy dụa của cô lên đỉnh đầu, ánh mắt đen láy thâm thúy nhìn vào gương mặt nhỏ đang hoảng hốt dưới thân.

" Anh điên rồi mau thả tôi ra."

Bạc Di bị ánh mắt lửa tình cùng với sức mạnh của đàn ông làm cô hoảng sợ. Liên tục vùng vẫy.
« Chương TrướcChương Tiếp »