Chương 8: Ta không quan tâm nàng là nam hay nữ

Đặc biệt là Tiên tộc.

Yêu hoàng không bao giờ động tới.

Nếu Yêu tộc là cởi mở nhất thì Tiên tộc lại bảo thủ nhất.

Yêu Hoàng thực sự chán ngấy những lời “Ngươi có yêu ta hay không?” “Ngươi phải chịu trách nhiệm với ta” và “Ta muốn gϊếŧ người phụ nữ vô tâm này”.

Yêu Hoàng mặc dù không ra lệnh rõ ràng nhưng cũng bí mật để lộ: “Nếu muốn kế thừa địa vị chí tôn của Yêu tộc thì đừng chạm vào Tiên tộc đàng ghét.”

Điều này rất thuận lợi cho Lạc Dao, nàng vô cùng may mắn khi được Thược Thâm cấp cho thân phận Tiên tộc.

Lạc Dao vội vàng nói: "Linh Lại, ta là Tiên tộc!"

Một câu này khiến trong mắt Linh Lại tràn đầy tiếc nuối: "Xem đầu óc của ta này, vậy mà lại quên mất cái này!"

Tiên tộc thích mặc bạch y, mười hai chi đều thống nhất y phục, một thân áo trắng, quần trắng, tất trắng và thậm chí cả dây cột tóc cũng màu trắng. Bọn họ đặt ra quy củ nghiêm khắc, hầu hết đều lạnh lùng, cứng nhắc và không thích người khác đến gần.

Mặc dù Lạc Dao thường xuyên mặc y phục màu trắng, nhưng đó không giống đồng phục của Tiên tộc mà mềm mại và thanh lịch hơn, không phải là màu trắng lạnh như tuyết, mà là màu trắng ấm áp nhẹ như nhuộm một lớp ánh nắng.

Tính cách của nàng cũng hoàn toàn khác với những Tiên tộc khác, thích nói thích cười, ôn hòa thú vị, không bao giờ ra vẻ, khiến mọi người thường lầm tưởng rằng nàng là tán tu của nhân tộc.

Lạc Dao: “Đó là bởi vì ta không thích ứng với quy tắc của Tiên tộc, nhìn không giống Tiên tộc.”

Vì trong bốn chi cũng có nhân tộc phi thăng, nàng lại là một tán tiên có tu vi thấp, không "tiên phong đạo cốt" lắm cũng là hợp lý.

Linh Lại thay nàng buồn bã: “Ngươi nói ngươi phi cái gì thăng chứ, còn chẳng bằng nhập ma, ôi trời, cũng không còn cách nào, bệ hạ và điện hạ giống nhau, đều chán ghét Tiên tộc... ừm, ta không nói bốn chi dưới các ngươi mà nói bốn chi trên ra vẻ đạo mạo luôn đối phó với Yêu tộc chúng ta, bọn họ suốt ngày mắt cao hơn đầu, còn muốn chưởng quản luật pháp tam giới, phiền chết mất!"

Lạc Dao ra vẻ đồng tình: "Ta hiểu, ta hiểu."

Linh Lại lại an ủi Lạc Dao: "Đừng lo, nếu ta và điện hạ song tu với nhau, ta sẽ lập tức dẫn ngươi đi tới Mộng Tháp ở đỉnh Vạn Vật vui vẻ!"

Lạc Dao cười nói: “Đi nhanh đi, muộn rồi, nếu muộn hơn nữa Giới Sơn trận sẽ bị khóa.”

Linh Lại không dám dong dài, sau khi tạm biệt với nàng vội vàng đi ra ngoài chải chuốt, nhuộm lông.

Lạc Dao tắm rửa thay quần áo xong thì ngồi ở mép giường xem sách.

Tiểu Già nằm ở trên cuộn giấy, đột nhiên nói: "Lại nói, khí tức tên người chủ nhân càng lúc càng nhạt."

Lạc Dao ngước mắt nhìn nó: "Thế nào?"

Tiểu Già lay lay thân thể nhỏ bé, cẩn thận nhìn một hồi mới nói: "Trước đây ta không để ý, vừa rồi Linh Lại nói quên ngươi là Tiên tộc ta mới phát hiện, ngươi thậm chí còn không có khí tức Thần tộc, ngay cả khí tức Tiên tộc cũng vô cùng mờ nhạt."

Lạc Dao suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Có phải là vì tình trạng của ngươi tốt hơn không?”

Ô che trời có thể che đi khí tức của nàng, trước đó tình trạng của nàng rất tệ nên nàng phải khởi động nó.

Tiểu Già đã hấp thu Chí Dương lực từ hồ kim quang, có lẽ nó đã khôi phục được một chút nên có thể che giấu khí tức mà không cần mở ra?

Tiểu Già do dự nói: "Không phải, tính xâm lược của Chí Dương lực rất mạnh, ta đã cố gắng che giấu nhưng thật sự không thể giấu được cho ngươi."

"Vậy chuyện này là thế nào?"

Nàng lẩm bẩm một mình và chợt nghĩ đến điều gì đó.

Nhắc tới những thay đổi của nàng trong vài tháng qua, thì chỉ có bình lưu ly đựng hoa Chiêu Dao được chế tạo từ băng phách của Ma vực mà thôi.

Vì nó quá đặc biệt nên Lạc Dao đã giữ bên người.

Nàng muốn trả lại nhưng nhất thời không biết nam tử mặc đồ đen ở đâu nên tạm thời phải giữ lại.

“Có phải là vì nó không?” Lạc Dao lấy bình lưu ly ra.

Tiểu Già: "Có thể."

Lạc Dao: “Linh Lại tạm thời chưa quay lại, chúng ta thử xem.”

Tiểu Già: "Được!"

Muốn kiểm tra rất dễ dàng, chỉ cần đặt bình lưu ly trong phòng, Lạo Dao đưa Tiểu Già đi xa một chút rồi lại cảm ứng khí tức của nàng.

Lạc Dao cẩn thận đặt bình lưu ly xuống, dù cho Linh Lại có quay lại cũng không nhìn thấy nó.

Nàng và Tiểu Già ra khỏi phòng, đi dọc theo con đường dẫn đến tiểu viện bên cạnh cách tiểu viện của nàng mấy chục thước.

Lạc Dao và Linh Lại sống ở tẩm cư số 98, bên cạnh là số 99.

Tẩm cư số 99 là một vị nam tiên, tên là Ngân Sách, là tân sinh mới chuyển đến cách đây vài ngày.

Linh Lại luôn nhiệt tình nên đã đưa Lạc Dao đi làm quen, nhưng sau khi phát hiện Ngân Sách là một nam tiên cứng nhắc của Tiên tộc thì nàng ấy nháy mắt ỉu xìu, còn Lạc Dao vì cùng Ngân Sách xuất thân là tán tu bốn chi dưới nên quen thuộc hơn một chút.

Đã muộn như vậy, đương nhiên Lạc Dao sẽ không làm phiền Ngân Sách.

Vừa bước đến ngoài tẩm cư của Ngân Sách, nàng đã nghe thấy Tiểu Già nói: "Oa, cái bình đó lợi hại quá, ta vừa nói làm sao có thể chặn được chí dương lực, hóa ra là có công lao của nó!"

Không chỉ che được khí tức trên người Lạc Dao, bình lưu l này còn có thể che giấu Chí Dương chi lực trong người Tiểu Già.

Đúng là một vật kì lạ.

Lạc Dao tuy là người kiến thức rộng rãi, nhưng chưa bao giờ gặp chuyện như thế này.

Chủ nhân của nó rốt cuộc là ai?

Thân phận của huyền y nam tử kia, chắc chắn không hề đơn giản.

-

Núi Tam Giới, đỉnh Yêu Nguyệt.

Tuyết bạc rơi xuống từ bầu trời đêm hòa vào bộ quần áo màu đỏ bạc.

Nam tử đứng trên bậc thang thong thả nhìn xuống, con ngươi màu đỏ mê hoặc, đuôi mắt tự nhiên nhếch lên tạo nên một đường cong đa tình, đôi môi đỏ tươi lại thêm chút quyến rũ, cho dù không nói cũng khiến người khác cảm thấy bị mê hoặc.

Lúc này, hắn ta đột nhiên cong môi lười biếng nói, giọng điệu khiến cả bầu trời lạnh giá ấm lên ba phần: “Người ở tẩm cư kia tên là gì?”

Yêu phó phía sau hắn vội vàng cung kính đáp: "Hồi bẩm điện hạ, đó là tẩm cư số 99 của đỉnh Nghi Cư, người vừa vào là một tán tiên, tự là Ngân Sách."

Chu Yểm: "Chín mươi chín? Nàng thật biết lựa chọn."

Yêu phó dừng lại một chút, thận trọng nói: "Điện hạ, Ngân Sách là nam tiên."

Nụ cười của Chu Yểm càng sâu hơn: “Vậy thì sao, ta không quan tâm nàng là nam hay nữ.”

Tác giả có lời muốn nói: Haha trò vui sắp đến rồi.

Editor có lời muốn chia sẻ: hahaha vì Lạc Dao đứng ở cửa phòng Ngân Sách mà tháo cái che khí tức nên ẻm Chu Yểm tưởng Ngân Sách là Lạc Dao =))) tôi buồn cười chết mất thôi =))